Hứa Chính Phong biết rõ tình hình ra sao, anh đứng dậy, nhìn Trình Nhu Nhi:” Cô ở đây với cô Lý, tôi xin phép đi trước “.
“ Vâng “.
Trình Nhu Nhi lập tức đứng dậy nói, Hứa Chính Phong quay lưng rời đi, trong lòng anh vẫn chưa an tâm mấy. Nhưng nếu ở lại lâu Lý Tiểu San sẽ bắt đầu nghi ngờ anh mất.
Thư kí Đồng nhìn thấy Hứa Chính Phong đi xuống liền dừng chân lại, chuẩn bị nghe lệnh của anh đưa ra.
“ Thư kí Đồng “ Anh quay lưng lại bảo.
“ Vâng?”.
“ Cậu ở đây quan sát tình hình, tiền viện phí hãy trả cho Lý Tiểu San, nếu như cô ấy hỏi đến thì cứ nói là công ty chu cấp cho nhân viên khi bị bệnh nặng “.
Hứa Chính Phong bảo, ngân sách của Lý Tiểu San hiện giờ chỉ đủ lo cho mình, cô không thể chịu hết chi phí cho cuộc phẫu thuật đó đâu.
“ Rõ thưa sếp “.
“ Được rồi, cậu ở đây đi, có chuyện gì báo cho tôi, tôi về Hứa thị đây “.
Nói xong anh rời đi, ra xe đã được chuẩn bị sẵn. Ngồi trên xe, anh đưa tay chỉnh cà vạt lại, mùi hương của Lý Tiểu San vẫn còn lưu lại trên người anh. Thật thơm, cô vẫn không đổi sữa tắm nhỉ?
Ngày đầu xuất hiện đã xảy ra chuyện thế này, về sau anh phải quan sát cô kĩ hơn mới được. Nếu như để Lý Tiểu San sa đọa vào rượu mãi thì chẳng khác gì cô tự đào mồ chôn mình xuống.
…
Hứa thị.
Hứa Chính Phong quay lại tập đoàn khiến người người nhìn anh với ánh mắt tò mò, không biết anh sẽ giải quyết chuyện này ra sao đây. Vừa mới đến đã hấp ta hấp tấp ôm nhân viên nữ xa lạ chạy đi, trong bộ dạng đầy lo lắng và hốt hoảng.
“ Cô nghĩ Lý Tiểu San có sao không?”.
“ Cô ta là một con sâu rượu, hôm qua tôi thấy cô ta ở bar uống không ngừng nghỉ, nhìn vào còn tưởng cô ta bị chồng bỏ đó “.
“ Uống kiểu đó thì không ngã bệnh mới lạ. Còn xui xẻo ngã vào chủ tịch, đúng là…”.
“ Lên voi xuống chó mấy hồi, phải xem số cô ta sao thôi “.
Hứa Chính Phong nghe hết những lời bàn tán về con người Lý Tiểu San ra sao, không ngờ cô lại làm xấu bản thân mình như vậy. Còn biến mình thành tay uống rượu có tiếng trong công ty, cô muốn tự sát sao? Không nhận ra rằng càng uống sẽ khiến bản thân mình về sau chịu khổ à?
Thật tình.
…
Bệnh viện.
Lý Tiểu San phẫu thuật thành công, an toàn qua khỏi kiếp nạn này. Vì cô uống quá nhiều rượu, ăn uống không đều độ nên mới như thế. Bác sĩ nói nếu như cô còn bỏ bữa và uống nhiều như thế e rằng dạ dày sẽ tổn thương nhiều hơn nữa.
Trình Nhu Nhi gật gù nghe lời khuyên của bác sĩ sau đó chạy đến phòng bệnh của Lý Tiểu San. Thuốc mê cũng hết tác dụng, bà cô ngốc nào đó đã tỉnh lại.
“ Bà cô của tôi ơi, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi “ Trình Nhu Nhi ngồi bên cạnh nói.
Lý Tiểu San nhận ra đây là bệnh viện, cô nheo mắt nhìn Trình Nhu Nhi, cố gắng nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. Cô cố nghĩ lại, cuối cùng cũng nhớ ra.
“ Bỏ mợ “.
Cô bất ngờ bật lên, đụng trúng vết thương ở bụng liền nhăn mặt lại, ôm lấy bụng trong đau đớn.
“ Cậu muốn chết à? Chỉ mới phẫu thuật đó mà đã sung sức vậy sao?”.
Trình Nhu Nhi hấp tấp nói, nhanh chóng đỡ Lý Tiểu San nằm xuống. Thư kí Đồng đứng bên ngoài quan sát tình hình kĩ càng rồi mới chắc chắn mọi thứ, quay lưng gọi điện thoại báo cáo cho Hứa Chính Phong.
“ Sếp…Hứa…Hứa…Chính Phong “.
“ Là chủ tịch đưa cậu đến bệnh viện, cậu ngã đúng chỗ thật, ngã ngay vào chủ tịch “.
Trình Nhu Nhi bảo.
Lý Tiểu San cắn môi dưới, cô đưa tay lên trán. Đời tôi xong rồi, ngã đúng chỗ thật mà. Chỉ mới ngày đầu đã gây ấn tượng xấu với chủ tịch, kiểu này chắc cuốn gói khỏi Hứa thị sớm mà thôi.
“ Lúc tôi chạy đến thì thấy chủ tịch ngồi ở ngoài phòng cấp cứu, sau khi thấy tôi rồi ngài ấy liền rời đi. Lúc ấy bộ dạng của chủ tịch rất vội vã, hình như là lo lắng cho cậu lắm “ Trình Nhu Nhi bắt đầu suy luận.
“ Lý Tiểu San, cậu quen biết chủ tịch hồi nào vậy?”.
Lý Tiểu San nhìn Trình Nhu Nhi, cô thật sự muốn đánh cô ngốc này nhưng quả thật không thể vì cô kiệt sức hoàn toàn rồi.
“ Cậu bị điên à? Người như tôi làm sao quen biết được với chủ tịch, người ta là Hứa Chính Phong, là người đứng đầu nhà họ Hứa, hạng người thấp bé như tôi làm sao quen biết ngài ấy “ Lý Tiểu San bảo. Nếu thật sự quen biết Hứa chủ tịch thì đời cô đau khổ vậy, ngày ngày cực khổ làm việc và đêm đêm phải chạy deadline cho kịp thời hạn mà trưởng phòng đưa ra chứ?
Trình Nhu Nhi ô lên, nhưng mà…
“ Linh cảm của tôi trước giờ không sao, thật sự tôi cảm thấy cậu và chủ tịch đã quen biết lâu rồi. Anh ấy biết cậu nhưng cậu lại không nhớ anh ấy “ Trình Nhu Nhi nói tiếp.
“ Bà cô già ạ, nếu như trước kia tôi quen biết anh ấy tôi đã nắm bắt cơ hội làm Hứa phu nhân rồi “ Lý Tiểu San nói thêm. Nếu như quen biết anh, cô sẽ ôm chặt chân anh, nhanh chóng leo lên làm chức bà Hứa rồi chứ không phải làm Lý Tiểu San suốt ngày hục mặt làm việc đâu.
Làm vợ của Hứa Chính Phong quả thật rất tuyệt đấy, nhưng con sâu rượu như cô đời nào anh nhìn trúng. Còn thêm chuyện hôm nay, chắc sắp đi vào danh sách đen của Hứa Chính Phong luôn rồi.
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn mà.