– Thái Sơ ( lão đại )!
Phong Thanh Dương và Trữ Thần Cương hưng phấn thở dài.
Lăng Thái Sơ gật đầu với bọn họ, liền giới thiệu Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu.
– Ha ha, tiểu tử này này chúng ta sớm quen rồi, ngươi không cần giới thiệu!
Phong Thanh Dương chỉ vào Lăng Tiếu cười to nói ra.
– Bái kiến Phong tiền bối, Trữ lão!
Lăng Tiếu tiến lên hành lễ với hai người.
– Tốt, mới mấy chục năm không gặp, ngươi đã phát triển tới bước này, thật sự là đáng mừng!
Phong Thanh Dương tán thưởng cười nói.
Lăng Tiếu và bọn họ nói vài câu liền tạm biệt, liền đi tới ở chung với mỹ nhân bên cạnh.
Liễu Phiêu Phiêu từng là đệ nhất mỹ nhân Thiên Long địa vực, dung mạo của nàng không thay đổi, vẫn tuyệt mỹ động lòng người như thế, bộ dáng phong tình vạn chủng khiến nam nhân mê mệt.
– Những năm này ủy khuất ngươi!
Lăng Tiếu nhu tình nói.
Những năm gần đây hắn vào nam ra bắc, không có thời gian quay về thăm Liễu Phiêu Phiêu, nội tâm tự nhiên vô cùng áy náy.
Liễu Phiêu Phiêu khẽ tựa vào vai Lăng Tiếu, nói:
– Chỉ cần trong lòng ngươi có ta, ta sẽ không cần cái gì.
Nàng dừng một chút và hỏi:
– Những năm này ngươi nhất định trôi qua rất khổ a, Thủy Nguyên Thạch gom góp đủ chưa?
Liễu Phiêu Phiêu sớm biết hiểu Lăng Tiếu có chuyện cần làm, phải gom góp Thủy Nguyên Thạch không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng gian nan.
Lăng Tiếu nhẹ lắc lắc đầu nói
– Ta đã quen chuyện này, ta có thể cường đại lên trong sinh tử, về phần Thủy Nguyên Thạch còn kém quang thuộc tính, chỉ cần tìm được nó thì gom đủ rồi! Lúc này chúng ta tới vì quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch.
– Các ngươi hẳn là muốn đánh Quang Minh không gian hay sao? Bọn chúng có được Vĩnh Hằng chi thần đyá!
Liễu Phiêu Phiêu khẩn trương lên nói.
Lăng Tiếu cười nói:
– Bọn hắn có Vĩnh Hằng chi thần, chúng ta cũng có, đây không phải vấn đề.
– Cũng phải, hy vọng các ngươi có thể thuận lợi!
Liễu Phiêu Phiêu chúc phúc.
– Ân, sau khi chuyện này chấm dứt, ngươi nên theo ta cùng sinh hoạt a, tới lức đó ta không cần phải ngược xuôi các nơi nữa, có thể sống cùng các ngươi rồi.
Lăng Tiếu nói.
Những năm gần đây hắn vẫn lưu lạc sinh tử, khiến hắn sinh ra cảm giác chán ghét sinh hoạt như thế, rất muốn bỏ qua tất cả mà nghỉ ngơi thật tốt, hưởng thụ nhân sinh với các nữ nhân của mình.
– Ân, tất cả tùy ngươi.
Liễu Phiêu Phiêu đáp.
Những năm gần đây Liễu Phiêu Phiêu cũng bị nỗi khổ tương tư giày vò, nàng cũng hy vọng có thể yên tĩnh sống qua ngày với Lăng Tiếu.
Lăng Thái Sơ cùng Phong Thanh Dương gặp mặt không dài, hắn triệu hoán Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch tới và nói:
– Quang thuộc Thủy Nguyên Thạch này mình ta có thể đi lấy rồi, các ngươi đi chỉ sợ không giúp được cái gì! Các ngươi đều ở tại chỗ này đi.
– Cứ dựa theo ngươi nói mà xử lý.
Lăng Vô Địch đáp.
Lăng Tiếu lại phản đối.
– Không, ta cảm thấy được có lẽ chúng ta nên đi mới đúng.
Lăng Thái Sơ nhìn Lăng Tiếu, nói:
– Ngươi muốn thừa dịp hư mà vào sao? Thế nhưng mà ngươi phải hiểu Quang Minh không gian là địa bàn của dực nhân tộc, chỗ đó cao thủ như mây, bằng các ngươi đi vào làm sao có thể đi ra?
– Chỉ cần Thái Sơ lão tổ ngài ngăn chặn Vĩnh Hằng chi thần của đối phương là được, ta có nắm chắc lấy được Thủy Nguyên Thạch!
Lăng Tiếu vô cùng tự tin nói ra.
Hắn đã thập phần khế hợp với hỗn độn thế giới, cho dù là thần niệm phân thân của Vĩnh Hằng chi thần hắn cũng có thể ngăn cản, hắn có tin tưởng tuyệt đối xông vào Quang Minh không gian.
Lăng Vô Địch cải biến chủ ý nói:
– Cũng đúng, những điểu nhân kia biết rõ ngươi muốn tiến đến lấy Thủy Nguyên Thạch, tất sẽ dùng toàn lực ngăn cản, chúng ta nên tùy thời mà động.
– Cho dù ta chế trụ được Vĩnh Hằng chi thần của đối phương, nhưng mà các ngươi cũng chưa chắc có thể lấy được Thủy Nguyên Thạch ah!
Lăng Thái Sơ nói.
Lăng Thái Sơ lo lắng không phải không có lý, dực nhân tộc là chủng tộc viễn cổ, nội tình phi thường cường đại, chỉ dựa vào hai người bọn họ làm sao có thể lấy được.
– Thái Sơ lão tộc, ta chỉ cần khống chế được một điểu nhân cấp giáo hoàng, tất nhiên có thể lấy được Thủy Nguyên Thạch
Lăng Tiếu lần nữa đáp.
Ánh mắt Lăng Thái Sơ lóe lên, hắn nhìn qua Long Phượng Thần Cô trên trán Lăng Tiếu, do dự và nói:
– Đã như vầy, vậy các ngươi nên cẩn thận làm việc, không được thì đừng miễn cưỡng.
Lăng Thái Sơ dứt lời, liền dẫn Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch bay tới Quang Minh không gian.
Quang Minh không gian nằm ở sâu nhất của đông vực, nhưng mà tốc độ của Lăng Thái Sơ thì không bao lâu nó đã nằm ở trước mặt.
Đây là không gian đại lục chói mắt, quang thuộc tính nồng đậm, không gian này khiến nguwofi tu luyện quang thuộc tính thích thú, tốc độ tu luyện tăng gấp đôi.
Lăng Thái Sơ như một đoàn kim sát không gian đi tới nơi này, một giọng nói vang lên:
– Đã sớm chờ ngươi từ lâu, không nghĩ tới ngươi thật sự dám tới.
Trong chốc lát vạn đạo hào quang thần thánh hiện ra, cánh chim lớn vung lên bao phủ lấy Lăng Thái Sơ.
Hai lực lượng đối nghịch, nếu như có người nào ở ngoài ngoại vực nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ chấn động dữ dội.
Chân thân Lăng Thái Sơ hiện ra, hắn đứng chắp tay, giống như chiến thần áo vàng nhìn qua Áo Tư Lạc đứng giữa không gian.
– Tộc của ta lúc trước cầu trợ quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch của các ngươi, các ngươi không đổi cũng thôi, còn dám chém giết hậu nhân của ta, hôm nay các ngươi dâng một khối quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch lên thì chuyện này xóa bỏ, ngươi nghĩ như thế nào?
Hôm nay Ma Hổ tộc, Lôi tộc đều có Vĩnh Hằng chi thần xuất hiện, Lăng Thái Sơ thật sư không muốn vạch mặt với dực nhân tộc, tốt nhất có thể hoà đàm thì áp lực của hắn giảm đi thật nhiều.
– Ha ha, thần tộc của ta sắp quân lâm thiên hạ, các ngươi là nhân loại hèn mọn nên giết thì giết, có cái gì đáng đặt trong lòng, muốn cầm Quang Minh chi thạch của tộc ta, trước qua cửa ải của ta rồi nói sau!
Áo Tư Lạc cười một tiếng, gương mặt yêu dị hiện ra thần sắc dữ tợn, cánh chim vũ động, vô số vũ linh hóa thành ngàn vạn bóng kiếm bao phủ Lăng Thái Sơ.
Lăng Thái Sơ hừ lạnh một tiếng, thần có vô số kim sát khí hóa thành Kim Long bao phủ hắn.
Trong không gian sinh ra tiếng nổ đáng sợ.
Đây chẳng khác gì thiên tai diệt thế, không gian loạn lưu, va chạm mạnh mẽ.
May mắn Áo Tư Lạc sớm chặn đường Lăng Thái Sơ, bằng không Quang Minh không gian bị du âm ảnh hưởng mà hủy đi.
Khi bọn họ chiến đấu, Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch đã lợi dụng thời gian này lẻn vào trong Quang Minh không gian.
– Vô Địch lão tổ, chúng ta chỉ cần bắt được một tên giáo hoàng đến lúc đó sẽ xong việc!
Lăng Tiếu nhắc nhở nói ra.
– Ân, ngươi có thể có nắm chắc là tốt rồi!
Lăng Vô Địch đáp.
Hai người bọn họ mượn cơ hội tiến vào Quang Minh không gian, lập tức cảm ứng được có không ít Chí Tôn của dực nhân tộc thủ hộ ở gần.
– Người nào dám tới gần thần tộc ta!
Một tên giáo hoàng của dực nhân tộc phát hiện ra Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!