Thiếu nữ từ tốn suy nghĩ rồi nói tiếp: “Ta nghe thấy bọn chúng nói Phong Đô Sơn là một nơi có âm khí thịnh vượng nhất ở đại lục bởi vì tại đây đã chôn vùi hàng ngàn, vạn bộ hài cốt. Nếu như không phải có tòa phong thủy tuyệt trận khổng lồ khóa chặt âm khí cực thịnh lại thì những thôn trang xung quanh đây nhất định sẽ bị âm khí xâm nhập. Cũng nhờ tòa phong thủy đại trận tuyệt diệu này khóa chặt âm khí cho nên Càn Thi phái mới lập phái tại nơi này. Âm khí đối với con người mà nói thì là có hại nhưng đối với những cổ thi mà nói thì lại là món bổ dưỡng tuyệt diệu. Càn Thi phái đã tạo nên rất nhiều tiểu trận tụ tập âm khí tại phong thủy đại trận, nhằm tập trung toàn bộ tử khí ở bên trong lại với nhau hình thành nên một đạo thi mạch và đám quái vật đó trốn vào trong thi mạch ngủ say. Đợi tới khi bọn chúng tỉnh lại, chính là lúc đại công cáo thành. Chỉ e rằng ngay cả khi thực lực của ta lúc mạnh nhất cũng không thể nào đối phó được với chúng. Hiện giờ ta đã hiểu ra, bọn chúng mặc dù không thể thoát khỏi sự gò bó của thể xác nhưng lại tiến triển theo một lối cực đoan, hình như là nhân thi hợp nhất. Cụ thể có thể đạt được những thành tựu như thế nào thì ta cũng không sao đoán được!”
_ Nhân thi hợp nhất, thật sự có loại công phu tà đạo như vậy sao? – Thần Nam kinh hãi, lúc còn ở Sở quốc đế đô, chàng đã từng nghe lão yêu quái nói qua, chỉ cái tên là đã có thể tưởng tượng được điểm tà ác của môn công pháp này.
Thiếu nữ lặng lẽ trả lời: “Đúng thế, một tà pháp rất đáng sợ, thi nhân và thi vương hợp hai thành một, ngay từ ngàn năm trước bọn chúng đã trốn vào trong thi mạch dung hợp rồi, tới bây giờ vẫn chưa thành công!”
Đây là lần đầu tiên Thần Nam nghe được những tin tức bí mật của Càn Thi phái, quả thật khiến cho người ta kinh ngạc không ít. Không những đã tạo ra được thi mạch mà lại còn những quái vật nhân – thi hợp nhất vô cùng quái dị.
_ Rất phiền phức, nhất định phải ngăn chúng lại, tuyệt đối không để cho bọn chúng nhân thi hợp nhất thành công!
_ Đúng lắm. – Thiếu nữ gật đầu đồng ý. – Nếu như bọn chúng đại công cáo thành, thì thanh thế sẽ càng phô trương trắng trợn hơn nữa!
Thần Nam đứng dậy, đi một vòng quanh phòng, nói: “Đối với những quái vật tà ác này, tuyết đối không thể nào mềm tay được, tốt nhất là có thể đánh bại, hoàn toàn hủy diệt chúng. À, nàng rốt cuộc cần bao nhiêu thời gian mới có thể hoàn toàn xua tan đi tử khí trong người?” Thiếu nữ nghiêng đầu suy nghĩ, nói: “Ta cũng không thể nào nói rõ được, có lẽ cần phải đợi một khoảng thời gian dài nữa”
_ Nếu như tử khí trong người nàng hoàn toàn bị xua đi hết, thực lực nhất định tăng lên nhiều, tới lúc đó chúng ta nghĩ cách, nhân lúc bọn chúng vẫn chưa thành công, ra tay trước tiêu diệt chúng! Thiếu nữ gật đầu tán tành: “Ừm. nếu như đợi tới khi ta hoàn toàn xua tan đi tử khí trong người, mà bọn chúng vẫn chưa hoàn thành việc dung hòa thì thật tốt. Tới lúc đó hủy đi thi mạch, khiến bọn chúng vĩnh viễn không có cách nào thành công được, như vậy sẽ dễ dàng đối phó hơn, dù sao cũng vẫn cần có ngươi giúp đỡ!”
Bất luận là thiếu nữ đưa ra điều kiện như thế nào Thần Nam cũng đều đồng ý giúp đỡ nàng, huống hồ chỉ là phá vỡ “mệnh mạch” của Càn Thi phái.
_ Nàng hãy nói thật cụ thể tình hình của thi mạch cho ta!
_ Thi mạch là do âm trận tụ tập thi khí hình thành, bên trong Càn Thi phái có đến vài địa điểm tụ tập âm địa trận đồ, đêm ngày mai ta sẽ mang địa đồ tới cho ngươi. Sau này ngươi tìm người ngầm vào trong đại sơn, âm thầm phá hoại những tụ âm trận đó là được rồi. Đương nhiên phải dùng thuốc nổ, hòa toàn hủy hoại đi những vật liệu xây dựng trận, đó là những vật liệu bố trận hiếm có mà Càn Thi phái phải mất hàng ngàn năm mới có thể thu thập được. Quan trọng là những tụ hồn thạch, ngưng phách thạch rất quý hiếm, nếu như không hoàn toàn hủy diệt hẳn thì không bao lâu sau bọn chúng lại có thể bố trí lại tụ âm trận địa, như thế thi mạch lại được hình thành.
_ Ừm. không vấn đề gì.
Chàng phát hiện ra, mặc dù mới ở cạnh nhau nửa ngày nhưng thiếu nữ hình như đã có chút ít thay đổi. Suy nghĩ dường như cẩn thận hơn, đã có thể biết suy xét. Có lẽ bán thần quả thật là quái thai, sự trưởng thành của họ không thể dùng những lí luận thông thường mà giải thích được.
Tuy nhiên, có lẽ hàng ngàn năm nay thiếu nữ này mặc dù vẫn mơ mơ hồ hồ, nhưng đã tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy những âm mưu quỷ kế, hôm nay sau khi tỉnh dậy mới từ từ nhớ lại tất cả những điều mắt thấy tai nghe khi xưa, bất giác tâm trí đã trưởng thành lên rất nhiều.
Nhìn dung nhan quen thuộc, Thần Nam trong lòng vô cùng đau đớn, chàng nhẹ nhàng nói: “Nàng đã nhớ được nhiều chuyện trong quá khứ, vậy nàng có sự việc nào khó quên nhất hay không?”
Thiếu nữ chớp chớp hai mắt to long lanh , ngây thơ lắc đầu nói: “Hình như không có việc gì đặc biệt khó quên!”
Thần nam thở dài, xua đuổi những dự đoán không thực tế trong lòng. Người con gái trước mắt không thể nào có một chút kí ức của Vũ Hinh, đây rõ ràng là một sinh mệnh mới. Chàng bất giác đưa tay lên vuốt mái tóc dài mượt mà của thiếu nữ, có chút buồn thương nói: “Những năm vừa qua nàng nhất định đã phải chịu đựng không ít khổ cực rồi, cứ nghĩ tới đám người Càn Thi phái khốn nạn đó đã hành hạ nàng là ta lại muốn lập tức giết tất cả bọn chúng!” _ Không đâu, bọn chúng từ trước tới giờ chưa bao giờ hành hạ ta cả. – Thiếu nữ cười rất thơ ngây nói -từ khi mới bắt đầu, bọn chúng đã xây dựng một tòa tế đài để cung phụng ta, bởi vì bọn chúng nói ta là thông linh thần thi!
Thần Nam không hiểu,nhìn nàng ta chằm chằm hỏi: “Có nghĩa gì vậy?”
Thông qua việc nói chuyện với thiếu nữ, Thần Nam phát hiện ra một sự thật kinh người, hàng ngàn năm qua đã có một người nào đó hoặc là sức mạnh nào đó, vẫn luôn bảo vệ nàng, khiến cho đám người Càn Thi phái trên dưới đều coi nàng ta là thượng cổ thông linh thần thi, cho rằng linh thức của nàng ta cùng một số thần thông của nàng ta không hoàn toàn bị biến mất.
Trên thực tế, qua lời kể của nàng, Thần Nam càng ngày càng cảm thấy quả thật có một người đã bảo vệ thiếu nữ này hàng ngàn năm qua, và tuyệt nhiên không phải là linh thức bất diệt của nàng ta hay là sức mạnh thông linh của nàng ta lúc sinh thời.
Thần Nam rơi vào cảm giác cực kì kinh ngạc, chẳng lẽ quả thật có một người như vậy sao? Người này rốt cuộc là ai?
_ Vũ Hinh, nàng có biết người đó là ai không? Nàng có nhìn thấy người đó trông như thế nào không? – Sau một khoảng thời gian trò chuyện cùng thiếu nữ, nàng ta đã đề nghị Thần Nam gọi nàng bằng cái tên Vũ Hinh.
Vũ Hinh ngây thơ lắc đầu rồi lại gật đầu nói: “Ta chỉ cảm thấy sự tồn tại của bà ta trong trạng thái mơ mơ hồ hồ mà thôi, chỉ biết bà ta là một người con gái!”
Thần Nam cảm thấy huyết mạch toàn thân đang sôi sục, người con gái bí ẩn này rốt cuộc ààlà ai? Tại sao lại bảo vệ nàng Vũ Hinh này? Và người đó trong hàng ngàn năm đã xuất hiện không dưới vài chục lần, khiến cho Càn Thi phái trên dưới đều coi Vũ Hinh là thông linh thần thi?
Hàng ngàn năm nay người đó vẫn tồn tại, như vậy há chẳng phải là đã sớm phá vỡ quy luật sinh tử sao, đó….là người của giới tiên thần sao!
_ Vũ Hinh chẳng lẽ nàng thật sự không thể nhớ ra những chuyện cụ thể có liên quan sao? – Thần Nam có chút nóng ruột, hôm nay chàng ta biết được tin tức này quả thật rất đáng kinh ngạc. Chàng dĩ nhiên rất muốn biết người đó là ai, đây có thể liên quan tới bí ẩn cái chết của Vũ Hinh vạn năm trước, người đàn bà đó nhất định biết được quá khứ của Vũ Hinh.
Từ muôn vàn dữ kiện mà nói, Vũ Hinh của vạn năm trước dường như đã thành công phá vỡ tử quan rời khỏi cổ tiên di địa Bách hoa cốc, nhưng sự việc sau đó thì sao? Thần Nam không biết, chàng vô cùng muốn biết cuối cùng Vũ Hinh làm sao lại chết đi, sau này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vũ Hinh cố gắng nghĩ lại, nàng ta nhíu mày, sau đó khuôn mặt đột nhiên lại giãn ra, vui mừng kêu lên: “Ta nghĩ ra rồi, bà ta là từ trên trời bay xuống… còn nữa…còn nữa…ta không nhớ được nữa…”
Nói tới đây, Vũ Hinh cảm thấy có chút ngại ngùng, tinh nghịch thè lưỡi ra.
_ Vũ Hinh hãy cố gắng suy nghĩ một chút, điều này quả thật rất quan trọng. – Thần Nam trong lòng vô cùng kích động.
Vũ Hinh nhắm mắt lại, suy nghĩ rất lâu mới nói: “Bà ta hình như từng nói cái gì: Thái thượng vong tình. Rất tối nghĩa, rất khó hiểu, những lời đó thật sự không rõ ràng, quả thật chỉ có như vậy thôi, ta thật không thể nào nhớ ra được nữa”
Thần nam trầm tư, mặc dù bây giờ không có cách nào để biết được thân phận của người đó, nhưng có thể biết được những thông tin này, chàng đã cảm thấy đủ rồi. Hàng ngàn năm qua đã có một người đàn bà như vậy nhiều lần xuất hiện bên cạnh Vũ Hinh, trong đó nhất định phải có điều huyền bí, không còn nghi ngờ gì nữa, bà ta nhất định sẽ có ngày xuất hiện, thậm chí, nói không chừng bây giờ người đàn bà đó đang chú ý tới chàng cũng nên, nghĩ tới đây, Thần nam bất giác phát ra thần thức, tìm kiếm khắp xung quanh. Kết quả đương nhiên không có thu hoạch gì, Thần nam cảm thấy xấu hổ vì hành động của mình, cho dù người đàn bà đó thật sự đang âm thầm ở đây thì với võ công cường giả ấy, chàng tuyệt đối không thể nào phát hiện được tung tích của bà ta, đúng là những người trong cuộc thì mơ hồ.
Trên thực tế, Thần Nam cuối cùng cũng nghĩ ra một khả năng, người đàn bà thần bí đó rất có thể đã tạo ra trên người Thần Hi một loại tinh thần lạc ấn nào đó, để giữ liên hệ với nàng, không tới lúc nguy hiểm thì nhất định không xuất hiện. Thần Nam không ngờ trên người Vũ Hinh lại bao phủ một đám mây mù mơ hồ như thế. Rất lâu sau, tâm trạng kích động của chàng mới từ từ bình tĩnh lại, lúc này, Thần Nam giống như đột nhiên nhớ ra điều gì, vui mừng kêu lên: “Vũ Hinh nàng để ta xem chân nàng!”
Dung nhan tuyệt mĩ của Vũ Hinh lập tức đỏ bừng, ấp únghỏi: “Tại sao?”
_ Không cần phải xấu hổ, ban ngày nàng không phải đã để ta xem hay sao? Ta muốn thử xem có thể giúp nàng hút chỗ tử khí đó ra hay không. – Thần Nam đột ngột nhớ ra trong lúc giết thập tam huyết thi, cơ thể chàng đã đột ngột hút hết tất cả luồng tử khí cuồn cuộn của chúng vào trong.
Chàng nhớ vô danh thần ma có nói, cơ thể chàng có rất nhiều sinh khí và tử khí, sức mạnh sinh tử thuộc vào trạng thái sâu xa huyền diệu, đạt tới cảnh giới cân bằng. Chàng mặc dù biết nếu tùy tiện hút tử khí rất dễ phá vỡ cục diện cân bằng sinh tử trong người, nhưng vì Vũ Hinh chàng muốn mạo hiểm thử một phen.
Vũ Hinh dường như đã hiểu ý của chàng ta, kéo lớp vải trên chân ra, để lộ ra đôi chân ngọc ngà, mặc dù vô cùng đẹp đẽ nhưng không hề có chút sinh khí nào, tựa hồ như không có sinh mệnh.
Thần Nam vận huyền công gia truyền, ngọn lửa ma quái từ trong cơ thể bùng lên, sau đó chàng nói với Vũ Hinh: “Thử ép tử khí trong người nàng ra đi.”
Vũ hinh do dự một lúc rồi bắt đầu ép tử khí từ trong chân ra.
Một luồng tử khí dày đặc lập tức cuồn cuộn bốc ra, ánh nến trong phòng khi mờ khi tỏ, vô cùng lạnh lẽo đáng sợ. Trong vườn vọng tới tiếng kêu thảm thiết của lũ chuột, và đám chim đêm vỗ cánh bay nháo nhác, rất nhiều những động vật nhỏ ở những nhà xung quanh đang liều mạng chạy trốn.
Tử khí trong người Vũ Hinh nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi, chỉ trong chớp mắt cả căn phòng chìm ngập trong ma vân cuồn cuộn. Âm khí lạnh lẽo bao trùm cả khu nhà trong tối tăm, giống cõi như u minh địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!