Cuộc nói chuyện của Vương Tử và Khương Triết lại được Bạch Ninh Kiều nghe thấy, cô đã nghi ngờ từ khi bản thân trốn trong phòng sách rồi.
Hôm có trộm, ở phòng sách, cô vô tình phát hiện máy tính làm việc của anh còn mở, bên trên hiện những thông tin cá nhân của cô, chính anh đã điều tra cô mà cô không hề hay biết, mà tài liệu này đã lưu từ vài tháng trước. Tức là, trước khi cô và anh quen nhau, khi đó cả hai vẫn còn thích thầm nhau.
Chính vì hành động của Khương Triết đã để mối quan hệ của cả hai ngăn cách bởi một bức tường, rất khó hòa giải.
Bạch Ninh Kiều nghĩ ra một ý định ngu ngốc, cô muốn làm mình bị thương để có thể khiến anh quan tâm mình một chút. Cô biết rõ anh không giỏi che giấu cảm xúc.
” beng…”
Trên tầng có tiếng thủy tinh vỡ, Khương Triết hốt hoảng chạy lên trên, mở cửa ra thấy cô ngồi ở giường, bên cạnh giường là những mảnh thủy tinh sắc nhọn.
– Kiều Kiều, em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?
Khương Triết nhìn khắp người cô, cả tay chân đều không thấy bất cứ vết thương nào, lúc ấy anh mới có thể yên tâm được.
– Em không sao, chỉ lỡ tay làm rơi ly nước thôi.
– Chị dâu, để em dọn cho.
– Biết điều đó, mày không dọn trước sau gì tao cũng sai mày dọn.
– Ơ kìa.
Khương Triết bế cô ra khỏi phòng, cô chân trần, đi qua bãi thủy tinh kia cho dù né cách mấy cũng sẽ bị thương, những mảnh li ti cũng không ít.
Anh để cô ngồi lên trên bàn, quyết không để Bạch Ninh Kiều chân chạm đất.
– Em ngồi yên đó.
Ngay khi hành động cô đã suy nghĩ lại, bản thân rất sợ đau, không thể ngu ngốc như vậy.
Nhìn hành động ân cần và quan tâm của anh lúc này Bạch Ninh Kiều mới mỉm cười mãn nguyện.
Lát sau Khương Triết cầm lấy đôi dép đeo trong nhà đến trước mặt cô, ôm cô xuống đất để đeo vào.
– Lần sau phải chú ý, biết không?
– Biết rồi mà.
– Trả lời trống không vậy sao?
– Dạ anh yêu em biết rồi.
– Nói lại, anh không nghe rõ.
Bạch Ninh Kiều ghé sát tai, vừa mở miệng, Khương Triết đã quay đầu lợi dụng hành động này mà chạm môi cô.
– Anh…
– Anh nhớ môi em rồi.
Đang mặn nồng, bên ngoài liền có tiếng chuông cửa. Bạch Ninh Kiều đẩy anh ra, liên tục nhắc nhở.
– Có người kìa, có khách.
– Để họ chờ vài phút cũng đâu có sao.
– Khương Triết.
Bạch Ninh Kiều lớn tiếng, anh cũng không dám bám lấy môi cô thêm nữa, Khương Triết đi ra ngoài mở cửa. Không ngờ lại là khách quý.
– Chào… Ủa chị dâu.
Khương Thịnh bước vào, Khương Triết đi theo sau, khuôn mặt anh chẳng mấy vui vẻ.
– Chào em.
– Khương Thịnh, biết chọn thời cơ lắm đó, rất đúng lúc.
– Vậy hả? Vậy em phải có thưởng đúng không?
– Thưởng cái đầu mày.
Vương Tử dọn xong phòng trên đi xuống, bốn mắt nhìn nhau.
– Người anh em, trùng hợp vậy.
– Nhân lúc đông đủ thế này, nhậu không?
– Được đó.
Khương Triết tỏ ra vẻ mặt không mấy nhiệt tình, đi đến bên cạnh cô.
– Mấy chú muốn làm gì thì làm, tôi phải về với vợ đây, đừng lên lầu hai đó.
Anh nắm tay cô đi lên lầu rồi khóa cửa, để mặc cho hai đứa em trai ngơ ngẩn ở bên ngoài.
…
Mấy ngày nay không thấy bóng dáng Hồ Ý, một là cô ta rút lui hẳn còn hai là lùi một bước tiến lên hai bước.
Lý Trực luôn bám dính lấy Bạch Ninh Kiều, hành động đối với cô lại hết mực chu đáo, ở bên cạnh cô cậu ta cũng moi được thông tin không ít.
– Kiều Kiều, cậu có tham gia buổi văn nghệ ngày thứ 2 không?
– Không biết nữa, chuyện này là của lớp phó văn nghệ phân công, cậu đi hỏi cậu ấy đi.
– Nếu được tôi muốn múa cặp với cậu.
– Trước hết cậu phải vào trong đội văn nghệ đã.
– Chuyện nhỏ. Mà cậu làm bài tập toán chưa? Khó quá tôi chưa làm được.
– Về lớp đi, tôi đưa cho cậu.
Vài tiết học sau Lý Trực trả cho cô quyển vở toán, lúc cô chuẩn bị mở ra Khương Triết đã gọi cô lên bảng.
Khương Triết vốn có đôi mắt tinh vi, anh biết Lý Trực đã bỏ thứ gì đó vào quyển vở mới ngăn cô để cô không vội mở ra.
– Dạ thầy gọi em.
– Em đưa quyển vở toán của em lên đây.
– Dạ.
Bạch Ninh Kiều nhăn mày nhưng không dám phản đối.
Cô vừa bước xuống lấy quyển vở toán đưa cho anh xem, anh mở ra, những tấm hình kia đã biến mất từ lâu.
” Thằng nhóc này.”
Khương Triết đưa mắt nhìn về phía Lý Trực, cậu ta lại giả vờ ngủ gục trên bàn.
– Về chỗ đi.
– Dạ.
Cậu ta bỏ những tấm hình sexy quyến rũ của nam giới vào trong cuốn vở để khi cô không biết mở ra làm trò cười cho cả lớp. Đến khi giải thích thì bảo rằng mình là “gay” thích ngắm múi trai nhưng lại vô tình kẹp lộn vở, vậy là được.
Nhưng Khương Triết đã để ý anh ta từ lâu, đến cả vụ việc có người nhận tội vì để lộ đề thi cũng do Lý Trực thuê vào.
Càng ngày càng quá đáng khiến Khương Triết không thể ngồi yên được nữa.
????⬅⬅⬅