Narcissa trốn tránh, nên cô và Lucius nói sang chuyện khác. “Đúng rồi, chú Abraxas biết “chuyện kia” rồi chứ?” Narcissa ngửa đầu lên hỏi Lucius.
“Đã biết, cha rất thất vọng.” Lucius rất bình tĩnh đáp.
Narcissa vốn còn định hỏi Lucius nhà Malfoy đã chuẩn bị gì, nhưng ngẫm lại, cô không phải người nhà Malfoy, vừa xác định quan hệ yêu đương với Lucius đã hỏi đại sự gia tộc, Lucius có thể nghi ngờ cô. Narcissa không nói gì nữa, an tĩnh cảm nhận sự ấm áp lúc này.
Lucius đợi một lúc vẫn không nghe thấy Narcissa nói gì, anh cúi đầu. Thì ra Narcissa đã ngủ. Lucius cười khổ, bởi vì đùi anh đã xuất hiện cảm giác mỗi đôi yêu nhau đều sẽ hiểu – “tê chân”. Chính là nó đó! Vì Narcissa gối trên đùi anh lâu, chân anh mất cảm giác rồi!
Lucius nhìn Narcissa ngủ say sưa, bất đắc dĩ thở dài cảm nhận gánh nặng ngọt ngào này. Thấy Narcissa ngủ còn vô thức cọ hai chân mình, cảm giác chua xót không ngừng truyền đến, khuôn mặt tươi cười của Lucius dần trở nên mất tự nhiên.
Một thời gian dài sau đó, vì yêu cầu của Narcissa, phòng yêu cầu trở thành nơi hẹn hò của hai người, trừ hai người, người nhà và bạn tốt, không ai biết quan hệ yêu đương của hai người. Đương nhiên, trừ một vài con rắn nhỏ cực kỳ thông minh nữa. Nói là hẹn hò trong phòng yêu cầu, nhưng Lucius đã có thể xử lý các vấn đề gia tộc nên hai người thường ở trong phòng yêu cầu là chuyện bình thường, nhưng ánh mắt hai người lúc nhìn nhau nói cho mọi người, quan hệ của họ đã khác.
“Lucius, anh nghĩ người kia làm mấy cái kia?” Tuy biết đó là trường sinh linh giá của Voldemort, nhưng các quý tộc vẫn dùng người kia, cái kia để nói đến trường sinh linh giá.
“Khó nói, đối với người trong thế giới pháp thuật, những con số cũng có ma lực, thường gặp nhất là 3 và 7. Nhưng với tính cách của vị kia cũng khó đoán là số mấy.”
“Em muốn đến thư viện tìm sách nói về chuyện này, muốn đi cùng em không?” Narcissa đột nhiên nhớ đến trong thư viện Hogwarts có sách nói về vấn đề này, nửa dụ dỗ nửa làm nũng muốn Lucius đi cùng cô.
Lucius động lòng, nhưng nhìn sấp tài liệu trên bàn, anh cười bất đắc dĩ, nhìn Narcissa lắc đầu từ chối. Narcissa dỗi rời khỏi phòng yêu cầu, anh buồn cười nhìn hành động ngây thơ của cô, nhưng rất nhanh đã chìm vào đống tài liệu.
Narcissa rời khỏi phòng yêu cầu, tức giận cũng biết mất, cứ như nó chưa từng xuất hiện. Narcissa đã muốn làm nũng với người thân từ lâu, cô buồn cười, không biết mình đã ỷ lại Lucius như vậy từ lúc nào, dường như đã rất lâu, lâu đến nỗi cô cũng không nhớ ra. Narcissa mỉm cười ngọt ngào, như vậy rất tốt.
Narcissa nhớ một mật đạo đến thư viện là ở góc một bức họa ở tầng 2, vì thế, thông qua mật đạo đối diện phòng yêu cầu, cô trực tiếp tới cửa vào hầm, rồi đến chỗ bức họa nghe nói là viện trưởng có tiếng của Ravenclaw ở tầng hai, nói chuyện và khẩu lệnh với bức họa xong, Narcissa đến thư viện. Nếu Narcissa có tinh thần mạo hiểm của Gryffindor, chắc toàn bộ mật đạo của Hogwarts đã bị cô tìm ra rồi cũng không chừng.
Vào thư viện, cô thấy bà Prince đang đuổi mấy Gryffindor cãi nhau trong thư viện ra ngoài. Narcissa lấy chữ ký lúc trước xin của giáo sư Slughorn để vào khu **, đưa cho bà Prince, cô thuận lợi vào được khu **.
Sách về linh hồn luôn là trọng điểm nghiên cứu của giới pháp thuật. Ma pháp linh hồn gồm bạch ma pháp và pháp thuật hắc ám yêu cầu phù thủy phải trưởng thành đến ngưỡng nhất định và ổn định rồi mới có thể học. Cho nên bình thường những bộ sách này đều bị đặt ở khu **, chỉ có một phần rất nhỏ nội dung cực kỳ dễ hiểu đặt ở khu công cộng cho các phù thủy nhỏ đọc.
Narcissa rất nhanh đã tìm thấy giá sách nói về linh hồn. Cô nhìn thoáng qua, đột nhiên cảm thấy có một ma lực phản lại ở mộ góc cực khó tìm thấy, cô nhìn về phía đó, nhưng lại không có cái gì. Narcissa cẩn thận dùng ma lực dò xét qua, xác định không có nguy hiểm, Narcissa mới lấy quyển sách bị ẩn hình kia ra. Sau đó, quyển sách hiện lên cái tên [bí mật vĩnh cửu]!
Narcissa quyết định để quyển sách này vào chỗ sách cô muốn mượn, sau đó tìm được mấy quyển về linh hồn và chữ số rồi rời khỏi thư viên. Narcissa vốn định đến phòng yêu cầu tìm Lucius đến đại sảnh dùng bữa tối, nhưng lại bị một câu của bà Pince chặn lại “Cháu yêu, nếu cháu không ra ta sẽ đuổi cháu ra, sắp đến giờ đóng cửa rồi, cháu còn không ra!” Narcissa nhớ rõ cô vừa đến không lâu, sao đã sắp đóng cửa rồi? Narcissa ôm nghi vấn và sách vở về phòng nghỉ.
“Hi, Cissy!”
“Hi, Myrna!”
“Cissy!” Đúng lúc Narcissa định nói chuyện với Myrna, giọng nói của Lucius từ phía sau truyền đến. Narcissa chỉ có thể chớp chớp mắt với Myrna đang trêu tức mình bên kia, không tiếng động chế nhạo mình. Đến khi Lucius đến gần, Myrna đã khôi phục hình tượng thục nữ của cô ấy “Hi, Lucius.”
“Hi, Myrna.” Hai người chào nhau xong, Myrna nói có chuyện đi trước.
“Cissy, vừa rồi em không đến đại sảnh dùng bữa.” Lucius hơi lo lắng.
“Vâng, em tìm thấy một quyển sách thú vị trong thư viện.”
“Thú vị?” Lucius nghi ngờ hỏi lại.
“Vâng, thú vị. Em nghĩ chúng ta nên ngồi vào sofa trước lò sưởi rồi nói, dù sao bây giờ trời cũng chẳng phải rất ấm, không phải sao?” Narcissa khẳng định trả lời Lucius, sau đó hai người cùng ngồi xuống trước lò sưởi.
“Đây, chính là quyển này.” Narcissa đưa sách cho Lucius, sau đó ý bảo gia tinh bưng hai chén trà sữa thơm nồng lên, vừa uống vừa chờ ý kiến của Lucius.
“Sao lại thế này?” Lucius nhận sách, cũng không sốt ruột hỏi Narcissa nội dung, mà hỏi cô đã có chuyện gì xảy ra.
“Vừa nãy lúc em tìm sách liên quan đến linh hồn và chữ số thì cảm nhận được ma lực truyền đến từ một góc khó nhận ra, em phát hiện ra nó, lúc em xác định được quyển sách này là gì, thư viện đã sắp đóng cửa.” Narcissa kể đơn giản sự tình cho Lucius nghe.
“…. Nếu anh nghe không sai, Cissy, em chưa dùng bữa tối đúng không?” Lucius không quan tâm quyển sách này nói về cái gì, lực chú ý của anh đặt hết lên việc Narcissa chưa ăn cơm tối.
“Có thể nói là vậy.” Narcissa vô lực nhìn Lucius gọi ra một gia tinh, liệt kê một loạt đồ ăn.
“Lucius, anh muốn nuôi béo em đấy à?” Narcissa oán giận.
“Tin anh, sẽ không béo!” Lucius cười đắc ý.
“…….. Đọc quyển sách kia trước đi!” Narcissa nhụt chí nằm liệt trên sofa, vô lực vẫy vẫy tay với Lucius.
Lucius nhân lúc Narcissa ăn cơm, chậm rãi đọc quyển sách thần bí kia. Càng lật, sắc mặt anh càng khó coi. Narcissa thấy vậy, khẩu vị cũng kém đi, cuối cùng, lúc mặt Lucius xanh mét, Narcissa cũng không ăn được nữa, cho gia tinh mang đồ ăn xuống, hỏi Lucius, “Nó nói về cái gì?”
“Cách chế tạo trường sinh linh giá!” Lucius nói từng chữ một.
“Cái gì?!”
“Cách chế tạo Trường sinh linh giá!” Lucius thấy Narcissa ngồi phịch xuống ghế sofa, “Trời ơi, chuyện này quá điên cuồng! Sao có thể?! Nơi này là Hogwarts!”
Narcissa nhận quyển sách khủng bố kia lại, lật đến trang sau phần người mượn, Narcissa phát hiện cái tên bị người dùng ma pháp che dấu. Narcissa híp mắt, đẩy đẩy Lucius cũng đang cứng đờ bên cạnh.
“Đây là một ma pháp che giấu cao cấp!” Lucius nghiên cứu một lúc, khẳng định nói.
“Anh có thể phá không?”
“Không thể! Anh cần phải về hỏi cha!”
“Được, vậy ngày mai em ở phòng yêu cầu chờ anh. Em đi ngủ trước!” Narcissa rất không phụ trách vứt bỏ Lucius trong phòng sinh hoạt chung, mình thì đi trước.
Hôm sau, trong phòng yêu cầu, Lucius và Narcissa dùng một vật phẩm ma pháp của nhà Malfoy làm những cái tên đã từng mượn sách tạm thời hiện lên, đọc xong thì trợn mắt há hốc mồm. Bởi vì những cái tên kia xếp theo thứ tự:
“Salazar Slytherin”, “Albus Percival Wulfric Brian Dumbledore”, “Tom Marvolo Riddle”.
“Tom Marvolo Riddle này là ai?” Narcissa hỏi Lucius đã nắm rõ toàn bộ gia phả giới quý tộc.
“Anh không nhớ có quý tộc nào họ Riddle.” Lucius nhìn Narcissa, lắc đầu.
“Ý anh đó là một Máu lai?”
“Ừ, chỉ có Máu lai anh mới không biết, nhưng là người này là ai vậy?” Lucius có phần hoang mang nghĩ đến nhân vật này có thể là ai.
“Nên sẽ không…”
“Chẳng lẽ là…”
Lucius và Narcissa cùng nghĩ tới một người, gần đây chỉ biết có người này phân tách linh hồn của chính mình
“Voldemort?!”