Thế Thân O Là Vạn Nhân Mê

Chương 45: 45: Cạm Bẫy



[Kinh! Thì ra đây là bí mật của “người nổi tiếng”! Đường link, đường link.]
[Không phải, mấy người nói bậy! Cẩn thận bị nam thần kiện vì tội vu khống!]
[Xì, chứng cứ rành rành thế kia mà nói “vu khống”? Fan não tàn đúng là đáng sợ.]
[Chán thiệt chứ, tối ngày lướt mạng cứ thấy cái tin này! Anti anti anti, lập tức anti đừng hỏi tại sao!]
[Có phải minh tinh đâu mà ham hố nổi tiếng thế không biết! Còn không xem lại bộ dáng của bản thân.]
[Lầu trên có thể chửi nhân phẩm, lên án hành vi của cậu ta nhưng chỉ duy nhất body shaming là không thể! Chỉ có người mù mới chê khuôn mặt của cậu ấy!]
[Đồng ý với lầu trên, muốn mắng chửi thì tìm cái khác mà nói, còn khuôn mặt này…!khụ, không thể bắt bẻ.

(Đầu chó)]
Lần này thông tin tuôn ra Chu Hạc dùng thủ đoạn không chính đáng để có vai lồng tiếng Mộc Quả.

Chuyện này nói ra lớn không lớn mà nhỏ cũng chẳng nhỏ nhưng có người cố ý đăng tin nên nó lại leo lên top 1.

Chỉ một chuyện nhỏ cũng có thể xé to ra, huống chi đây là có tình làm thế.

Thật nhiều người vốn cũng chẳng biết chuyện là thế nào, nhưng vì chỉ cần lên mạng liền thấy nhiều đề tài liên quan đến Chu Hạc, lướt 10 bài thì hết 3 bài có cậu rồi, nên họ sinh ra phản cảm.

Dù chưa biết gì về Chu Hạc thì đã chán ghét cậu.

Lần này mức độ lớn hơn trước rất nhiều, truyền thông bẩn, thuê thủy quân, một bài viết thôi thì trên 90% đều mắng Chu Hạc, như cậu là kẻ giết người cướp của, làm chuyện không thể tha thứ.

Mà có người hùa theo hiệu ứng số đông, nên chẳng mấy ai tin tưởng sự thật.

Trên tin nói Chu Hạc dựa vào thủ đoạn không chính đáng để được vai này, còn đưa ra bằng chứng xác thực.

Cái gọi là bằng chứng xác thực là đoạn thu âm trong hôm phỏng vấn, giám khảo đã nói “nghe lên giống nữ nghe kỹ giống nam” còn nhấn mạnh chữ “GIỐNG” rõ to.

Mà Chu Hạc lại dùng giọng khá “trung tính” để lồng tiếng khi Mộc Quả giả gái.

Hoàn toàn không phù hợp yêu cầu, thế mà lại được tuyển vào.

Chu Hạc siết chặt tay, rõ ràng khi ấy giám khảo khen không ngớt miệng hiện tại lại nói muốn dùng giọng giống nữ hoàn toàn! Còn tỏ vẻ họ bị phía trên ép buộc phải chọn Chu Hạc, dù cậu lồng tiếng dở tệ.

[Đây không phải tấm màn đen thì là gì!]
[Ai nói Hoa Hồng lồng tiếng dở, lương tâm không đau sao?!]
[Sao nào, tôi nói dở là dở, người không chuyên nghiệp thì cút qua một bên, cướp bát cơm của người khác thì là quân tử à?]
[Đây là quy tắc trong ngành! Ai cho phép lồng tiếng đam mỹ lại dùng giọng nữ chứ!]
[Xì, quy với chả tắc.]
Chu Hạc có fan nhưng lượng fan của cậu so với họ thì ít ỏi như giọt nước và biển cả.

Người cùng ngành cũng không dám nói chuyện giúp cậu sợ bị liên lụy, chỉ có Cao Hiểu là giúp cậu.

Hắn hiện tại cũng không tốt hơn là bao.

“Bằng chứng” có rất nhiều.

Còn cắt ghép tin nhắn của quản lý tạm thời nhắn với Chu Hạc, bảo làm như vậy để loại bớt người, giảm bớt thời gian.

Đưa ra thêm “bằng chứng” cậu chỉ phỏng vấn chưa đến nửa ngày liền được chấp nhận.

Nửa thật nửa giả nhìn vô cùng đáng tin cậy.

Lần này Chu Hạc phản ứng nhanh, cậu lập tức gọi điện cho bên studio thì lại chẳng ai nghe máy.

Chu Hạc lại gọi cho quản lý tạm thời: “Quản lý, chuyện này tôi muốn studio đứng ra để thanh minh.”
Chu Hạc nheo mắt nói: “Giúp đỡ nhân viên trong lúc cần thiết đã được ghi ở hợp đồng, tại sao đến lúc này studio vẫn im lặng? Tin nhắn riêng tư giữa quản lý cũng có thể tùy tiện tiết lộ sao? Còn là được cắt câu bỏ chữ!”
“Hay là mọi người không nghĩ cứu lấy bộ kịch này?”
Quản lý tạm thời nghe cậu hỏi chỉ qua loa lấy lệ vài câu rồi cúp máy, studio cũng chẳng có động thái nào là giúp cậu, thậm chí họ còn đăng tin nói bóng nói gió Chu Hạc gian lận là sự thật!
Này chẳng khác nào gián tiếp thay Chu Hạc nhận tội! Phải nói là trắng trợn vu oan!
“Bằng chứng” mới là cuộc phỏng vấn rất ít người biết, thế mà Chu Hạc chỉ mới vào nghề lại biết được.

Đếm sơ thì 3 “bằng chứng” đều chiếm vị trí top 3 trên hot search.

Chu Hạc cắn môi nhìn tin tức, cái gì gọi là khá ít người biết? Vậy số người tham gia cùng cậu phỏng vấn đều là ảo sao?!
[Cạnh tranh không lành mạnh, khối u ác tính, rác rưởi!]
[Đây là phỉ báng!]
[Fan não tàn lăn qua một bên.]
Thanh Trà tức giận muốn đập bàn phím, đây rõ ràng là bộ kịch cô đưa cho Chu Hạc.

Rõ ràng cô chỉ đưa thời gian phỏng vấn thôi, tại sao lại thành ra gian lận, tấm màn đen thế này.

Cô thế mà gián tiếp hại Chu Hạc! Thanh Trà ấm ức đôi mắt đều đỏ, rõ ràng là họ cố ý bẫy nam thần! Dù cậu có chọn bộ kịch nào thì vẫn sẽ thành công thông qua, sau đó lại bị vu khống!

Là ai? Ai dám làm vậy với nam thần của cô! Thanh Trà tức giận mờ ra cửa phòng muốn tìm ba để giúp đỡ.

Nhưng bị từ chối, vì hiện tại tình hình của Lý gia cũng không khá hơn, Phó Đoạn ra tay càng tàn nhẫn như muốn gồm thâu họ.

Lý Quý đâu có thời gian tâm trí lo chuyện khác.

Thanh Trà có thể nhìn ra vấn đề thì Chu Hạc cũng không ngoại lệ, thậm chí cậu còn phát hiện rất nhiều điểm đáng ngờ.

Có thể nói từ khi cậu đồng ý phỏng vấn thì mọi thứ đã được sắp xếp sẵn, dù cậu có chọn bộ kịch nào cũng không tránh thoát được.

Có thể làm cả studio từ bỏ một bộ kịch đang lửa lớn, thì có vẻ lợi ích đối phương đưa cho họ còn lớn hơn nhiều.

Nếu không vì lợi ích thì…!
Chu Hạc nhanh tay mở ra máy tính, tra tư liệu về studio của cậu đang làm, đáp án khiến Chu Hạc lạnh sống lưng.

Vì studio của cậu đã bị người âm thầm mua lại, vào hai ngày trước khi cậu phỏng vấn thì nó đã bị sang tên, người thu mua lại nó lại là tập đoàn Diệu Minh của Phó Đoạn!
Hắn chưa từng có ý định buông tha cho cậu!1.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.