Thiên Hạ Vô Song

Chương 21: Quyển Sách Giao Dịch (2)



– Ngươi có ý định bán cái này phải không?

Rốt cuộc ma pháp sư này đã hỏi ra câu này đúng mong ước của Mạnh Hàn.

– Vâng, tiên sinh.

Bắt đầu từ vấn đề thứ hai, Mạnh Hàn cũng chỉ có mấy chữ này để trả lời, không có bất kỳ từ nào khác.

– Lục Mang Tinh Trận như vậy, tại sao ngươi không giữ lại để dùng làm quyển sách ma pháp?

Con mắt của ma pháp sư nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, chờ đợi câu trả lời của hắn:

– Ta tin tưởng nếu như là quyển sách ma pháp hoàn chỉnh, có thể được giá hơn so với cái này chứ?

– Tiên sinh, ta chỉ là một ma pháp học đồ.

Mạnh Hàn có chút bất đắc dĩ mỉm cười:

– Ma lực của ta không đủ, cũng không có ma pháp khác.

Ma pháp sư gật đầu, hít sâu một hơi, đè nén kích động trong lòng mìnhxuống. Hắn cố gắng khiến tim mình không cần phải đập to rõ ràng như vậy. Sau đó hắn nhìn như vô cùng tùacute; lắc lắc đầu nhìn quyển sách mặtphẳng chiếu, hỏi:

– Ngươi định bán bao nhiêu tiền?

– Mười ngân tệ, tiên sinh.

Ban đầu, Mạnh Hàn dự định giở công phu sư tử ngoạm. Nhưng Mạnh Hàn vẫn cókìm nén, suýt nữa thì kêu ra khỏi miệng giá một kim tệ. Nhưng nói ra, đã giảm xuống gấp mười lần.

Một quyển sách trắng cấp thấp nhấtngay cả một ngân tệ cũng không đáng. Không thể bởi vì có thêm một LụcMang Tinh Trận mà ra giá quá đắt. Đây không phải là con đường để làm ănlâu dài.

Kể từ khi biết ma lực của mình đã hạ thấp tới mức làmmột ma pháp học đồ cũng có phần miễn cưỡng, Mạnh Hàn không còn có hyvọng xa vời đối với chuyện trở thành ma pháp sư nữa. Hắn chỉ hi vọng,mình có thể trở thành một phú ông mà thôi. Cái quyển sách mặt phẳngchiếu nho nhỏ này chính là bước thứ nhất để hắn bước lên con đường này.Đương nhiên, nếu như sau lưng có một ma pháp sư làm chỗ dựa vững chắc,đó là chuyện không thể tốt hơn.

– Thứ này còn nữa không?

Ma pháp sư lại hỏi một câu.

– Không có, ta chỉ có một quyển.

Câu trả lời của Mạnh Hàn đã khiến ma pháp sư thoáng có chút thất vọng. Tuynhiên, câu nói tiếp theo của Mạnh Hàn lại khiến ma pháp sư lại dấy lênhi vọng:

– Ma lực của ta có hạn, một ngày nhiều nhất chỉ có thể làm một quyển.

– Rất tốt, ngươi tên là gì? Là học đồ của ma pháp sư nào?

Ma pháp sư bắt đầu cảm thấy hiếu kỳ về thân phận của Mạnh Hàn. Hắn rất muốn biết, ma pháp sư nào dạy dỗ học đồ như vậy.

– Tiên sinh, ta tên gọi là Antonio, là lãnh chúa Hoàng Sa Trấn.

Mạnh Hàn không e dè đối với chuyện bản thân mình là lãnh chúa của nơi bị nguyền rủa kia. Hắn nói thẳng ra:

– Ta là một ma pháp học đồ đã thất bại trong lần thí luyện. Bởi vậy, bây giờ ta đã không có tư cách làm ma pháp học đồ.

Ma pháp học đồ thí luyện thất bại, trên thực tế đã không phải là ma pháphọc đồ nữa. Chỉ là Mạnh Hàn còn muốn kéo một chút quan hệ với nhữngngười có thân phận cao quý này, cho nên đến nay không chịu từ bỏ màthôi.

– Lãnh cháu của nơi bị nguyền rủa? Thí luyện ma pháp thất bại? Ngươi là quý tộc sao?

Một tay ma pháp sư nắm thật chặt quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu kia,liên tiếp đưa ra vấn đề. Hắn lại hoàn toàn không chú ý tới, tay của mình đã hoàn toàn lộ rõ sự kích động trong lòng.

Kiếp trước Mạnh Hànđã mấy lần tham gia hội chợ tuyển dụng. Mạnh Hàn cũng luyện được mộtchút bản lĩnh quan sát sắc mặt cử chỉ của người khác. Nhìn thấy biểuhiện của ma pháp sư này như vậy, trong lòng Mạnh Hàn đã có chút hồi hộp. Ngoài miệng hắn lại không hề cường điệu lên, chỉ máy móc đáp trả:

– Vâng, tiên sinh.

– Ta nghĩ ta biết vì sao ngươi lại trở thành lãnh chủ của nơi nguyền rủa kia.

Ma pháp sư mỉm cười, không tiếp tục nói nữa. Là một pháp sư có được sựgiáo dục cao quý, không nên cười nhạo người khác khi họ không may. Vềđiểm ấy, ma pháp sư này làm rất tốt.

– Đây là mười ngân tệ.

Ma pháp sư đưa tay lấy từ trong túi trên người mình ra mười ngân tệ, bỏ vào trong tay Mạnh Hàn:

– Ta trở lại thương lượng với lão sư một chút, xem có tiếp tục mua cái này của ngươi nữa hay không. . .

– Quyển sách mặt phẳng chiếu.

Mạnh Hàn thấy giọng điệu ma pháp sư có chút ý tứ hỏi dò, lập tức tiếp nhận câu nói của hắn:

– Ta gọi nó là quyển sách mặt phẳng chiếu.

– Được, quyển sách mặt phẳng chiếu.

Ma pháp sư khẳng định danh từ này một lần, tiếp theo đó nói:

– Khuya hôm nay, ngươi ở nơi này chờ tin tức của ta.

– Vâng, tiên sinh.

Mạnh Hàn cũng cố gắng kìm chế sự kích động trong lòng mình xuống, lễ phápthi lễ với ma pháp sư, sau đó dùng mắt tiễn hắn rời đi.

Khi nhìnthấy thân ảnh của ma pháp sư kia biến mất, Mạnh Hàn không nhịn được giơngón tay ra làm một tư thế thắng lợi, hài lòng hô to một tiếng:

– A!

Sau đó, Mạnh Hàn liền thấy được vẻ mặt của đám người qua lại trong chợ nhìn mình giống như nhìn một kẻ ngu ngốc. Mạnh Hàn nhất thời hiểu rõ mìnhnáo loạn như vậy thật mất mặt. Hắn ảo não cúi đầu rời khỏi đó, chậm rãiđi về phía góc đám người Elyse.

Trong lòng Mạnh Hàn thầm suy đoán mười ngân tệ, tuy rằng chỉ trị giá một ngàn nhân dân tệ, năm ngàn đàitệ mới của thế giới trước kia, nhưng Mạnh Hàn có cảm giác giống như đãkinh doanh có lãi một khoản tiền lớn. Cảm giác khi vừa tới thế giới này, trên người mang theo khoản tiền kếch xù hai trăm kim tệ, tương đươngvới hai triệu nhân dân tệ, một ngàn vạn đài tệ mới cũng không có cảmgiác tuyệt vời như bây giờ.

– Xem ra, tiền do mình kiếm được vẫn có cảm giác sảng khoái nhất.

Mạnh Hàn kìm chế sự hưng phấn của mình, vui vẻ nghĩ.

Ma pháp sư Wright còn kích động hơn cả Mạnh Hàn. Từ trước đến nay hắn chưa từng nhìn thấy Lục Mang Tinh Trận nào được vẽ hợp quy tắc như vậy. Cómột quyển sách mặt phẳng chiếu như người kia gọi, hắn hoàn toàn tintưởng tỉ lệ thành công làm quyển sách ma pháp của mình có thể tăng caođến chín phần mười.

Cho dù là quyển sách ma pháp cấp thấp nhấtđều có tỉ lệ thành công nhất định. Chỉ có điều quyển sách cấp càngthấp, đẳng cấp ma pháp sư càng cao, tỷ lệ thành công càng cao mà thôi.

Tuy nhiên, Wright chỉ là một ma pháp sư trung cấp, chỉ có thể bảo đảm, thời điểm mình làm quyển sách ma pháp cấp một, có thể có tỷ lệ thành côngkhông tới năm phần mười.

Hắn không thể chờ đợi được nữa, muốn thử xem dùng quyển sách mặt phẳng chiếu này để vẽ quyển sách ma pháp sẽ có tình huống thế nào. Dọc theo đường đi, hắn không để ý tới ánh mắt khácthường của người khác nhìn hắn, nhanh chóng chạy tới quán trọ mà mình ởlại.

Đây là gian phòng tốt nhất trong quán trọ. Đây là gian phòng rất lớn, còn có một cái sân rộng, đủ để cho hắn làm rất nhiều chuyện.Vừa vào cửa, Wright liền nhanh chóng ném thứ gì đó trên người ra, sau đó đặt mông ngồi xuống trước bàn, mở quyển sách mặt phẳng chiếu ra. Tiếpđó hắn lại móc ra bút ma pháp và bột phấn ma pháp của mình ra, suy nghĩmột chút, bắt đầu vẽ.

Đây chỉ là quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp một. Hắn chỉ có thể làm quyển sách ma pháp cấp một.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.