Thiên Hạ Vô Song

Chương 46: Tranh Luận Về Tiền Lương (1)



Không ai dám quấy rầy lãnh chúa đại nhân. Cho dù lãnh chúa bị phân tớiđây, nhất định là một kẻ xui xẻo không có hậu trường. Nhưng nếu hắn cóthể làm ra vật phẩm ma pháp phòng ngự được nguyền rủa của cặp sinh đôi,như vậy biểu thị hắn sẽ có một chút ma pháp, có chút quan hệ với ma pháp sư. Thế giới này, ma pháp sư chính là nhân vật tôn quý. Không có ai dại tới mức đi mạo hiểm đắc tội với ma pháp sư mà tìm phiềm phức cho lãnhchúa.

Mạnh Hàn đánh giá thấp lực hấp dẫn cực lớn của bảo tàng vương triều Lưu Kim đối với những người ở thế giới này.

Trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, những người lui tới Hoàng Sa Trấn đãvượt qua hơn vạn người. Bình quân mỗi ngày, số người ở lại trong trấn là khoảng bảy trăm, tám trăm người.

Số lượng người qua lại lớn như vậy, quả thực là chuyện trước nay chưa từng có. Điều này cũng liên quan đến việc những quán trọ mà Mạnh Hàn xây dựng thuận lợi tập trung đưavào hoạt động. Chỉ riêng người phục vụ cho quán trọ đã lên tới hơn trămngười.

Dù sao đi nữa cũng có người nhìn thấy người ở sát bên cạnh Mạnh Hàn trên mặt đều có Lục Mang Tinh. Sau khi hỏi rõ ràng nguyênnhân, phát hiện là ma pháp trận có thể phong ấn lực nguyền rủa của cặpsinh đôi, sau đó lại có rất nhiều người đều yêu cầu được vẽ trên ngườimột ma pháp trận như vậy. Không biết là do ai ra đưa ra đề nghị trướctiên, nhưng sau đó bọn họ nguyện ý mỗi người giao cho lãnh chúa đại nhân nơi này mười đồng tệ để làm thuế vào thành.

Ngay cả người bên cạnh lãnh chúa đại nhân đều dùngcái này, khẳng định là hữu dụng. So với bỏ ra chi phí mười đồng tệ, mọingười càng coi trọng tác dụng bảo hiểm đối với cặp song sinh hơn. Tất cả đều hưởng ứng. Tuy nhiên, lãnh chúa đại nhân đồng ý, đồng thời nhưngcũng nhắc nhở mọi người, những ma pháp trận này, gặp máu của chủ nhânthì vô hiệu, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến vật phẩm ma pháp kia. Nói cáchkhác, nếu như có người tổn thương cặp sinh đôi trong trấn, như vậy hắnnhất định sẽ bị nguyền rủa quấn quanh người.

Đây là chủ ý củaMạnh Hàn nhằm bảo đảm an toàn cho mọi người trong trấn nên cố ý nghĩ ra. Trong lúc lơ đãng, điều này đã trở thành một quy tắc thông dụng ở nơibị nguyền rủa. Đây cũng là điều khiến hắn bất ngờ.

– Đại nhân, trên chợ đã có nồi lẩu.

Đây là lần cuối cùng Elyse đến chợ đưa quyển sách mặt phẳng chiếu. Sau khi vật phẩm ma pháp được tiêu thụ, Mạnh Hàn đã đặc biệt mở một phòng tạiHoàng Sa Trấn chuyên bán những vật phẩm ma pháp này. Nếu đều là vật phẩm ma pháp, cho nên sau này quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cũng sẽđược kinh doanh tại đây.

Người hầu do ma pháp sư Wright lưu lạicũng sẽ ở trong nơi nguyền rủa, mỗi ngày chịu trách nhiệm mua lại quyểnsách mặt phẳng chiếu do Mạnh Hàn đưa ra.

Nồi lẩu xuất hiện ở bênngoài cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn. Muốn mô phỏng theo thực sự không khó, sớm muộn sẽ có người làm giả.

Điều này đã nằmtrong dự đoán của Mạnh Hàn. Hiện tại Hoàng Sa Trấn đã biến thành một cái chợ nhỏ có người lui tới. Mục tiêu của Mạnh Hàn đã được thực hiện từlâu, căn bản không để ý tới chút tổn thất nho nhỏ này.

– Grace, Elyse, chúng ta cùng thương lượng một chút về vấn đề tiền lương cho các công việc trong trấn sau này

Mạnh Hàn đã bắt đầu tìm cách quy hoạch phát triển sau này.

– Đại nhân!

Nghe thấy Mạnh Hàn đại lãnh chúa nói như vậy, Grace và Elyse đều giật mình.Grace sốt ruột thiếu chút nữa kêu ra tiếng. Elyse đã kêu lên.

– Sao vậy?

Nhìn thấy thần sắc của hai nữ quản gia như vậy, Mạnh Hàn cảm thấy hết sức khó hiểu. Lời mình vừa nói có chỗ nào khác người sao?

– Đại nhân, làm việc cho đại nhân là chuyện mọi người nên làm. Ngài không cần đưa tiền lương.

Grace vội vàng hung hăng liếc mắt nhìn tỷ tỷ Elyse có chút thất thố một cái, sau đó quay sang giải thích cho Mạnh Hàn hiểu.

– Không đưa tiền lương sao?

Nghe thấy Grace chính miệng nói ra lời này giống như theo lý thường phảilàm, Mạnh Hàn không nhịn được bắt đầu kinh ngạc. Làm một thanh niêntrưởng thành trong xã hội văn minh tốt đẹp, chưa từng nghe nói quachuyện làm mà không nhận lương như vậy.

Tuy rằng trước đó tất cảmọi người đều bận rộn làm việc, hơn nữa thu nhập cũng ít, Mạnh Hàn chưakịp nói ra chuyện này, nhưng không có nghĩa là Mạnh Hàn chính là nhà tưbản lòng dạ đen tối, ngay cả tiền lương đều không giao cho người làmviệc.

– Đương nhiên, đại nhân. Lãnh chúa có quyền để dân chúng của mình lao động phục dịch mình, dùng để bù đắp cho tiền thuế thu.

Tuy rằng trên phương diện kiếm tiền Grace không lợi hại bằng Mạnh Hàn,nhưng về phương diện lễ nghi quý tộc hoặc là quy củ lại mạnh hơn kẻ gàmờ như Mạnh Hàn gấp vài lần:

– Đại nhân chưa từng thu thuế, hơnnữa cho chúng ta ăn, cho chúng ta ở. Nếu như nhận tiền lương từ ngài,bất kỳ ai cũng không có cách nào an tâm.

– Đúng vậy, đại nhân!

Elyse đứng ở bên cạnh bị muội muội trừng mắt một cái, liền biết vừa nãy mìnhkinh ngạc kêu lên thành tiếng như vậy là vô cùng thất lễ. Nàng vội vàngxoay chuyển tình thế bất lợi này. Thật may lãnh chúa đại nhân khôngtrách tội. Nàng quen với lãnh chúa đại nhân trong suốt thời gian lâu như vậy, thiếu chút nữa đã quên mất tôn ti trên dưới.

Mạnh Hàn lạikhông có ý thức được Elyse sợ hãi kêu lên như vậy có gì không phù hợpvới biểu hiện của một thục nữ. Ngược lại hắm cảm thấy hết sức kỳ quáitrước quy củ của nơi này:

– Grace, nói cho ta biết, lãnh chúa như ta rốt cuộc còn có quyền hạn gì? Trước đây ta cái gì cũng không biết.

Mạnh Hàn cố gắng hết sức khiến giọng điệu của mình có thể ôn hòa một chút.Hắn đã nhìn thấy thái độ cung kính của Grace và Elyse, hắn cũng khôngmuốn trở nên nghiêm túc như vậy.

– Đại nhân, ngài có thể tự dotrưng thu thuế trong lãnh địa của ngài, chỉ cần không khiến dân chúngkhông xảy ra biến động gì, tùy tiện ngài trưng thu thuế thế nào cũngđược.

Grace thận trọng nhìn lãnh chúa đại nhân một chút, giốngnhư vô cùng hoảng sợ hắn biết mình có thể trưng thu thuế, sau đó sẽ lậptức bắt đầu sưu cao thuế nặng, khiến cuộc sống ở nơi này vừa có chútchuyển biến tốt, mọi người cũng vừa mới vừa thấy được chút hi vọng, sẽphải trở lại cuộc sống trước kia. Bất kỳ ai cũng không muốn lại cuộcsống đó nữa.

Trước đây đại nhân chưa từng nói qua những chuyệnnày, Grace vốn tưởng rằng lãnh chúa đại quyền lực mà nhân biết hắn đượchưởng, nhưng hắn lại nhân từ không có sử dụng.

Hơn nữa trongkhoảng thời gian này, nàng nhìn thấy chính là một vô lãnh chúa cùng ônhòa. Nhưng hiện tại nàng mới biết được, lãnh chúa đại nhân không trưngthu thuế là bởi vì trước đây hắn không biết lãnh chúa có thể làm nhưvậy.

Đó là một phát hiện đáng sợ. Chí ít Grace cho là như vậy.Tâm lý của nàng biến hóa, dường như cũng mơ hồ ảnh hưởng đến Elyse.Hiện tại hai người ngay cả nói chuyện cũng có chút nơm nớp lo sợ. Saukhi Mạnh Hàn biết được những quyền lực này, ai biết được hắn có biểuhiện gì đó quá đáng hay không?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.