Hạo Thiên đi thẳng tới chính điện, nơi đó đang diễn ra một bữa tiệc linh đình.
Bữa tiệc đã bắt đầu, còn cháu cũng bắt đầu cúi đầu, rót rượu dâng lên theo thứ tự thái tử, công chúa và út hoàng tử.
Tử Hằng đưa mắt nhìn, thiếu niên đến, vẫn một thân cẩm y cắt may tỉ mỉ tinh xảo tôn lên khí chất tôn quý. Ngay khi vào điện đã thu hút nhiều cặp mắt tò mò dòm ngó.
Mặc kệ những ánh mắt đó có ý đồ gì thì Hạo Thiên cũng không để trong lòng, đến gần ghế hành lễ với hoàng đế đang tọa trên long ỷ:
– Phụ hoàng. Ch𝘶yê𝒏 𝘵ra𝒏g đọc 𝘵r𝘶yệ𝒏 — Tr 𝑼𝐦Tr𝘶y𝑒𝒏﹒V𝗡 —
Hoàng đế và quý phi ngồi trước bàn tiệc lớn. Hoàng đế không khỏi vui mừng:
– Hạo Thiên, ngồi cạnh ta.
Phía bên tay phải hoàng đế gồm hoàng thân: Vũ vương, An vương, Tĩnh vương đệ đệ hoàng đế, cho tới những vị nguyên lão tam triều Triệu quốc cữu, Sở tướng quốc, những vị tướng quân có công dựng nước Vũ Văn hầu gia, Thẩm tướng quân cùng bá quan văn võ khác..
Các quan thi nhau kính rượu tân đế, bệ hạ cũng không thoái thác. Để góp vui, Tĩnh vương còn cho những tài nữ ở Cửu Trùng lâu lên đài ca múa.
Phất tay áo, Hạo Thiên nâng chén rượu lên uống, nghe những khúc ca này lúc nào cũng muộn phiền.
Nữ nhân bước lên đài, trước gió nửa tỉnh nửa say, tay áo lên xuống, nhan sắc rung động.
Vẫn những bài cũ múa thật rõ ràng, thế nhưng đến khúc hạ màn nữ nhân lại có biểu cảm khác lạ.
Nàng làm ra những động tác giống như đang múa, nhưng những động tác này lại uốn éo, vặn vẹo một cách ma quái, giống như bản thân người nhảy là một con rối vô hồn đang bị điều khiển khiến cho những người chứng kiến đều cực kỳ sợ hãi. Nàng ta dường như đánh mất đi ý thức về bản thân, đồng thời thực hiện những điệu uốn dẻo rất đáng kinh ngạc.
Điệu nhảy ám ảnh đến đáng sợ, nếu còn tiếp tục sẽ khắc sâu vào tâm trí người xem. Quý phi dung nhan nổi giận, lập tức cho người lôi nữ nhân xuống.
Tĩnh vương mông lưng, không nghĩ tạo ra sự kiện này để gây kịch tính, chỉ đành biện giải nữ nhân này đã đánh mất hết nhận thức mới gây ra hành động mạo phạm như vậy.
Nhưng Hạo Thiên thì không cho là vậy, cô ta có thể phát điên và nhảy không ngừng cho tới khi kiệt sức mà chết hoặc là đã bị ếm một thứ ô uế nào đó cũng không biết chừng.
Ngồi trên cầu ngắm dòng nước chảy qua đám rong rất lâu, Hạo Thiên mới mở miệng nói:
– Các ngươi có biết rằng, trong lịch sử đã từng tồn tại một điệu nhảy được mệnh danh là “Điệu nhảy của quỷ dữ”
Mặt Tiểu Lộc Tử xám ngoét:
– Nô tài từng nghe qua, giống với Triều Thiên nữ. Nói chung không tốt lành gì cả.
Trường An tiếp lời:
– Những phi tử của tiên đế nếu không có con cái hoặc chưa được sủng hạnh đều phải tuẫn táng theo.
Tiểu Lộc Tử ngập ngừng liếc điện hạ:
– Làm triều thiên nữ, xuống dưới hầu hạ tiên hoàng.
Hạo Thiên ngó xuống mặt nước đăm đăm:
– Có thấy Cửu Trùng lâu kia không?
Tiểu Lộc Tử căng thẳng như thể sắp nói phải điều cấm kị
– Sau khi các đời tiên hoàng của Đại Đồng về trời, các triều thiên nữ đều được hưởng ân đức trong tháp.
Trường An nhanh nhạy:
– Điện hạ muốn đến đó xem thử.
Hạo Thiên nhảy xuống, quay sang nhìn hai người họ:
– Đúng vậy, nhưng trước hết ta cần đi gặp một người.