Các đệ tử báo danh xung quanh thì lùi ra xa, sợ đến hét chói tai.
Thanh niên mặc áo vàng thấy Bàn Tiểu Nhị giết chết hơn mười quản sự của Thập Phương tiên môn thì có cảm giác choáng váng.
– Mau, bẩm báo trưởng lão!
– Có địch nhập xâm nhập!
Nhìn đệ tử của Thập Phương tiên môn kinh hoảng hét to, đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu không ngăn cản. Long Kình Thiên muốn kết quả như vậy.
Trong đại điện tiên cung Thập Phương tiên quốc, chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, và đám trưởng lão, thái thượng trưởng lão đang thảo luận tháng sau liên minh với Ngân Nguyệt tiên môn. Bỗng nhiên có một trưởng lão của Thập Phương tiên môn biết sắc mặt.
Trưởng lão của Thập Phương tiên môn chợt đứng bật dậy:
– Chưởng môn, nguy rồi!
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân nhướng mày nói: Truyện được copy tại Truyện FULL
– Có chuyện gì?
Trưởng lão của Thập Phương tiên môn vội nói:
– Mới này có một đệ tử bẩm báo là có người giết hơn mười quản sự của chúng ta!
Trong đại điện vang tiếng giật mình.
– Cái gì?
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân trầm giọng hỏi:
– Chuyện là sao?
Trưởng lão của Thập Phương tiên môn báo cáo:
– Đệ tử bên ngoài nói đối phương vừa đến liền chỉ định muốn lão tổ gặp mặt hắn, sau đó giết mấy đệ tử nội môn của chúng ta. Mười quản sự chạy tới cũng đều bị đối phương giết chết!
– Gặp lão tổ của chúng ta?
Trên đại điện, các thái thượng trưởng lão, trưởng lão nhìn nhau.
– Đi, chúng ta đi ra đi xem!
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân mắt chợt lóe:
– Ta muốn xem là tên nào dám can đảm ở trong Thập Phương thành ta giết quản sự, đệ tử của Thập Phương tiên môn của ta!
Một vị thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn trầm giọng hỏi:
– Chưởng môn, chúng ta có nên báo cáo việc này cho lão tổ biết không?
– Không cần.
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân phất tay áo, nói:
– Lão tổ đang bế quan tu luyện huyền thiên cửu biến, không cần quấy rầy lão tổ!
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân nói xong đứng dậy khỏi bảo tọa, bay ra đại điện. Đám trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn bay ra khỏi Thập Phương tiên quốc, lao nhanh hướng đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu.
Sau khi ra khỏi Thập Phương tiên quốc, một vị thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn vẫn hơi lo.
Thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn nói với chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân:
– Chưởng môn, đối phương chỉ định muốn gặp lão tổ của chúng ta, lại dám to gan giết đệ tử của chúng ta ngay trong Thập Phương thành, sợ là họ không đơn giản, chúng ta thật sự không cần báo cáo cho lão tổ sao?
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân quay đầu nhìn chằm chằm thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn kia, mở miệng nói:
– Ý của ngươi là ta không làm chủ được việc này sao?
Thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn kia cúi thấp đầu, vội nói:
– Không dám, thuộc hạ tuyệt đối không ý này!
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân nói:
– Thập Phương tiên môn chúng ta sừng sững Tiên giới mấy trăm ức năm, có sóng gió gì chưa gặp qua? Chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền lão tổ, nếu chuyện gì cũng khiến lão tổ ra ay giải quyết thì cần chúng ta làm gì?
Các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn đồng thanh kêu lên:
– Chưởng môn nói đúng!
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân quay đầu lại, lạnh lùng nói:
– Xem ra Thập Phương tiên môn chúng ta đã lâu không lộ mặt tại Tiên giới, giờ tùy tiện vài người dám giết đệ tử của Thập Phương tiên môn trong Thập Phương thành của chúng ta!
Một thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn hỏi:
– Chưởng môn, đợi lát nữa chúng ta bắt được đối phương rồi giải quyết như thế nào?
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân lạnh lùng cười:
– Trước tiên đừng giết chết, phế bỏ tiên phù của họ, cấm cố bản nguyên chi lực, lột trần tiên giáp, treo trên cửa Thập Phương thành, triệu tập các phương Thần giới đến xem. Ở trước mặt các cường giả ở khắp nơi lại hành hình bọn họ, chậm rãi xử tử!
Các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn phụ họa:
– Chưởng môn nói đúng, mượn việc này lập uy các phương Tiên giới luôn!
Đám người chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn vừa nói vừa bay hướng Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu.
Dần dần đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão thấy bóng dáng của đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu, nhưng bởi vì nhóm đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu đưa lưng với đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão nên không thể thấy rõ bộ dạng của họ.
Ngày càng tới gần, một thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn kìm không được mở miệng nói:
– Bóng dáng mấy người này sao quen mắt quá?
Một thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn khác nói:
– Ta cũng thấy quen, hình như gặp ở đâu rồi.
Tiếp theo có mấy vị thái thượng trưởng lão của Thập Phương tiên môn nói đều từng thấy bóng dáng của người này nhưng trong phút chốc không nghĩ ra gặp tại đâu. Mắt chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân lóe tia nghi hoặc, vì gã cũng cảm thấy mấy người kia rất quen mắt, nhưng gã không để trong lòng.
Dù sao gã là chưởng môn cảu Thập Phương tiên môn, gặp qua rất nhiều người.
Một lát sau, đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão đi tới bên trên Thập Phương thành.
Tất cả đệ tử của Thập Phương tiên môn có mặt thấy đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão đến thì mừng như điên, vội tiến lên cung kính hành lễ:
– Bái kiến chưởng môn, thái thượng trưởng lão, trưởng lão!
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân uy nghiêm nói:
– Ừm, đứng dậy đi.
Các đệ tử gia tộc đứng ở phía xa đến báo danh thấy đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão đều tới thì xôn xao, vẻ mặt kích động, sùng bái, cuồng nhiệt.
Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân không chỉ uy chấn Thập Phương đại lục, còn là nhân vật truyền kỳ ở Tiên giới.
Mười vạn năm tu thành Tiên Đế, trăm vạn năm đột phá trung kỳ Tiên Đế, ngàn vạn năm đạt tới Tiên Đế hậu kỳ, hiện tại là đỉnh hậu kỳ Tiên Đế, thực lực có thể so với các cường giả Hắc Long đại đế là đệ tử dưới tay Minh Hà Thiên Tôn.
Thanh niên mặc áo vàng và các đệ tử báo danh xung quanh kích động, cuồng nhiệt nhìn chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân. Chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân là đối tượng mà thanh niên mặc áo vàng luôn sùng bái, gã muốn bái vào Thập Phương tiên môn có nguyên nhân chủ yếu là vì chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân.
Nhìn thấy đám chưởng môn của Thập Phương tiên môn, Lâm Nhân, các trưởng lão, thái thượng trưởng lão tiến đến, thanh niên mặc áo vàng và các đệ tử báo danh xung quanh nhìn đám người Long Kình Thiên, Kim Long lão tổ, Ngao Nhất, Bàn Tiểu Nhị, Tôn Hành, Hoắc Cương, Thành Tiêu, ánh mắt biến thương hại.