Tô Như Điệp hỏi:
– Phụ thân, ngươi, làm cái gì vậy?
Tô Chí thấy nữ nhi đi ra thì biểu tình rốt cuộc nói:
– Điệp nhi, mau mau hành lễ, chào sư tổ của ngươi đi!
– Sư tổ?
Tô Như Điệp không thể tin, cho đến bây giờ nàng chưa từng nghe phụ thân nói có sư phụ.
– Càn rỡ!
Tô Chí thấy nữ nhi đứng im không nhúc nhích thì tức giận quát:
– Còn không mau lạy sư tổ của ngươi!
Tô Như Điệp thấy phụ thân tức giận mới phản ứng lại, không có thời gian nghĩ nhiều, vội quỳ trước mặt Long Kình Thiên.
– Tô Như Điệp khấu kiến sư tổ!
Long Kình Thiên gật đầu, mở miệng nói:
– Các ngươi đứng lên đi.
– Tạ sư phụ, sư tổ.
Tô Chí, Tô Như Điệp thế mới đứng lên.
Long Kình Thiên nói:
– Chúng ta đi vào trong rồi nói.
Tô Chí vội đáp:
– Tuân lệnh sư phụ!
Long Kình Thiên đi vài bước, thấy Long Tinh ở phía sau vẫn đứng như cọc gỗ, nói:
– Đi thôi!
Long Tinh thế mới hồi hồn, theo sau lưng Tô Như Điệp đi vào Tô phủ. Long Tinh theo sau lưng Tô Như Điệp, mùi hương như ẩn như hiện phát ra từ người nàng chui vào mũi làm gã đỏ mặt.
Vào đại điện, Tô Như Điệp xua mọi người đi, bên trong chỉ còn lại cha con Tô Chí, Long Tinh và thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành.
Tô Chí đứng ở dưới đại điện, cẩn thận nói với Long Kình Thiên:
– Sư phụ, vị này là thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành.
Lúc này thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành vội hành lễ:
– Lâm Bành kính chào tiền bối!
Long Kình Thiên gật đầu, khiến thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành đứng dậy.
Thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành có thực lực không tệ, là Tiên Đế hậu kỳ đỉnh, chỉ yếu hơn đệ tử Tôn Hành của hắn một chút.
Thật ra sau khi Long Kình Thiên tiến vào đại bằng giới, thần thức nhìn quét mới phát hiện Tô Chí. Sau khi phát hiện Tô Chí hắn mới đến thành trì to lớn này, kiếp trước khi Long Kình Thiên là Tiên Đế đã tới hỗn độn thế giới, sau đó gặp Tô Chí, thấy gã có thiên phú không tệ, chỉ điểm một chút, truyền ột bộ công pháp.
Tô Chí là đệ tử ký danh của Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên chỉ Long Tinh đứng một bên, nói với Tô Chí:
– Tên của hắn là Long Tinh, thiên phú không tệ.
Tô Chí ngay ra, nhìn hướng Long Tinh. Mới nãy Tô Chí còn thắc mắc sao sư phụ theo một Cửu Thiên Huyền Tiên nho nhỏ lại đây. Tô Chí hiểu ý Long Kình Thiên muốn nói.
Tô Chí cười hỏi Long Tinh
– Long Tinh, ngươi có bằng lòng bía ta làm thầy không?
Long Tinh bị hạnh phúc tới đột ngột làm đứng ngây ra đó, gã nhìn Long Kình Thiên, lại nhìn Tô Chí, chỉ voàm ình:
– Ta, ta, Tô Chí tiền bối, ngươi chịu thu ta làm đồ đệ? Ngươi, ngươi thu ta làm đệ tử?
Long Tinh nói đến câu sau thì cực kỳ kích động.
Tô Chí gật đầu, cười nói:
– Đúng vậy.
Năm người đôi mắt đỏ rực, quỳ rạp xuống:
– Đệ tử Long Tinh nguyện ý, đệ tử nguyện ý!
Tô Chí cười cười, khiến Long Tinh đứng lên.
Mặc dù Tô Chí thu Long Tinh làm đệ tử nhưng Long Kình Thiên vẫn nhìn ra gã nghi hoặc. Nhìn mặt ngoài thì Long Tinh có thiên phú bình thường, vậy mà Long Kình Thiên lại nói là thiên phú không tệ? Dù Tô Chí nghi hoặc nhưng không dám hỏi.
Long Kình Thiên hư không chụp Long Tinh một chưởng, trên người gã tỏa ánh sáng rực rỡ, phía sau xuất hiện từng đạo ma quang.
Thấy Long Tinh khác lạ, Tô Chí, thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành đều rung động:
– Ma đạo thân thể?
Ma đạo thân thể, thân thể đứng đầu trong Vạn giới?
Long Kình Thiên đã đoán ra Tô Chí, thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành sẽ giật mình nên không bất ngờ. Ma đạo thân thể, đúng là thân thể đứng đầu trong Vạn giới, nhưng có chút ma đạo thân thể là ẩn tính, tựa như Long Tinh, chỉ khi kích thích huyết mạch ma đạo trong người thì ma đạo thân thể mới lộ ra.
Ma đạo thân thể bị Long Kình Thiên kích thích, khấu tạ sư tổ Long Kình Thiên liên tục.
Long Kình Thiên khiến Long Tinh đứng lên, quay đầu nói với Tô Chí:
– Tô Chí, ngươi hãy nói tình huống hỗn độn thế giới hiện tại cho ta nghe đi.
Mặc dù Long Kình Thiên từng đến hỗn độn thế giới một lần, nhưng hắn vội vàng đi qua.
Tô Chí lập tức bẩm báo tình huống hỗn độn thế giới cho Long Kình Thiên nghe.
Theo Tô Chí nói thì mấy thực lực lớn mạnh nhất hỗn độn thế giới tự nhiên là bảy đại thánh cảnh, bảy đại thánh cảnh chính là bảy đại Hỗn Nguyên Thánh Nhân Tam Thanh, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, Phục Hy, Nữ Oa mở ra.
Đương nhiên, cũng không bao gồm Hồng Quân tử tiêu cung.
Trừ bỏ bảy đại Hỗn Nguyên Thánh Nhân bảy đại thánh cảnh ra đó là hơn mười vị Thiên Tôn mở khắp nơi tiểu thế giới. Một phương tiểu thế giới Tô Chí ở chính là chủ Đại Bằng mở, gọi là Đại Bằng giới.
Chủ Đại Bằng đầu là Thiên Tôn trung kỳ đỉnh, trong các Thiên Tôn ở hỗn độn thế giới thì có thực lực rất mạnh, cho dù không vào mười hàng đầu thì cũng không kém bao nhiêu.
Đợi Tô Chí nói xong, Long Kình Thiên ngẫm nghĩ, nói:
– Thị trường giao dịch lớn nhất hỗn độn thế giới ở đâu?
– Thị trường giao dịch lớn nhất?
Tô Chí, thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành nhìn nhau. nguồn TruyenFull.vn
Tô Chí nói:
– Hồi bẩm sư tôn, thị trường giao dịch lớn nhất hỗn độn thế giới hiện tại là chư thánh chi thành.
Long Kình Thiên hỏi:
– Chư thánh chi thành?
Tô Chí nói:
– Đúng vậy. Chư thánh chi thành là bảy đại thánh cảnh và các giới Đại Bằng chúng ta hợp tác kiến tạo, cách Đại Bằng giới không xa. Mỗi một vạn năm, chư thánh chi thành đều đã có một Long trọng giao dịch thánh hội, giao dịch thánh hội có vài thứ tốt, nhưng hiện tại sư phụ muốn đi chư thánh chi thành thì sợ là khó gặp thứ gì tốt.
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
– Không sao, ta biết rồi, tốt lắm, bây giờ ta đi xem chư thánh chi thành.
Long Kình Thiên muốn đi chư thánh chi thành đương nhiên là có mục đích. Huyền hoàng cự đản quan hệ rất quan trọng, hắn không thể hỏi thẳng Tô Chí, hơn nữa dù có hỏi thì gã không thể nào biết tung tích của huyền hoàng cự đản được.
Nếu chư thánh chi thành là thị trường giao dịch lớn nhất hỗn độn thế giới, vậy thì Long Kình Thiên có thể ở tỏg chư thánh chi thành tìm ra mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, hỏi thăm tin tức chủ thể huyền hoàng cự đản.
Nghe Long Kình Thiên nói muốn đi chư thánh chi thành, Tô Chí vội hỏi:
– Sư phụ, đệ tử đi cùng ngươi đi?
Long Kình Thiên trầm ngâm nói:
– Cũng được.
Tô Chí liền dặn dò nhi nữ Tô Như Điệp vài câu, sau đó chào thành chủ của Thiên Thần thành, Lâm Bành một tiếng, đi phía trước dẫn đường, cùng Long Kình Thiên tới chư thánh chi thành.
Long Tinh, Tô Như Điệp cung kính tiễn Long Kình Thiên, Tô Chí. Nhìn bóng dáng Long Kình Thiên rời đi, Long Tinh đứng im thật lâu không nhúc nhích.
Tựa như Tô Chí đã nói, chư thánh chi thành cách Đại Bằng giới không xa. Hai ngày sau, Long Kình Thiên, Tô Chí đã tới chư thánh chi thành.
Chỉ thấy chư thánh chi thành đứng vững ở mờ mịt hỗn độn không gian, cung điện liên miên. Long Kình Thiên nhìn ra được sự thật thì chư thánh chi thành chính là một hỗn độn thần sơn to lớn.