Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 96: Bắt Giữ Long Kình Thiên!



Long Kình Thiên nói xong trước tiên bay vào trong Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch sắc mặt mừng rỡ, cùng Long Hoàng Ngao Chí, thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực cung kính vâng dạ, cùng bay vào trong Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.

Đám Trác Thường, môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong đang định phái ba mươi vị thánh cấp cường giả gia nhập vào hàng công kích thì rất kinh ngạc thấy bốn người Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch bay vào Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.

Long Kình Thiên nhìn đám Trác Thường, lạnh lùng nói:

– Bây giờ ta sẽ cho các ngươi thấy uy lực chân chính của Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận!

Người xung quanh ngây ra.

Uy lực chân chính?

Không lẽ mới rồi chưa phải là uy lực chân chính của Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận sao?

Trác Thường biến sắc mặt, lòng dâng lên cảm giác bất an, nhìn các thánh cấp cường giả lục phái trên cửa Long Viêm cốc.

Trác Thường sốt ruột quát:

– Lùi, các ngươi lùi hết cho ta!

Nhưng Trác Thường mới nói xong thì thấy bốn người Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Long Hoàng Ngao Chí, thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực tay không ngừng bấm ấn quyết kỳ lạ, đánh ra phù ấn kỳ dị.

Khi những phù ấn rơi vào Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận thì bỗng nhiên Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận biến xao động, cho đám người Trác Thường cảm giác là xao động.

Từng đợt lực lượng khủng bố, lực lượng hủy diệt khiến tim người đập nhanh như nước lũ phun trào từ lòng đất.

Tiếp theo là từng luồng sáng xanh và bạch kim như thủy triều tràn ngập nguyên Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.

Trong mắt đám một trăm hai mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái thì ánh sáng xanh và bạch kim dưới cửa cốc cực kỳ chói mắt.

Hơi nóng rát da.

Khí lạnh thấu xương.

Các một trăm hai mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái nghe Trác Thường quát, lòng giật mình, định bay lùi ra sau thì bỗng ánh sáng xanh và bạch kim tỏa ánh sáng như mặt trời, bắn hướng bọn họ.

Những thánh cấp cường giả hốt hoảng, vội công kích ánh sáng xanh và bạch kim, định ngăn cản chúng.

Nhưng họ thấy những ánh sáng xanh và bạch kim chớp mắt xuyên qua quyền kình, đao khí, kiếm khí, phủ khí của bọn họ, bắn tới họ.

Chớp mắt ánh sáng xanh và bạch kim đã xâm nhập vào người họ.

Chỉ thấy ánh sáng xanh đánh vào cơ thể họ, như mũi nhọn thần kiếm xuyên qua lưng, thẳng bay lên bầu trời. Ánh sáng bạch kim cũng tương tự.

Những cường giả thánh cảnh cảm thấy ngực đau nhói, cúi đầu, thấy lỗ hổng ở lồng ngực, nhưng không chảy máu ra. Bên cạnh cái lỗ đốt lửa xanh nhạt hoặc là vụn băng bạch kim đông kết.

– Không!

Bỗng có người hét lên, là tiếng hét chói tai trước khi chết.

Tiếp theo phía xa cường giả các phái trông thấy một trăm hai mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái trên bầu trời cửa Long Viêm cốc từ trên trời đáp xuống, không, là rớt xuống.

Một người, hai người, ba người.

Bốn người, năm người, sáu người…

Mọi người ngây ngốc nhìn tình cảnh quái dị, khủng bố.

Chỉ mấy giây thì lục phái có hơn mười vị thánh cấp cường giả té xuống đất, không nhúc nhích.

Khi các phái cường giả ở xa đứng xem phản ứng lại thì đôi mắt khó thể che giấu nỗi lòng kinh hoàng.

Hơn mười vị thánh cấp cường giả thế nhưng đã chết?

Đây chính là thánh cấp cường giả, trừ bỏ thần cấp cường giả ra thì họ là đỉnh cường giả ở đại lục Thiên Lam. Lực lượng trung kiên siêu cấp đại phái cứ thế chết đi.

Một số cường giả gia tộc kiềm không được kinh kêu:

– Cái… Cái này không phải là thật chứ?

Hình ảnh trước mắt khiến gã có cảm giác nằm mơ, không chân thật.

Nhưng gã mới nói xong thì ăn tát tay người bên cạnh.

Gã tức giận ngoái đầu:

– Tại sao ngươi đánh ta?

Người tát gã lầm bầm:

– Nếu biết đau nghĩa là sự thật!

Trác Thường thấy lục phái chớp mắt có hơn mười vị thánh cấp cường giả chết, trong đó ba người thuộc về Võ Thần Điện thì vừa kinh vừa giận.

Trác Thường rống to:

– Lui hết cho ta!

Trác Thường tiến lên hai tay vung ra, xung quanh người gã dựng lên mấy vạn kiếm quang đột nhiên công kích bốn người Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.

Long Kình Thiên thấy vậy cười lạnh nói:

– Muốn rút lui? Muộn rồi!

Long Kình Thiên nói xong vung đôi tay. Ba người Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch liên tục thúc đẩy Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.

Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận tỏa ánh sáng rực rỡ.

Mấy vạn kiếm quang của Trác Thường đánh vào vách ánh sáng, gã kinh ngạc thấy kiếm quang có đột nhiên đốt cháy, có bỗng nhiên thành băng vụn ngưng kết ở giữa không trung.

Tiếng hét thảm lại vang lên.

Lại có thánh cấp cường giả lục phái từ trên trời té xuống.

Trác Thường thấy thánh cấp cường giả lục phái chết thì mắt đỏ rực, hét với đám môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong còn đứng ngây như phỗng:

– Các ngươi cùng ra tay cho ta, phá hỏng đại trận chết tiệt này!

Hiện tại thánh cấp cường giả lục phái đều bị giam cầm trên bầu trời Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận, nếu không phá đại trận. Trác Thường biết, sợ là một trăm hai mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái đều chết hết.

Lòng Trác Thường đang nhỏ máu, đây chính là thánh cấp cường giả, bồi dưỡng ra một thánh cấp cường giả tốn bao nhiêu năm, bao nhiêu công sức, bao nhiêu đan dược, bao niêu ngày mới bồi dưỡng ra được!

Các thần cấp cường giả như môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong giật mình tỉnh táo lại, cùng tiến lên công kích Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận và bốn người Long Kình Thiên.

mười vị trưởng lão của Long tộc đã lùi ra khỏi đại trận.

Trong đại trận chỉ có bốn người Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên thấy các thần cấp cường giả môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong oanh kích tới thì biểu tình thản nhiên.

Long Kình Thiên mở miệng nói:

– U minh toàn phong!

Long Hoàng Ngao Chí, thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực hiểu ý, hai người bay lên, tới hai hướng khác trên đại trận, tay ấn pháp quyết vung lên.

Khí lưu đại trận thay đổi, hình thành từng lốc xoáy, lốc xoáy màu đen.

Những lốc xoáy nức nở, mang theo lực lượng nhiếp hồn người nghênh đón công kích của đám Trác Thường.

Long Kình Thiên nói với mọi người hai chữ: xem tại TruyenFull.vn

– Kiếm sơn.

Giọng Long Kình Thiên lạnh lùng.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch gật đầu.

Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thay đổi động tác tay. Quanh thân hai người tỏa ánh sáng rỡ rỡ, nam ly chi hỏa trong Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận đột nhiên biến mất không còn bóng dáng.

Người đàn ông trung niên trông thấy ánh sáng xanh biến mất thì thái minh hàn khí ánh sáng bạch kim bỗng biến đổi, hình thành từng thanh kiếm sắc bén.

Những thanh kiếm toát ra khí lạnh kinh người, tỏa ánh sáng bạch kiếm lắc lư, hợp thành một tòa kiếm sơn.

Đúng vậy, là một tòa kiếm sơn do mấy vạn thanh kiếm bén hợp thành.

Long Kình Thiên quát:

– Đi!

Tòa kiếm sơn từ dưới lên trên đánh hướng thánh cấp cường giả của lục phái.

Kiếm sơn chưa đánh tới thì các thánh cấp cường giả của lục phái đã cảm thấy khí lạnh như đến từ địa ngục. Khí lạnh kia khiến linh hồn họ thấy lạnh lẽo.

Thiết gia lão tổ Thiết Dương Võ Thần Điện quát:

– Mọi người đừng hoảng, hơn mười vị thánh cấp cường giả chúng ta liên hợp lại, dù là cổ thần cũng phải trốn tránh! Chúng ta ra tay cùng lúc đánh tan kiếm sơn, sau đó bắt giữ phản đồ Long Kình Thiên!

– Chỉ cần bắt được phản đồ là đại trận sẽ tự động sụp đổ!

Thiết Dương nhìn ra được ba vị thần cấp cường giả Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thúc đẩy đại trận đều nghe theo Long Kình Thiên chỉ huy.

Vậy nếu họ bắt giữ Long Kình Thiên thì có thể phá địa trận này.

Nghe Thiết gia lão tổ Thiết Dương quát, đám thánh cấp cường giả vốn kinh hoàng ổn định lại, lần nữa cùng nhau công kích kiếm sơn.

– Lạc hải thần quyền!

– Vấn thiên thần đao!

– Tình thiên kiếm, tình ý miên miên, kiếm ý không đoạn!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.