Lời này của Quyết Vô Ngân khiến Diệp Mặc vô cùng khiếp sợ, đối với công pháp của Hỗn Nguyên Thánh Đế, Diệp Mặc mặc dù bất ngờ, nhưng cũng không khiếp sợ. Thứ mà hắn khiếp sợ chính là thiên địa đạo thể, loại thân thể này quả thực chính là vì tu luyện mà xuất hiện, trong quá trình tu luyện, nắm rõ ưu khuyết điểm của mình như lòng bàn tay. Hơn nữa còn có thể chính xác biết trước mình có thể thăng cấp lên cấp tiếp theo hay không, lúc nào thăng cấp, thăng cấp cần gì, nắm chắc bao nhiêu.
Đối với lĩnh ngộ đại đạo lại càng mạnh hơn người khác mấy lần, bất kỳ pháp thuật thần thông nào dường như cũng là tiện tay lấy được. Loại thân thể này cũng không phải nói tu luyện nhanh chóng, mà là dưới sự điều tiết không chế bản thân, căn cơ tu luyện so với người khác cũng ổn định hơn nhiều. Đương nhiên, đây cũng là phải có tài nguyên tu luyện kết hợp cùng.
Hơn nữa Diệp Mặc còn biết bí mật lớn nhất của thiên địa đạo thể nằm ở chỗ có thể bị người ta lợi dụng, trở thành lựa chọn thích hợp nhất để người ta đoạt xá. Quyết Vô Ngân và hằn lần đầu gặp mặt, không ngờ dám nói gã là thiên địa đạo thể, cái này cần phải tự tin đến mức nào đây?
– Gan của anh cũng không nhỏ nhỉ, dám nói ra chuyện mình là thiên địa đại đạo.
Bí mật của bản thân Diệp Mặc rất nhiều, sau khi nghe thấy tin tức như này, lập tức liền gạt sang một bên.
Quyết Vô Ngân khom người nói:
– Nếu như không phải vì phong phạm của tiền bối, vãn bối cũng không dám nói ra. Tiền bối có thể đại diện Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, có thể thấy tiền bối là người quang minh lỗi lạc. Hơn nữa tư chất của tiền bối cũng nghịch thiên đáng sợ hơn vãn bối nhiều, tuổi tác của tiền bối dường như cũng không lớn hơn vãn bối là bao, nhưng tu vi sớm đã vượt qua vãn bối rồi.
Diệp Mặc biết rõ tuổi tác của hắn đừng nói lớn hơn Quyết Vô Ngân, nói không chừng đến 1/100 của Quyết Vô Ngân cũng không có.
– Hơn nữa vãn bối biết, nếu không tiến vào Đạo Quả Tháp, vãn bối muốn thăng cấp lên Đạo Nguyên Thánh Đế, thì căn bản cũng vô vọng. Quan trọng nhất chính là, vãn bối không có thời gian tiếp tục chờ đợi nữa.
Ngữ khí của Quyết Vô Ngân vô cùng thành khẩn nói.
– Cha của anh là Hỗn Nguyên Thánh Đế, chắc hẳn cũng là một người nổi tiếng đúng không, ông ấy tên gì? Bạn đang xem tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Diệp Mặc cũng đã định để lại một suất cho Quyết Vô Ngân rồi, kiểu Thánh Đế Nhân tộc kinh tài diễm diễm như này, không đưa cho người ta một suất quả thực quá không công bằng.
– Cha tôi tên Quyết Nhai.
Quyết Vô Ngân ngữ khí bình tĩnh đáp lại.
– Quyết Nhai?
Diệp Mặc lập lại, hắn chưa từng nghe thấy cái tên này.
– Tiền bối chưa từng nghe qua cha tôi?
Quyết Vô Ngân càng thêm kinh ngạc nhìn Diệp Mặc hỏi, gã cho rằng người có tu vi cường đại như Diệp Mặc này, chắc chắn sẽ nghe đến tên của cha gã.
Diệp Mặc cười nói:
– Có lẽ nghe nói qua nhưng tôi quên mất rồi, ngược lại ấn tượng không sâu. Anh muốn mau chóng thăng cấp lên Hóa Đạo Thánh Đế, hẳn là liên quan đến cha anh đúng không?
Quyết Vô Ngân gật đầu nói:
– Vâng, tôi vừa không muốn phá hỏng căn cơ của mình, tăng tốc thăng cấp. Lại muốn cứu cha tôi, cho nên muốn trong thời gian ngắn nhất bảo toàn được căn cơ tu đạo của mình thăng cấp lên Hóa Đạo Thánh Đế.
– Cha anh có chuyện gì sao?
Diệp Mặc hỏi.
Quyết Vô Ngân do dự một lúc tồi mới nói:
– Cha tôi bị người ta giam lại, trừ tôi ra, không ai có thể cứu được ông ấy.
Diệp Mặc khi Quyết Vô Ngân nói chuyện này dường như cũng có chút do dự, nghĩ đến việc gã đến thiên địa đạo thể cũng có thể nói, lại do dự như này, chắc là chuyện rất khó mở miệng.
Diệp Mặc cũng không tiếp tục hỏi nữa, hắn không phải là một người ưa xoi mói, lập tức liền dứt khoát nói:
– Quyết Vô Ngân, tôi có thể cho anh một suất, nhưng anh cũng phải giúp tôi một chuyện. Đó chính là anh nếu như cứu được cha mình rồi, nhất định phải trở lại Thánh đạo Tàn giới bảo vệ Thánh đạo Tàn giới 300 năm.
Diệp Mặc sau khi tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, trong lòng vẫn cảm thấy có chút bất an. Cụ thể là bất an chỗ nào thì hắn cũng không rõ, chỉ có thể nghĩ đến Ma tộc có vì thù hận, mà lại động thủ với Thánh đạo Tàn giới hay không.
Quyết Vô Ngân trầm ngâm một lúc rồi nói:
– Diệp đan thánh, nếu như tôi cứu được cha rồi, tôi có thể bảo đảm cùng cha tôi ở lại Thánh đạo Tàn giới trăm năm, hơn nữa có thể ra tay giúp Thánh đạo Tàn giới, tôi biết Diệp đan thánh lo lắng tôi không thể nào bảo đảm được. Tôi biết Diệp đan thánh đang lo lắng việc gì, chỉ có điều cha tôi cũng không phải là Thánh Đế Nhân tộc xuất thân từ Thánh đạo Tàn giới, ông ấy thậm chí có chút bất hòa với vài vị Hỗn Nguyên Thánh Đế của Thánh đạo Tàn giới, nếu không phải Thánh đạo Tàn giới tàn phá rồi, tôi e rằng một trăm năm cũng không thể bảo đảm được.
– Được.
Diệp Mặc không cút do dự đồng ý với Quyết Vô Ngân. Quyết Vô Ngân và bản thân hắn cùng một kiểu người, chỉ cần đồng ý rồi, thì sẽ không đổi ý.
…
Quyết Vô Ngân đi rồi, Diệp Mặc mới tiếp tực đánh cấm chế lên phòng mình, sau đó lấy nhẫn trữ vật của Hình Hồng đưa cho hắn, hắn muốn xem xem Hình Hồng rốt cục định bảo hắn luyện chế Thần đan gì?
– Tinh Không Liên?
Thần thức của Diệp Mặc vừa mới quét vào chiếc nhẫn, lập tức liền bắt được một đóa hoa sen. Đóa hoa sen này có chín cánh, không có đài sen, nhưng lại có một liên quả.
Thấy Tinh Không Liên, đồng thời Diệp Mặc liền biết trong hội đấu giá năm đó, người dùng Độ Duyên Tình đấu giá Tinh Không Liên chính là Thương lâu Hư Thị rồi.
Đồng thời Diệp Mặc trong lòng còn cực kỳ tán thưởng khí phách của Hình Hồng, giá trị của Tinh Không Liên cũng không thể dùng giá trị trên hội đấu giá mà cân nhắc được. Thứ này một khi có người muốn lấy, người khác cho dù ra mười tỉ Thần tinh cũng không có gì là lạ.
Hình Hồng lấy Tinh Không Liên ra, mục đích rõ ràng là muốn mình luyện hóa Tinh Không Đạo Đan, nghĩ đến Tinh Không Đạo Đan có năm phần là của mình, Diệp Mặc trong lòng lập tức vô cùng phấn chấn. Đồng thời cũng cảm thấy cực kỳ thoải mái với sự tín nhiệm của Hình Hồng.
Ngoài Tinh Không Liên ra, yêu cầu còn lại của Hình Hồng như luyện chế Thần Vân Đan, Đấu Hồn Đan cũng chẳng là cái gì.
…
Trong Hư Thị, đại điện giao dịch xa hoa nhất cũng có khí thế nhất không đâu có thể qua mặt được đại điện giao dịch của Thương lâu Hư Thị, hôm nay Diệp Mặc cùng với Hình Hồng, Áo Hách đến nơi này. Lần này đại điện giao dịch của Thương lâu Hư Thị mở cửa mặc dù vì giao dịch, nhưng lần giao dịch này không giống với những lần trước. Lúc trước mọi người cùng nhau giao dịch, lần này, lại chỉ có một mình Diệp Mặc giao dịch.
Hình Hồng là người của Thương lâu Hư Thị, lần này cũng không đại diện Thương lâu Hư Thị đứng ra chủ trì hội giao dịch, mà là đại diện cho bên Diệp Mặc đứng ra giao dịch.
Tất cả những người đến giao dịch đều biết, Diệp Mặc lần này muốn giao dịch 14 suất tiến vào Đạo Quả Tháp. Suất tiến vào Đạo Quả Tháp nào cũng vô cùng quý giá, càng đừng nói là 14 suất.
Mặc dù chỉ là 14 suất, Hình Hồng cũng không tuyên truyền, nhưng những người biết tin cũng không ít, lần này đến đây cũng có năm mươi sáu mươi người. Những người đến đây, ai cũng đều là đại năng tông môn hoành hành nhất phương, hoặc là thế lực tung hoành Hư Thị.
Hình Hồng đợi mọi người ngồi xuống, lúc này mới ra hiệu bảo Diệp Mặc đứng dậy nói.
Diệp Mặc đứng lên ôm quyền nói:
– Cám ơn các vị tiên hữu đến đây cùng giao dịch với tôi, vì 14 suất này tôi cũng đã tặng một suất đi rồi, bây giờ còn có 13 suất trong tay tôi. Giao dịch cùng tôi không hạn chế đồ, chỉ cần anh có thể lấy ra đồ khiến tôi động lòng, bất luận là Thần tinh hay là Thần linh thảo hay là Thần vật thiên địa đều được. Các vị tiên hữu biết tôi là một Đan Thánh, Thần đan cũng đừng lấy ra làm gì.
Thần tinh và các loại Thần linh mạch, đương nhiên là thứ mà tất cả mọi người đề muốn, nhưng bình thường tu luyện đến cấp bậc Thánh Đế rồi, trong mắt bọn họ thứ không đáng tiền nhất chính là Thần tinh và Thần linh mạch rồi. Ngược lại có giá trị lại là Đạo quả và Thần đan, bây giờ Diệp Mặc căn bản cũng không bắt bẻ gì, thứ gì cũng có thể lấy ra, những người đến đây tất nhiên rất phấn khích.
– Được, Diệp đan thánh rất thẳng thắn dễ chịu. Tôi rất thích, tôi ra một tỉ Thần tinh mua một suất Đạo Quả Tháp.
Một Đạo Nguyên Thánh Đế tướng mạo cực kỳ thô cuồng đứng dậy nói, cứ như gã ra cái giá này, Diệp Mặc nhất định sẽ bán cho gã một suất vậy.
Diệp Mặc trong lòng cười khẩy, nếu nói buôn bán, hắn mặc dù không lại được Tô Tĩnh Văn và Hư Nguyệt Hoa, nhưng trong một nơi như này hắn cũng không kém gì những Thánh Đế này. Nếu là một Đạo quả bình thường, một tỉ Thần tinh thì có thể mua được. Nhưng một suất Đạo Quả Tháp, một khi may mắn, thì lấy được cũng không phải là một Đạo quả nữa, thậm chí là mười Đạo quả cũng có thể.
Diệp Mặc sớm đã hỏi kỹ, mỗi một tầng của Đạo Quả Tháp mặc dù chỉ có một cây Đạo quả, nhưng cây Đạo quả này vô cùng to lớn, thậm chí giống như một giới diện vậy. Nghe nói nếu hai vị Thánh Đế chia cây Đạo quả này thành hai phần mà cùng hái Đạo quả, thì hai người này thậm chí dùng thần thức quét cũng không chạm đến nhau.
Đương nhiên đối diện với mỗi cây Đạo quả, anh có thể hái được bao nhiêu Đạo quả, cũng cần phải xem tu vi của bản thân. Bất kỳ một cây Đạo quả nào, áp lực hái một Đạo quả xuống cũng đều gấp đôi đạo quả trước đó, nguy hiểm cũng gấp đôi Đạo quả trước đó. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đạo Quả Tháp mỗi lần cũng có rất nhiều Thánh Đế mất mạng trong đó, loại nguy hiểm này không chỉ là đến từ sự truy sát của Thánh Đế các tộc khác.
Hơn nữa Diệp Mặc còn từ miệng Hình Hồng biết được, trong Đạo Quả Tháp còn có một loại đạo vận đại đạo, giúp sức rất lớn đối với Hóa Đạo Thánh Đế phá vỡ bình cảnh. Rất nhiều Hóa Đạo đỉnh phong sau khi từ Đạo Quả Tháp ra ngoài, liền trực tiếp thăng cấp lên Đạo nguyên Thánh Đế.
Bây giờ có người ra giá rồi, tất cả mọi người đều nhìn Diệp Mặc, hi vọng Diệp Mặc đồng ý, một khi Diệp Mặc đồng ý, thì những suất phía sau kia cũng có một cái giá để tham khảo rồi.
Diệp Mặc cười cười nói:
– Chuyện bán một suất ra, tôi là nghĩ như này, vì tăng thêm tốc độ vào bảo mật, tôi sẽ chọn hình thức báo giá dù ngọc bài. Trong này tôi có mấy chục miếng ngọc bài, đợi lát nữa tôi sẽ phát cho mỗi người một cái. Các vị sẽ viết số suất vào mình muốn mua và giá có thể ra là bao nhiêu lên ngọc bài, sau khi tôi so sánh mỗi một vòng sẽ chọn ra một ngọc bài tiến hành giao bán.
Mọi người nghe thấy Diệp Mặc nói vậy liền trợn tròn mắt, chiêu này thật hung ác. Cái này đồng nghĩa với việc để mọi người cạnh tranh, nhưng không để đối thủ cạnh tranh nhìn thấy giá của đối phương. Còn người khác rốt cục ra giá bao nhiêu, chỉ có một mình Diệp Mặc biết. Mọi người để lấy được suất vào, chỉ có thể báo giá mình có thể cố gắng báo được nhất mà thôi.
Thấy Diệp Mặc phát ngọc bài ra, Hình Hồng lúc này mới thở phào, gã sợ Diệp Mặc sẽ đồng ý cái giá một tỉ Thần tinh, mặc dù miếng ngọc bài báo giá một tỉ Thần tinh cũng không tính là thấp, nhưng giá của ngọc bài thể hiện có lúc căn bản cũng không dừng lại ở đây…
Diệp Mặc đưa ra cách này, những người đến cũng bỏ ý định chiếm món lời nhỏ. Chỉ có thể trên ngọc bài viết đồ mà mình có thể lấy ra được nhiều nhất có thể, tranh thủ đổi lấy một suất.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!