Sau khi Diệp Mặc đi ra khỏi điện tiếp khách của Hư Thị thì trong lòng cũng có chút im lặng vì thái độ ba phải của Không Hãn Thánh Đế khá là ba phải. Nhưng với y mà nói thì cũng đúng thôi. Chỉ cần Nhân tộc và Hải tộc không tiếp tục khai chiến với nhau tại Hư Thị là được rồi. Đối với việc song phương có thực sự hòa giải hay không thì không phải là điều mà Không Hãn Thánh Đế muốn quan tâm tới.
– Diệp Mặc, hi vọng Thánh Đạo Tàn Giới có thể bảo trụ được cho ngươi, nếu không thì dù là ngươi có trở lại Thánh Đạo Tàn Giới thì Hải tộc ta cũng sẽ tìm tới. Đừng khiến cho cái Thánh Đạo Tàn Giới nho nhỏ đó càng thêm tàn phá nữa.
Thao Phủ cùng mấy tên Đạo Nguyên Thánh Đế khác của Hải tộc vẫn đứng chờ ở trước cửa điện tiếp khách, dường như chính là vì muốn nói mấy lời uy hiếp này với Diệp Mặc.
Lần này căn bản là không ngờ Diệp Mặc nói chuyện, thì Áo Hách đã khinh thường nói:
– Rất tốt, hoan nghênh ngươi tới. Tới một tên ta giết một tên, tới hai tên thì giết một đôi.
Thao Phủ nghe được lời Áo Hách nói thì liền nhíu mày:
– Việc này liên quan gì tới Nghiễm Nguyên Cung của ngươi? Áo Hách ngươi có biết hậu quả của lời nói vừa rồi hay không? Chẳng lẽ Nghiễm Nguyên Cung của ngươi muốn đối nghịch với Hải tộc của chúng ta?
Áo Hách khinh thường:
– Đối nghịch với Hải tộc các ngươi? Thao Phủ ngươi có thể đại biểu cho toàn bộ Hải tộc sao? Đừng có tự đề cao mình như thế. Ta đây có thể đại biểu cho cung chủ của ta giết chết ngươi, còn ngươi dám đại biểu cho Hải tộc tuyên bố khai chiến với Nghiễm Nguyên Cung hay không?
Thao Phủ tức đến xanh cả mặt, nhưng cũng không nói được nửa chữ, liền xoay người bỏ đi.
Diệp Mặc chậm rãi nói:
– Hải tộc tìm tới Thánh Đạo Tàn Giới sao? Vậy ngươi tuyệt đối đừng để cho ta thất vọng. Nếu như Hải tộc đi quá í người, vậy thì đừng trách ta đi tới Hải tộc dạo chơi một chuyến.
Đi Hải tộc một chuyến thì đương nhiên là không phải để đi du ngoạn rồi. Nếu Hải tộc đã dám tới Thánh Đạo Tàn Giới để chém giết, thì tương lai Diệp Mặc cũng sẽ tới tận Hải tộc để đòi nợ. Lúc trước hắn luôn có chút cảm giác không ổn, nhưng vẫn nghĩ rằng đó là khả năng sẽ xung đột cùng với Ma tộc, nhưng không ngờ lại là Hải tộc.
Đối với uy hiếp của Hải tộc, thì Diệp Mặc quả thật không thèm để ý. Hắn nghe nói rằng Hải tộc cũng chỉ có một tên Hỗn Nguyên Thánh Đế mà thôi. Hơn nữa cũng đã không biết bao lâu không xuất thế rồi. Cho dù là cha của Quyết Vô Ngân không có cách nào trở lại Thánh Đạo Tàn Giới, thì đến lúc đó hắn trợ giúp Nghiễm Nguyên Cung luyện đan một chút thì liền có thể để cung chủ của Nghiễm Nguyên Cung ra mặt đối phó tới Hỗn Nguyên Thánh Đế của Hải tộc rồi.
Về phần đối thủ tu vi dưới Hỗn Nguyên thì Diệp Mặc thật sự không hề sợ. Chỉ cần hắn tấn cấp lên Đạo Nguyên thì có nhiều hơn nữa Hải tộc tới công kích Thánh Đạo Tàn Giới hắn cũng không hề sợ.
Trong lòng Thao Phủ đang rất bức bối. Y biết rõ Nhân tộc không có Hỗn Nguyên Thánh Đế, nhưng cung chủ Nghiễm Nguyên Cung lại là một Hỗn Nguyên Thánh Đế hàng thật giá thật. Chẳng những là Hỗn Nguyên Thánh Đế, mà còn là một trong những Hỗn Nguyên Thánh Đế nổi danh nữa. Một khi chọc giận cung chủ của Nghiễm Nguyên Cung, vậy thì lời uy hiếp vừa rồi của y chẳng khác nào vô dụng cả.
Một khi cung chủ Nghiễm Nguyên Cung ra mặt, thì ngay cả Hải tộc cũng phải suy xét cẩn thận. Hải tộc có thể trở thành một đại tộc, cũng là vì có một cây Định Hải Thần Châm (Tưởng cái này bị con khỉ họ Tôn cướp rồi @@) và một vị Hỗn Nguyên Thánh Đế. Nếu như Hỗn Nguyên Thánh Đế xảy ra chuyện, thì lúc đó Hải tộc cái gì cũng không còn.
…
Mấy người Diệp Mặc lại lần nữa trở lại quảng trường Thần Thánh bảng, lúc này đã có gần vạn người của Nhân tộc đứng đợi hắn rồi.
Khi thấy Diệp Mặc tới, thì tất cả đều dừng việc nghị luận bàn tán lại. Ở Hư Thị này, Diệp Mặc chính là nồng cốt của Nhân tộc bọn họ, chính là lòng tin cho họ tại Hư Thị này.
Diệp Mặc lúc này liền bay lên rồi liên tục đánh xuống mấy đạo trận pháp cấm chế, đem toàn bộ phạm vi nơi này cách biệt với không gian bên ngoài, sau đó mới lên tiếng:
– Vừa rồi trong trận chiến ấy, tuy rằng Nhân tộc của chúng ta đã ngã xuống hơn mười Thánh Đế, bất quá hiện giờ Nhân tộc chúng ta tại Hư Thị đã đoàn kết một lòng, cho nên cũng không hề bị mất mặt. Một trận chiến này, chúng ta còn thu được chiến lợi phẩm là hơn một trăm chiếc nhẫn trữ vật, một ít Tiểu thế giới và rất nhiều tài nguyên tu luyện nữa. Những tài nguyên tu luyện này tôi sẽ để cho La Thanh Hà phân phát cho mọi người, coi như là để đền bù tổn thất cho mọi người.
– Diệp Đan Thánh, đại bộ phận Thánh Đế của Hải tộc ngã xuống đều là do ngài giết, cho nên những tài nguyên đó chúng tôi không thể nhận được.
Lập tức có người đứng ra nói.
Đã có người đưa ra ý kiến, thì càng lúc càng có nhiều người đứng lên đồng ý với ý kiến đó.
Tư Phong cũng đứng ra rồi nói:
– Diệp Đan Thánh, những chiếc nhẫn trữ vật đó xác thực đều là chiến lợi phẩm của anh, hơn nữa nếu như không phải là có anh ra mặt, thì trong trận hổn chiến lần này chỉ cần là Thánh Đế tham chiến, chắc chắn sẽ không có mấy người có thể sống sót.
Tư Phong nói lời này ngược lại là không sai. Khi Không Hãn Thánh Đế đứng ra ngăn cản trận đại chiến, thì là lúc mà Hải tộc đang đứng ở thế yếu. Nếu như vẫn là Nhân tộc ở thế yếu như trước, thì Không Hãn Thánh Đế có đứng ra ngăn cản kịp thời hay không? Điều này không có ai biết được.
Một tên Hóa Đạo Thánh Đế đỉnh đứng ra hành lễ với Diệp Mặc, sau đó nói:
– Diệp Đan Thánh, lần này Nhân tộc chúng ta tại Hư Thị có thể đứng đây nói chuyện, hoàn toàn là vì có Diệp Đan Thánh đứng ra. Nếu không thì chúng ta còn không có tư cách để đứng ở chỗ này nói nửa câu nào cả. Diệp Đan Thánh đã vô tư lấy ra ba mươi suất tiến vào Đạo Quả Tháp phân cho mọi người, bản thân tôi cũng vinh hạnh nhận được một suất. Đối với chúng tôi, những Nhân tộc trường kỳ sinh sống tại Hư Thị này mà nói, thì không có người lãnh đạo, mới thực sự là điều đáng sợ nhất. Chúng tôi thỉnh cầu Diệp Đan Thánh đứng ra với tư cách là người lãnh đạo, đồng thời xin Diệp Đan Thánh nói cho chúng tôi biết còn có yêu cầu gì khi tiến vào Đạo Quả Tháp hay không?
Tên Hóa Đạo này cũng không hề nói gì tới chuyện những chiến lợi phẩm kia, nhưng tất cả mọi người đều có thể hiểu được. Nhân tộc bây giờ ở Hư Thị đã có địa vị nhất định. Nhưng cái địa vị này đều là do Diệp Mặc mang tới, cho nên những chiến lợi phẩm kia mà bọn họ còn có ý muốn, thì quả thật là hơi quá đáng rồi.
Diệp Mặc cũng hiểu được ý của tên Hoá Đạo Thánh Đế kia. Hắn lại trầm ngâm một hồi. Vốn ý của hắn là sau khi tất cả Hóa Đạo Thánh Đế tiến vào Đạo Quả Tháp, và sau khi nhận được Đạo quả trong Đạo Quả Tháp thì đều sẽ phải lấy ra một phần giao cho những người còn lại. Phương pháp xử lý sẽ là do hắn đến để luyện đan. Đồng thời mỗi người tiến vào Đạo Quả Tháp cũng đều phải giao nộp một số lượng Thần tinh nhất định.
Nhưng sau khi trải qua trận hỗn chiến vừa rồi, thì chủ ý của Diệp Mặc đã thay đổi, hoặc có thể nói là tâm tình của hắn đã thay đổi. Trước đó hắn muốn thu lại một phần Đạo quả, còn thu cả Thần tinh, chủ yếu vẫn là vì tư lợi của mình. Nhưng hiện giờ thì hắn cảm thấy mình nên vì Nhân tộc mà suy nghĩ một chút. Nhân tộc tại Hư Thị hoặc là tại một cái giao diện nào thì đều chỉ có địa vị thấp đến mức không thể thấp hơn nữa rồi. Liệu có biện pháp nào tốt để có thể cải thiện lại loại tình huống này của Nhân tộc đây.
– Diệp sư huynh, Thánh Đạo Giới đã bị tàn phá, cho dù là lần này Diệp sư huynh giúp đỡ Nhân tộc, nhưng sau này thì sao? Lần sau liệu có ai chịu ra mặt cho Nhân tộc nữa? Tôi cảm thấy rằng Nhân tộc chúng ta phải tập hợp lại, khi đó thì mới có thể chống lại các tộc khác.
La Thanh Hà vẫn luôn sinh sống tại Hư Thị, cho nên biết rõ tình hình của Nhân tộc, càng hiểu được rằng hiện tại Nhân tộc cần nhất là cái gì.
Đó chính là sự ngưng tụ, nhưng trước tới nay vẫn không hề có người dẫn đầu. Hiện tại Diệp Mặc đã xuất hiện, hơn nữa còn nhận được sự tán thành của tất cả mọi người, cho nên chỉ có Diệp Mặc đứng ra thì mới có thể thực hiện được.
Diệp Mặc hiểu được ý của La Thanh Hà. Nếu như không phải là Thánh Đạo Giới đã bị tàn phá quá mức, thì hắn cũng có ý định thành lập một cái tông môn tại đó, sau này cần gì phải trở lại Tiên Giới nhiều nữa?
Diệp Mặc thở dài:
– Đáng tiếc chính là Thánh Đạo Giới đã bị tàn phá quá mức, không có cách nào tu sửa cả. Nếu không tôi đã đề nghị mọi người trở lại Thánh Đạo Giới rồi, cũng không phải chịu cái cảnh có nhà mà không thể về này nữa.
Thánh Đạo Giới đã bị tàn phá nặng nề, vậy thì muốn cho những Thánh Đế này trở về, thì lấy đâu ra tài nguyên tu luyện cho họ? Những Thánh Đế Nhân tộc đó sở dĩ rời khỏi Thánh Đạo Tàn Giới, cuối cùng cũng chỉ là vì Thánh Đạo Tàn Giới đã không còn đầy đủ tài nguyên nữa. Ở lại trong Thánh Đạo Tàn Giới đấy thì chẳng khác nào sinh tồn trong khe đá cả.
Lúc này bỗng nhiên Tần Tuyền Ki lại đi tới trước người Diệp Mặc rồi khom người nói:
– Diệp sư huynh, Thánh Đạo Tàn Giới cũng không phải là không thể tu sửa được.
Lời nói của Tần Tuyền Ki chẳng những khiến cho Diệp Mặc chấn kinh, mà ngay cả những người bên cạnh hắn đều chấn kinh nhìn về phía Tần Tuyền Ki. Thánh Đạo Tàn Giới là giao diện cấp cao nhất, nghe nói rằng lúc trước có rất nhiều Hỗn Nguyê Thánh Đế hỗn chiến, cho nên mới khiến cho Thánh Đạo Giới bị tàn phá như vậy. Hiện tại Tần Tuyền Ki nói rằng còn có thể tu sửa thì sao mọi người có thể không chấ kinh cho được? Tu sửa cho Thánh Đạo Tàn Giới sao có thể dễ như lời nói ra được?
La Thanh Hà vội nói:
– Tuyền Ki sư muội, Thánh Đạo Tàn Giới làm thế nào có thể tu sửa được? Cô mau nói đi. Chỉ cần La Thanh Hà tôi có thể xuất ra chút ít khí lực nào, thì nhất định sẽ dốc ra hết ngần ấy.
Tần Tuyền Ki bình thản nói:
– Năm đó Hỗn Nguyên Thánh Đế của các Giới vì tranh đoạt Cây Hỗn Độn mà biến Thánh Đạo Giới trở thành chiến trường. Kết quả là khiế cho Thánh Đạo Giới bị tàn phá thành từng mảnh. Về sau tôi ngẩu nhiên mới biết chuyện này chỉ sợ không phải chỉ là vì tranh đoạt Cây Hỗn Độn.
Thần sắc Diệp Mặc lúc này cũng trở nên ngưng trọng. Hắn nhìn Tần Tuyền Ki rồi nói:
– Hãy đem sự tình mà cô biết nói ra nghe một chút đi.
– Vâng.
Tần Tuyền Ki nói:
– Lúc trước Hỗn Nguyên Thánh Đế của các tộc mượn việc tranh đoạt Cây Hỗn Độn để biến Thánh Đạo Giới trở thành chiến trường. Lúc ấy vài vị Hỗn Nguyên Thánh Đế của Thánh Đạo Giới vốn đã bất hòa với nhau cho nên càng không có ai để ý sâu xa tới chuyện này. Cây Hỗn Độn ở trước mặt, thì những chuyện khác căn bản không đáng là gì cả. Kết quả là càng lúc càng có nhiều Hỗn Nguyên Thánh Đế tiến vào Thánh Đạo Giới, khiến cho thời gian sau Thánh Đạo Giới bị tàn phá thành từng mảnh. Lúc này thì mấy vị Hỗn Nguyên Thánh Đế của Nhân tộc mới tỉnh ngộ ra, nhưng đã quá muộn mất rồi. Nghe nói lúc ấy vẫn còn có năm người Hỗn Nguyên Thánh Đế của Thánh Đạo Giới, nhưng năm vị Hỗn Nguyên Thánh Đế này lại bị những Hỗn Nguyên Thánh Đế của các tộc khác liên thủ truy sát. Cuối cùng có người nào chạy thoát hay không cũng không biết. Bất quá dưới sự liên thủ của Hỗn Nguyên Thánh Đế, thì cho dù là chạy thoát được cũng sẽ tổn hại nặng nề đối với căn cơ tu luyện, cuối cùng thì tất cả cũng đều sẽ bị phá hủy.
– Vậy những Hỗn Nguyên Thánh Đế của các tộc khác thì sao?
La Thanh Hà hỏi.
– Hầu hết Hỗn Nguyên Thánh Đế của tất cả các tộc đều là nguyên khí đại thương, cũng có vài người đã ngã xuống. Cho nên hiện tại có rất ít Hỗn Nguyên Thánh Đế xuất thế, bởi vì họ không bận hoàn thiện thế giới của mình, thì vẫn còn đang chăm chú vào việc chữa trị thương thế.
Tần Tuyền Ki dường như hiểu rất rõ đối với chuyện này.
Diệp Mặc chậm rãi nói: Text được lấy tại Truyện FULL
– Trước tiên mặc kệ việc sống chết của những Hỗn Nguyên Thánh Đế. Cô nói một chút xem làm thế nào để tu sửa Thánh Đạo Tàn Giới.
Tần Tuyền Ki thận trọng gật đầu:
– Tin tức tôi có được là Thánh Đạo Tàn Giới đã bị tàn phá. Muốn khôi phục lại bộ dạng của Thánh Đạo Giới trước kia, thì chỉ có thể sử dụng Thế Giới Sơn luyện chế trở thành huyết mạch của Thánh Đạo Giới, sau đó lại dùng Cây Thế Giới với tư cách là sinh cơ của Thánh Đạo Giới. Chỉ có như vậy thì Thánh Đạo Tàn Giới mới có thể khôi phục lại hoàn toàn.
– Cây Thế Giới chẳng phải là Cây Hỗn Độn sao?
La Thanh Hà khiếp sợ thốt lên. Sau khi nói xong thì lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Thánh Đạo Tàn Giới năm đó cũng chính là vì Cây Hỗn Độn mới bị đánh phá tàn tạ như ngày nay. Nếu như không có Cây Hỗn Độn, thì sao Thánh Đạo Giới có thể trở thành cái dạng này được. Mà Thế Giới Sơn thì bọn họ càng là chỉ từng được nghe nói qua, chứ chưa từng có ai gặp qua cả.
Tất cả mọi người đều trở nên trầm mặc. Căn cứ vào lời nói của Tần Tuyền Ki thì đồng nghĩa với việc Thánh Đạo Tàn Giới vĩnh viễn không thể tu sửa lại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!