Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2195: Tin tức kinh người



Uỳnh.

Lúc ông già Đạo Nguyên này bay ra ngoài, nửa bên mặt đã bị Diệp Mặc đạp rớt. Trong lòng ông kinh hãi, đồng thời còn thấy may mắn. Nếu như đối phương muốn lấy am5ng ông, chỉ một cú vừa rồi kia đã có thể giết chết ông rồi.

Lâu Thái kinh hãi vô cùng nhìn một màn này còn chưa kịp phản ứng, cũng cảm giác được xung quanh mình hoàn toàn ngưng đọng. Cùng lúc đó, gã bị một bàn tay thần nguyên xách lên, quăng trên mặt đất.

Một chiêu đã bị Diệp Mặc giẫm trên mặt đất, Lâu Thái hồn bay phách lạc. Gã đã đủ cẩn thận lắm rồi, lại cũng thật không ngờ Diệp Mặc lại có thể trong vài cái hô hấp đã đánh bay Đạo Nguyên Thánh Đế của Ảnh Hư Bảo. Thực lực thế này hoàn toàn không thua gì phụ thân gã, bảo chủ của Ảnh Hư Bảo.

– Lâu thiếu bảo chủ, ta vẫn không muốn cắt chín phần mười quầy hàng của mình cho ngươi, ngươi thấy chuyện này xử lý sao đây?

Diệp Mặc nhìn Lâu Thái đang bị hắn giẫm trên mặt đất, thong thả nói.

Lúc này rốt cục Lâu Thái đã hiểu vì sao quầy hàng của Diệp Mặc có thể quang minh chính đại ở chỗ này, hơn nữa còn chiếm phạm vi lớn như thế. Người ta vốn đã có đã có thực lực này rồi, Thánh Đế này ngay cả Đạo Nguyên cũng không phải đối thủ, chiếm một vị trí thì sao chứ?

Lúc này mạng nhỏ đang ở trong tay Diệp Mặc, gã nào còn lo được chuyện gì khác nữa, vội vàng nói:

– Tiền bối, vãn bối mạo phạm thật sự là ngu dốt, tiền bối niệm tình đã ở Tiên tức lâu của nhà ta vài năm, xin hãy nể tình.

Lâu Thái cũng không phải đứa ngốc, hiện tại mạng nhỏ trong tay Diệp Mặc, gã nói ra những lời này, chính là chỉ ra hai điểm. Thứ nhất, phụ thân gã là bảo chủ của Ảnh Hư Bảo, Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế. Thứ hai, Diệp Mặc trước đây đã từng ở trong Tiên tức lâu của Ảnh Hư Bảo, Ảnh Hư Tiên tức lâu cũng có trợ giúp đối với Diệp Mặc.

Nếu như Thánh Đế khác, nghe Lâu Thái nói như vậy, nói không chừng sẽ thẹm quá thành giận. Nhưng Diệp Mặc thì không. Hắn xác thực là có chút cảm thấy mang ơn Ảnh Hư Tiên tức lâu. Bằng không, trước đây ngay cả suy nghĩ cho Lâu Thái một phần mười cũng sẽ không có.

Cũng chính vì vậy, Diệp Mặc đến bây giờ mới không giết Lâu Thái, thậm chí ngay cả Đạo Nguyên Thánh Đế đi cùng gã cũng không giết.

– Diệp tiên hữu xin hãy nể mặt bạn cũ, đừng động thủ.

Thấy Lâu Thái bị Diệp Mặc giẫm trên mặt đất, Phổ Hậu Hân cấp bách, vội vã kêu lên. Trước kia ở trên Thương Hư Đạo Dịch Hội, cô cũng coi như là có giúp Diệp Mặc một chút. Tuy rằng đây là vì giữ gìn danh tiếng của Thương Hư Đạo Dịch Hội, nhưng Diệp Mặc dù sao cũng là người được lợi.

Diệp Mặc không tiếp tục giẫm lên Lâu Thái nữa. Cũng không để cho Lâu Thái rời khỏi, chỉ nhì Phổ Hậu Hân nói rằng:

– Nếu người đã ở trong tay ta, vậy thì cho một cái giá đi.

– Ta bằng lòng ra mười tỉ thần tinh…

Khi Phổ Hậu Hân còn chưa nói gì, Lâu Thái đã nói ra giá cả trước rồi.

Phổ Hậu Hân thở dài, cô vốn đã nhìn ra Diệp Mặc cũng không có ý định thực sự giết chết Lâu Thái. Nếu như hắn thật sự muốn giết chết Lâu Thái, căn bản là sẽ không nói ra chuyện gia cả, giết Lâu Thái, đồ vật gì cũng đều là của hắn. Dựa theo tình huống này, Diệp Mặc tối đa chỉ cần hai tỉ đến năm tỉ thần tinh có thể lo lót được rồi. Giờ thì hay rồi. Thiếu bảo chủ tự mình nói ra mười tỉ trước rồi.

Diệp Mặc nghe thấy mười tỉ thần tinh, trong lòng cũng phải thầm ước ao sự giàu có của Ảnh Hư Bảo. Mười tỉ thần tinh như vậy không phải con số nhỏ gì. Lâu Thái này tùy tiện là lấy ra được.

Thấy Lâu Thái đã lấy ra một cái nhẫn, Diệp Mặc không chút do dự buông ra trấn áp đối với Lâu Thái, thu hồi chiếc nhẫn xong, lạnh lùng quát một tiếng:

– Xéo đi!

– Vâng…

Lâu Thái nhanh chóng lao ra khỏi phạm vi cửa hàng của Diệp Mặc, cùng vài Thánh Đế còn lại của Ảnh Hư Bảo ngoan ngoãn đến một góc rìa quảng trường.

Phổ Hậu Hân trước khi đi lại nghe thấy Diệp Mặc truyền âm đến nói rằng không nên tùy tiện nói lung tung.

Diệp Mặc biểu hiện ra bên ngoài hung hãn như thế, cô há có thể không biết Mạc Phó chính là do Diệp Mặc giết? Hơn nữa từ những người xem náo nhiệt chung quanh nơi này, cô cũng có thể thấy được, Diệp Mặc tại quảng trường Đạo Quả Tháp căn bản không có dựa vào bất cứ kẻ nào. Đừng nói Diệp Mặc truyền âm cho cô, cho dù là không truyền âm, cô cũng không dám tùy tiện nói lung tung.

– Tên khốn kia, lại dám ám hại ta.

Sau khi quầy hàng của Ảnh Hư Bảo cùng Thương Hư Đạo Dịch Hội bày ra ở một góc bên rìa quảng trường, Lâu Thái liền nghiến răng nghiến lợi mắng. Người gã mắng là Tư Đồ Hoành, lúc này, nếu như gã còn không biết mình bị Tư Đồ Hoành hãm hại, thì gã đúng là thằng ngu.

Tư Đồ Hoành hiển nhiên là muốn Diệp Mặc giết gã, thế nhưng không nghĩ tới Diệp Mặc lại không có giết gã.

Đạo Nguyên Thánh Đế họ Hề lúc này thương thế đã khôi phục, ông lại có chút nghi hoặc nói rằng:

– Ma Tộc Tư Đồ Hoành kia hẳn là có thù hằn với Diệp Mặc, cho nên Tư Đồ Hoành gây xích mích cho Thiếu bảo chủ động thủ với cửa hàng Lạc Nguyệt Đạo Quả. Y nhất định là muốn Diệp Mặc giết Thiếu bảo chủ, nhưng Diệp Mặc kia mới rất là kỳ quái, lẽ nào hắn cũng biết Thiếu bảo chủ bị châm ngòi? Vậy mà lại không giết Thiếu bảo chủ, chỉ thu một ít thần tinh.

– Một ít thần tinh? Mười tỉ là một ít thần tinh sao? Tên họ Diệp này cũng không phải thứ tốt gì.

Lúc Lâu Thái bỏ ra mười tỉ thần tinh, là cực kỳ thoải mái, nhưng bây giờ có chút đau lòng. Đối với Diệp Mặc gã rất là kiêng kỵ, thế nhưng cũng biết Diệp Mặc tuyệt đối là đáng sợ không gì sánh được. Bằng không Diệp Mặc đắc tội tên Tư Đồ Hoành kia, với thực lực của Tư Đồ Hoành, há có thể mượn ta gã chứ?

– Thiếu bảo chủ, ngàn vạn không nên nói lung tung.

Hóa Đạo Thánh Đế Tu Mão bị Lâu Thái phái ra ngoài nghe ngóng tin tức khi trở về, vừa mới nghe lời Lâu Thái nói, nhanh chóng tiến lên nhỏ giọng nói.

– Ngươi nghe ngóng được gì rồi?

Thiếu bảo chủ này lập tức khẩn trương hẳn lên, bị Diệp Mặc giáo huấn một trận, mặc dù không có bị thương. Nhưng chưa nói mất mặt cực kỳ, còn phải trà mười tỉ thần tinh, nếu nói trong lòng không giận là chuyện không thể nào. Mười tỉ thần tinh, hơn nữa gã còn bị ăn hiếp, cũng đủ để phụ thân gã ra tay rồi. Cho nên gã đã chuẩn bị bảo ngưuời ta thông báo cho bảo chủ của Ảnh Hư Bảo, cũng chính là phụ thân của gã. Nhưng trước khi thông báo cho bảo chủ, gã đương nhiên phải biết rõ rốt cuộc tại Hư Thị Diệp Mặc đã làm những gì, mới dám chiếm cứ một quầy hàng như vậy?

Tu Mão nhanh chóng nói:

– Diệp Mặc kia nghe nói là một Hóa Đạo Đan Thánh, thậm chí còn có người nói là Đạo Nguyên Đan Thánh, mấy chuyện này thì thôi. Lúc trước khi chúng ta chưa tới Hư Thị, Nhân Tộc dưới sữ dẫn dắt của hắn không ngờ lại cùng Hải Tộc tiến hành một lần sống mái với nhau. Diệp Đan Thánh kia một mình chém giết bốn gã Đạo Nguyên Thánh Đế, giết hơn một trăm Thánh Đế dưới Đạo Nguyên…

– Cái gì?

Tất cả mọi người của Ảnh Hư Bảo đều kinh ngạc đến ngây người, vẻ mặt khiếp sợ giống hệt như khi Tu Mão vừa mới nghe được tin tức này, tin tức này thật sự là làm cho người ta khiếp sợ. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Diệp Mặc vậy mà lại dám dẫn dắt Nhân Tộc đã xuống dốc cùng Hải Tộc huyết chiến? Còn dám giết hơn một trăm Thánh Đế của Hải Tộc, lẽ nào hắn không sợ chết hay sao? Vì sao đến bây giờ hắn vẫn còn sống sờ sờ ở đây?

Vừa nãy còn đối với Diệp Mặc phẫn nộ không ngớt, lúc này Lâu Thái đã hoàn toàn tỉnh táo lại, nếu như gã không bình tĩnh, đó mới là hành vi muốn chết. Trước đây gã còn tưởng rằng Diệp Mặc không giết gã, là vì sợ Ảnh Hư Bảo. Hiện tại xem ra căn bản không phải là như vậy rồi, người ta ngay cả Hải Tộc còn không sợ, há có thể sợ một Ảnh Hư Bảo nho nhỏ?

– Nói tiếp đi?

Thiếu bảo chủ thở dài một hơi, chậm rãi nói. Gã lấy làm may mắn vì mình không có dưới sự bốc đồng mà lập tức đưa tin cho phụ thân. Bằng không chuyện này khả năng thật sự là không cách nào kết thúc được, Ảnh Hư Bảo tuy rằng hùng mạnh, nhưng cũng không có Hỗn Nguyên Thánh Đế.

Tu Mão thấy Thiếu bảo chủ tỉnh táo lại, lúc này mới giọng nói dịu xuống nói:

– Nhân Tộc cùng Hải Tộc đánh một trận, Thánh Đế của Hải Tộc bị giết nhiều gấp đôi Nhân Tộc. Chuyện này cũng chưa là gì, Nhân Tộc bởi vì Diệp Mặc ngang trời xuất thế đã tụ tập thành một đám. Lúc này ở Hư Thị, bất kể là ai, cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà đi bắt nạt Nhân Tộc. Chính là lần này khi Đạo Quả Tháp mở ra, Nhân Tộc không chỉ đoạt lạ ba mươi suất vốn thuộc về bọn họ, còn đoạt được mười bốn suất dư ra.

– Thật là lợi hại.

Phổ Hậu Hân cùng Đạo Nguyên Thánh Đế họ Hề hầu như là đồng thời thán phục kêu lên.

Các tộc cử đến Hư Thị đều là những Đạo Nguyên Thánh Đế nổi bật, Diệp Mặc có thể đại biểu Nhân Tộc trên đại hội phân phối suất đi vào Đạo Quả Tháp đoạt được bốn mươi bốn suất, quả thực là nghịch thiên trong nghịch thiên.

– Không đon giản như vậy, Diệp Mặc còn trên đại hội phân phối suất vào Đạo Quả Tháp giết Đạo Nguyên Thánh Đế Củng Hạng của Ma Tộc, song song hắn còn đánh bại Đạo Nguyên Thánh Đế Chung Ly Hoắc Âm của Âm Minh Tộc, đồng thời cướp đi năm suất của mỗi người.

Nghe Tu Mão nói xong, Thiếu bảo chủ cùng hai gã Đạo Nguyên Thánh Đế hai mặt nhìn nhau, xung quanh vài Thánh Đế còn lại của Ảnh Hư Bảo cũng trừng to mắt không thể tin được.

Một lúc lâu sau Lâu Thái mới oán hận nói:

– Chẳng trách Tư Đồ Hoành muốn lừa chúng ta, thì ra là vì Diệp Mặc giết Đạo Nguyên Thánh Đế của Ma Tộc, Ma Tộc của y cùng Diệp Mặc có thù oán. Cho nên y muốn chúng ta cùng Diệp Mặc đánh nhau, sau đó ta sẽ kêu cha ta tới đây, khiến cha ta cùng Diệp Mặc đánh nhau, còn y ở một bên xem trò hay.

Đạo Nguyên Thánh Đế họ Hề gật đầu nói:

– Có lẽ đúng là như vậy, nếu như y gọi Bán Bô Hỗn Nguyên Thánh Đế của Ma Tộc tới đây, một là thời gian quá dài, hai là cho dù có đến, cũng không có lý do động thủ. Dù sao thi đấu trên đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, bị giết thì cũng rất bình thường, Ma Tộc cũng không biết gã đã giết bao nhiêu Thánh Đế của Nhân Tộc. Chính vì vậy, cho nên y muốn mời bảo chủ tới đây cùng Diệp Mặc kết thù. Còn may là Thiếu bảo chủ tương đối lý trí, bây giờ chúng ta cũng chỉ tổn thất một chút thần tinh mà thôi.

Phổ Hậu Hân thở dài nói rằng:

– Có lẽ Hải Tộc hẳn chính là ví dụ trước chúng ta, Hải Tộc cùng Nhân Tộc tuy rằng có thù hằn, nhưng cũng không đến mức sống mái với nhau quy mô lớn. Nhất định là đã bị Ma Tộc châm ngòi gây xích mích, mới có thể đánh nhau. Hề trưởng lão nói đúng, chuyện này Thiếu bảo chủ làm không tệ, tối đa chỉ tốn một chút thần tinh mà thôi.

Lâu Thái nghe thấy hai Đạo Nguyên Thánh Đế cũng khen ngợi gã, trong lòng rất là thoải mái, gật đầu nói:

– Chuyện này chúng ta cứ xem như không biết, chờ thu mua Đạo Quả hoàn tất, chúng ta lập tức trở về Ảnh Hư Bảo, nói chuyện này cho phụ thân ta biết.

Vài ngày qua đi, Áo Hách củng Tiên Vu Học, Cổ Bích Doanh, còn có vài Thánh Đế Nhân Tộc khác của Thánh Đạo Tông đều đã trở về. Vài ngày thời gian, bọn họ đã tiêu hết hơn phân nửa thần tinh trong tay. Tài liệu thành lập Thánh Đạo Tông đã chuẩn bị gần đủ rồi.

Xa xa trên quảng trường Đạo Quả Tháp, Lâu Thái thấy bên Diệp Mặc, Thánh Đế Nhân Tộc càng ngày càng nhiều, càng may mắn là gã không có cậy thế xằng bậy.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.