Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2249: Nhân Tộc tụ lại



Lúc này ở Thánh đạo giới, vô số Tiên nhân đều đang kích động gào rú. Cho dù là Tiên nhân, cho dù là tu vi cao đến đâu, cũng có lúc tâm tư cần được trút hết ra.

Bởi vì tại thời khắc này, bọn họ cảm giác được quy tắc Thiên Địa hoàn chỉnh, bọn họ cảm giác được Lôi kiếp, cảm giác được lĩnh ngộ đối với thần thông, cảm giác được tu vi tiến bộ, cảm giác được phương hướng Đại đạo của mình…

Đây không chỉ là một Thánh đạo giới hoàn chỉnh, cũng không chỉ là một Thánh đạo giới sức sống bừng bừng, mà là phương hướng tu luyện và nhận biết được Đại đạo rõ ràng không gì sánh được.

Bỗng nhiên một thanh âm trong trẻo vang lên trong hư không:

– Các vị tiên hữu của Thánh đạo giới, ta là tông chủ Diệp Mặc của Thánh Đạo Tông. Thánh đạo Tàn giới đã được khôi phục, từ hôm nay trở đi Thánh đạo Tàn giới đổi tên thành Thánh đạo giới. Bởi vì Thánh đạo giới vừa mới được khôi phục, còn một phần kinh mạch giới vực chưa thể hoàn toàn tu sửa được, ta cần rời khỏi Thánh đạo giới tiếp tục tìm kiếm tài liệu mới. Cho nên ta hi vọng các vị tiên hữu không nên tranh đấu tại Thánh đạo giới, để tránh lại phá hư giới vực và kinh mạch của Thánh đạo giới ta.

– Trăm nă sau các tộc còn lại sẽ đến Thánh đạo giới ta kiếm chuyện, từ trước tới nay, Thánh đạo giới ta Nhân tộc là đứng đầu trong trăm tộc, sao có thể vẫn bị một vài dị tộc dẫm dưới chân? Ta hi vọng chư vị tiên hữu có thể trong thời gian trăm năm này nâng cao một bước, quyết không cho phép dị tộc làm mưa làm gió tại Thánh đạo giới ta.

– Để đảm bảo Thánh đạo giới ta sẽ không bị tụt lại sau các giới còn lại, ta giữ lại một Bí cảnh của Thần Phần Vực. Cầu Niết Sinh của Thần Phần Vực đã bị ta hủy đi, sẽ không nguy cơ trùng trùng giống như trước đây nữa, hễ không cẩn thận là rơi xuống cầu Niết Sinh. Nếu đã là Bí cảnh, thì có độ nguy hiểm nhất định, bên trong Bí cảnh chẳng hững có các loại cấm chế, còn có một vài mãnh thú. Cái Bí cảnh này mười năm sau mở ra, sẽ mở ra cho Thánh Đế chứng đạo bước đầu tiên.

– Cái Bí cảnh này là Thánh nữ Thanh của Thần Nữ Thánh Môn để lại. Thánh nữ Thanh vì Thánh đạo giới mà ngã xuống, ta hi vọng các vị tiên hữu khi tiến vào Bí cảnh, hưởng thụ lợi ích Bí cảnh mang đến cho các vị, đồng thời cũng phải nhớ kỹ cái Bí cảnh này là do ai để lại. Các vị tiên hữu nếu như phát hiện ai tùy tiện phá hư Thánh đạo giới ta, có thể đến Thánh Đạo Tông tố cáo…

Tiếng nói của Diệp Mặc thâm nhập vào trong tai mỗi một vị Tiên nhân, khi thanh âm của hắn biến mất, vô số Tiên nhân của Thánh đạo giới đều đang vô cùng kích động la hét tên Diệp tông chủ.

Diệp Mặc, tông chủ Thánh Đạo Tông, là hắn khôi phục Thánh đạo giới, là hắn mang đến hi vọng cho Nhân tộc.

– Nếu ai dám vi phạm lời nói của Diệp tông chủ. Chính là kẻ địch của toàn bộ Thánh đạo giới ta.

– Đứng, nếu ai dám không tuân thủ lời nói của Diệp tông chủ, không, là Diệp Thánh Quân, chính là kẻ địch của chúng ta…

Lúc này Thánh Đạo Tông bất luận ngóc ngách nào, cũng đều có thể nghe thấy những tiếng nói như vậy, cũng có thể nghe thấy những lời thề như vậy. Vô số người đã thề, trăm năm sau, dị tộc dám đến Thánh đạo giới, sẽ anh dũng đi giết, bảo vệ Thánh đạo giới.

Giờ khắc này, tại Thánh Đạo Tông, uy vọng cùng danh tiếng của Diệp Mặc đã đạt đến đỉnh cao nhất. Giờ khắc này danh tiếng của Thánh Đạo Tông cũng đã đạt đến đỉnh cao nhất. Tương tự, Nhân tộc trong Thánh đạo giới cũng có một ngọn nguồn để tụ tập lại.

Trong vô số tiếng hoan hô của đám người, một người đàn ông không hề chớp mắt cái nào thì thầm lẩm bẩm:

– Diệp Mặc, Nghiêm Cửu Thiên ta nhận thua. Nghiêm Cửu Thiên ta không so được với ngươi. Có lẽ chẳng ai có thể so được với ngươi, Đông Phương Vượng kia thật đáng cười, lại còn dám nói là vô địch trong đám cùng đẳng cấp.

– Cám ơn anh, Diệp tông chủ.

Trong Thần Nữ Thánh Môn, hầu như tất cả mọi người đều đang cảm tạ Diệp Mặc, dù cho Diệp Mặc đã từng đại náo Thần Nữ Thánh Môn, thế nhưng Diệp Mặc là việc ân oán rõ ràng. Thánh nữ Thanh của Thầ Nữ Thánh Môn mặc dù không có năng lực khôi phục Thánh đạo giới, nhưng lại để lại một Bí cảnh, mà Diệp Mặc cũng không có giấu diếm đây là do Thánh nữ Thanh để lại.

Diệp Mặc rất là thỏa mãn đối với tình trạng hiện tại của Thánh đạo giới, không chỉ Thánh đạo giới được khôi phục, hơn nữa Tiên nhân Nhân tộc Thánh đạo giới đã cho thấy sự đoàn kết trước đây chưa từng có.

Thần thức của Diệp Mặc phá vỡ ranh giới, rơi vào Mặc Nguyệt Tiên Tông ở Tiên giới, hắn thấy Khinh Tuyết, thấy Lạc Ảnh, thấy con gái Ức Mặc, giờ khắc này, hắn kích động thiếu chút nữa muốn lập tức trở lại Mặc Nguyệt Tiên Tông.

Thế nhưng Diệp Mặc nhịn xuống, hắn thậm chí còn thu hồi thần thức, hắn sợ sau một khắc nữa mình sẽ nhịn không được, muốn lập tức đến thăm Lạc Ảnh, thăm Ức Mặc. Hắn biết cho dù là hắn muốn đi, cũng nhất định phải tu sửa xong đại trận bảo vệ Thánh đạo giới.

Bên ngoài Thánh đạo giới, Diệp Mặc đã bắt đầu bố trí các loại trận pháp, từng cái trận kỳ được Diệp Mặc đưa ra ngoài, rất nhiều dòng Thần linh mạch được Diệp Mặc đưa vào Thánh đạo giới.

Bố trí trận pháp giới vực Thần linh mạch chỉ là để dẫn dắt Thần linh khí mà thôi, hoàn toàn không phải là muốn dựa vào loại Thần linh khí này để bảo đảm vận hành trận pháp giới vực.

Trận pháp giới vực cần Thần linh nguyên, phần lớn là hấp thu Thần linh nguyên trong hư không, còn nữa là hấp thu Thần linh nguyên bên trong giới vực.

Diệp Mặc đã là Hỗn Nguyên Thánh Đế, bởi vì hắn tu sửa Thánh đạo Tàn giới, lĩnh ngộ được vô số quy tắc Thiên Địa, không chế vô số thần thông pháp tắc. Có thể nói giờ khắc này, muốn tìm ra một Hỗn Nguyên Thánh Đế tinh thông nhiều pháp tắc và quy tắc Thiên Địa giống như hắn, thật đúng là vô vàn khó khăn.

Đạy là không nói Diệp Mặc còn là một Tông sư Tiên trận cao cấp nhất, hắn căn bản là không cần bất kỳ kẻ nào trợ giúp, chỉ một mình hắn là có thể cấp tốc hoàn thiện đại trận bảo vệ Thánh đạo giới.

Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Một đại trận hộ giới, dù cho tu vi Hỗn Nguyên Thánh Đế mạnh mẽ như Diệp Mặc, cũng không phải nhất thời là có thể hoàn thành. Thế nhưng trong lòng Diệp Mặc lại vẫn có chút cảm kích mấy tên Hỗn Nguyên Thánh Đế trước đây vây đánh hắn, nếu như không có mấy Hỗn Nguyên Thánh Đế kia, hắn muốn có được nhiều tài liệu bố trí trận pháp như vậy, thì gần như là không có khả năng.

Một tháng sau, Diệp Mặc đã triệt để bố trí xong đại trận bảo vệ Thánh đạo giới, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trở lại Thánh Đạo Tông.

Hắn muốn rời khỏi Thánh đạo giới đi Tiên giới, trước đó nhất định phải chào hỏi đám La Thanh Hà một tiếng đã. Hơn nữa hắn bố trí xong đại trận hộ giới, một số trận kỳ không chế trận pháp cũng nhất định phải giao cho bọn người La Thanh Hà.

Biết được Diệp Mặc trở về, bọn người La Thanh Hà đã sớm kích động không thôi chào đón. Ngay cả Trì Uyển Thanh cũng không còn lòng dạ nào tu luyện, chạy tới bên người Diệp Mặc.

Diệp Mặc cũng giống cô đều từ Địa cầu tới đây, hôm nay một giới vực khắp nơi đều là Tiên Đế, cũng cần Diệp Mặc đi tu bổ, Trì Uyển Thanh so với người khác càng kích động hơn, có lẽ nói là càng tự hào hơn một chút.

– Tông chủ, ta thật không ngờ, Thánh đạo giới vậy mà có thể khôi phục được đến mức độ này. Trước đây ta còn tưởng rằng muốn khôi phục Thánh đạo Tàn giới, không hơn mười vạn năm thậm chí trăm vạn năm thì không thể nào xong.

Tần Tuyền Ki là kích động nhất, giờ khắc này, cho dù là bảo cô làm bất cứ chuyện gì cho Diệp Mặc, cô đều bằng lòng. Ý niệm này phát ra tư nội tâm, không có bất kỳ miễn cưỡng và giả tạo nào.

Diệp Mặc tâm tình cũng không tệ, hắn không chỉ khôi phục Thánh đạo Tàn giới, bố trí đại trận hộ giới, còn thấy đám người Lạc Ảnh bình yên vô sự.

Chờ sau khi mọi người hết kích động, lúc này Diệp Mặc mới cao giọng nói rằng:

– Thánh đạo Tàn giới đã tu bổ xong, nhưng ta còn muốn đi tìm kiếm những tài liệu khác, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất tu sửa kinh mạch và ranh giới cho Thánh đạo giới. Đồng thời ta cũng nói cho các ngươi biết một chút, đại trận bảo vệ Thánh đạo giới ta đã bố trí xong, tuyệt đối là tiên trận hộ giới đỉnh cao. Long tộc ta đã từng đi qua, đại trận hộ giới của bọn họ còn lâu mới có thể so sánh với của chúng ta…

Lời Diệp Mặc nói lại một lần nữa dẫn tới từng đợt kích động, đại trận bảo vệ Thánh đạo giới bố trí xong không phải là chuyện nhỏ nhặt gì. Chuyện này có nghĩa là Thánh đạo giới có sức mạnh tự bảo vệ, không có bất kỳ một tộc nào, lại có thể thông qua phương thức đánh lén để tấn công Thánh đạo giới.

Diệp Mặc giao ngọc giản cùng trận kỳ không chế đại trận hộ giới cho bọn người La Thanh Hà, đang muốn nói là phải rời khỏi Thánh đạo giới, bỗng nhiên ánh mắt của hắn rơi vào trên người một Tố Đạo Thánh Đế.

Tên Tố Đạo Thánh Đế kia thấy ánh mắt Diệp Mặc rơi vào trên người gã, lập tức cũng cảm thấy một trận rét lạnh, thậm chí gã bắt đầu hoài nghi tông chủ Diệp Mặc của bọn họ có phải là cái người tên Diệp Mặc ở Tiên giới kia hay không.

– Ngươi tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển?

Diệp Mặc đột nhiên hỏi.

Tên Tố Đạo Thánh Đế này nhan chóng đi đến trước mặt Diệp Mặc khom người nói rằng:

– Vâng thưa tông chủ, ta có tu luyện qua Thần Niệm Cửu Chuyển. Đây là năm đó tiền bối Quyết Nhai đi ngang qua Tiên giới, truyền thụ cho ta.

Diệp Mặc gật đầu nói:

– Ta cảm giác thức hải của ngươi có chút quen thuộc, ngươi hẳn chính là Mộ Vô Song của Hỗn Độn Tinh Vực ở Hạ Thiên Vực ở Tiên giới? Không nghĩ tới ngươi đã khôi phục lại, đến Thánh đạo Tàn giới.

Mộ Vô Song đầu óc ầm một cái, gã nghĩ không ra Diệp Mặc trước mắt này thật đúng là Diệp Mặc mà trước đây gã đã nghe nói qua kia. Lúc này trước mắt gã lần thứ hai hiện ra hình ảnh tiểu cô nương nói chuyện kia.

– Người Băng Du tỷ nói chính là ba Diệp Mặc của ta, chút tu vi ấy của ngươi mà đã muốn giết ba của ta, đừng có nằm mơ.

Nghĩ tới đây phía sau lưng Mộ Vô Song ứa ra mồ hôi lạnh, trước đây gã nói muốn giết Diệp Mặc, còn nói trước giờ chưa từng nói bừa. Nhưng bây giờ Diệp Mặc đã đứng ở trước mặt gã, thậm chí một cái đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết Mộ Vô Song gã. Mộ Vô Song gã trước đây khi nói những lời này, là cuồng vọng ngu dốt tới cỡ nào ah.

– Vâng, vãn bối chính là Mộ Vô Song.

Mộ Vô Song run giọng trả lời, sau khi gã tới Thánh đạo Tàn giới, thì gia nhập Thánh Đạo Tông, chứng đạo thành công cũng là tại Thánh Đạo Tông.

Diệp Mặc bỗng nhiên nhíu mày một chút:

– Ngươi hình như có chút sợ ta?

Mộ Vô Song lúc này đâu còn dám tiếp tục giấu diếm, vội vàng nói ra chuyện gã gặp Chân Băng Du cùng Ức Mặc. Đồng thời nói rằng:

– Vô Song dốt nát, xin tông chủ trách phạt.

Chân Băng Du đang bế quan chuẩn bị thăng cấp Đạo Nguyên, bằng không Diệp Mặc cũng muốn gọi Chân Băng Du ra cho Mộ Vô Song gặp. Cho dù là Chân Băng Du, hiện tại tu vi cũng mạnh hơn Mộ Vô Song vô số lần.

Mộ Vô Song tuy rằng tự đại, thật ra cũng không có làm gì Chân Băn Du và Ức Mặc, ngược lại còn nói cho hai người chỗ một Tiên tủy trì.

Diệp Mặc cũng không có ý định trách phạt Mộ Vô Song, chỉ trầm giọng nói:

– Cũng may ngươi không có thương tổn Băn Du và Ức Mặc, kỳ thực Băng Du hiện tại tu vi so với người còn cao hơn. Ngươi biết trước đây vì sao ngươi bị Vị Phong Tiên Đế ám toán không? Cũng là bởi vì ngươi quá mức tự đại, vô luận là lúc nào, đừng có luôn cho mình là đệ nhất thiên hạ.

– Vâng, đa tạ tông chủ giáo huấn.

Mộ Vô Song vừa lấy làm may mắn là trước đây mình đã không làm gì Ức Mặc cùng Chân Bang Du, vừa cảm thấy mình hành sự xác thực là có chút không thích đáng. Gã đến Thánh đạo Tàn giới muốn tìm Vị Phong Tiên Đế báo thù, kết quả đến bây giờ cũng chưa tìm được Vị Phong Tiên Đế.

– Ngươi đi xuống trước đi, chăm chỉ tu luyện. Đúng rồi, người còn có một người quen tên Hồng Lăng, bây giờ ở Mặc Nguyệt Tiên Tông của ta.

Diệp Mặc nhớ tới Hồng Lăng, thuận miệng nói.

Mộ Vô Song nhất thời ngây người, Hồng Lăng còn sống? Vậy Việt Hà còn sống không? Giờ khắc này, gã vậy mà lại bắt đầu hối hận mình không nên vội vàng tới Thánh đạo giới như thế.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.