” mệt chết mất , về nhà thôi ”
” thì cô k thấy tôi đang lái xe đưa cô về đây hả ”
” mà sao a đưa tôi đi mua lắm đồ vậy ”
” chẳng phải tôi nói rồi sao , những thứ này là chuẩn bị cho chuyến đi ”
” uk thì cứ cho là chuẩn bị ch chuyến đi đi, thế nhưng cũng đâu cần mua nhiều đồ như vậy ”
” cô nghĩ là đi trong bao lâu , 2 hay 3 ngày hả ”
” chắc thế ”
” cô k nghe cô giáo chủ nhiệm nói j hay sao mà chắc thế ”
” vậy chứ a nghe là đi trong bao lâu ” nó gắt lên
” 1 tuần ”
” làm j mà đến 1 t….1 tuầ….n , trời ơi 1 tuần ” nó trố mắt
” đúng ” còn hắn thì thản nhiên
” làm sao có thể ”
” tại sao lại k thể ”
” làm sao mà đi lâu như vậy dk chứ ”
” như vậy mà cô nói lâu , tôi thì k nghĩ thế ”
” đương nhiên , anh thì rảnh quá làm j bận rộn như tôi ”
” cô mà bận rọn nỗi j , thời gian có bao nhiêu toàn lên web chơi , cái bận mà cô nói đấy hả ” hắn bắt tội
” anh…anh dk lắm , có cả thời gian để theo dõi người khác đang làm viêc j cơ đấy”
” thì cô nói tôi rảnh mà ”
” hứ k thèm nói chuyện với anh nữa ” nó tức giận
bây giờ trời đã tối hắn biết ở nhà nó chưa nấu cơm vậy nên mở lời mời nó đi ăn , nghĩ đến việc bụng đã đói meo nên nó k ngần ngại j về việc đồng ý lời mời của hắn.
2 người ghé vào quán ăn ”The Hour food”. 1 quán ăn cũng dk coi là nổi tiếng trong cái thành phố đắt đỏ này . cô phục vụ mang menu ra chỗ bà của bọn nó và mời chọn món , ns có hỏi hắn ăn j nhưng hắn bảo là nó muốn gọi món j cũng dk , nó ko khách sáo nên chọn luôn 2 đĩa bò bít tết ,mà k hề để ý đến ánh mắt của hắn đang nhìn nó 1 cách ngọt ngào
”anh đi ăn với bạn gái lúc nào cũng để họ tự chọn đồ ăn hả ”
bỗng nhiên nó ngẩng mặt lên khiến hắn phải thu hồi ánh mắt đó lại
” cô là người đầu tiên tôi dẫn đi ăn đó ”
” hả , vậy là sao , có nghĩa là a chưa từng quen bạn gái ” nó ngơ ngác hỏi
” k phải là chưa từng quen mà là quen rất nhiều, nhưng tôi cũng chưa bao giờ dẫn họ đi ăn cả ”
” bởi anh đâu yêu họ chân thành , chỉ là đùa vui thôi chứ j ”
” tôi đoán vậy ”
” đồ lăng nhăng ” nó cằn nhằn nhỏ đáp lại câu nói của nó chỉ là 1 nụ cười của ai đó khiến nó đơ vài giây , nó thực sự k ngờ tảng băng này sở hữu 1 nụ cười đẹp đến vậy
” thưa quý khách , đây là món ăn quý khách gọi ”
tiếng nói của người phục vụ tự dưng là liều thuốc giải thoát nó khỏi cơn mê.cậu ta đặt mấy đĩa thức ăn thơm phức lên bàn , cúi người chào rồi quay đi , để lại căn phòng với 1 k gian yên tĩnh chỉ có 2 bọn nó thêm tiếng nhạc du dương , nhìn khung cảnh lúc này thật là lãng mạn
” ăn thôi ” có lẽ nhận thấy k khí lúc này k đk tự nhiên nên hắn mở lời giục nó ăn rồi cầm 1 cái dĩa và dao lên cắt miếng thịt rồi từ từ cho vào miệng, trong khi đó nó cắt mãi mà miếng thịt k chịu đứt thấy nó như vậy thì hắn bật cười
” sao cười ”
” rốt cuộc cô có phải tiểu thư thật k vậy ”
” hỏi thế là sao ” nó cau mày
” tiểu thư j mà có miếng bò bt cũng k cắt dk ”
nói rồi hắn lấy đĩa thức ăn của nó mang về phía mình , hắn cắt 1 miếng rồi dơ trước miệng nó
”ơ …”
” ơ j, có ăn k thì bảo ”
đang lúc hắn định cho miếng thịt vào miệng thì tay nó chộp lấy tay hắn rồi đưa miếng thịt vào miệng, hành động đó nhìn rất ngộ ngĩnh .