Thiếu Tướng Ngài Lại Bị Vợ Đục Sao

Chương 24: 24: Phổi Hợp Ăn Ý



Thế là cả bọn run rẩy bò vào cơ giáp, mà bên kia Neil đã xông lên đánh chém, nhưng ngọn lửa của con Hoả Sư quả là khủng khiếp, thanh trường thương của hắn đã bị nung chảy một phần.

Cơ giáp cũng suýt bị trảo hỏng, một trảo nữa lại đến, hắn phản ứng nhanh nên lập tức xoay người tránh thoát trong gang tấc, may mà bình thường hắn luôn trang bị dư một thanh trường đao, không thì lần này hắn chỉ có nước ngồi nhìn.
Hắn vừa bị đánh văng ra thì Tư Không Chiến cũng xông lên, thanh đao trong tay cậu bay thẳng về mắt của quái thú khiến nó bị mù một bên, nó gầm lên rồi bắt đầu phun ra ngọn lửa nóng khủng khiếp.

Cùng lúc này Neil bồi thêm một phát súng năng lượng vào miệng của nó khiến con quái thú ăn đau.
“Graooooo” Nó ngửa mặt lên trời gầm lên mang theo sóng tinh thần lực mạnh mẽ khuếch tán.

Nhóm học viên đau đến mức kêu cha gọi mẹ.
Mà bên này Neil và Tư Không Chiến song kiếm hợp bích, chấn động tinh thần lực dường như không ảnh hưởng tới hai người.

Hai thằng đều không có thằng nào là dạng vừa.

Neil cố đánh vào bên mắt còn lại của nó, còn Tư Không Chiến thì liên tục luồn lách, tranh thủ cơ hội chém vào chân của nó khiến nó không thể di chuyển, sau đó nhanh chóng tránh đi một trảo sắp đáp vào mặt của cậu.
Nhóm học viên nhìn mà á khẩu “…” Màn phối hợp đỉnh miễn bàn.

Tư Không Chiến làm gì cho họ ngồi chơi xơi nước chứ “Các cậu còn không giúp một tay!” Bọn này đánh mệt gần chết, mấy cậu còn muốn ngồi mát hóng hớt hả? Nằm mơ.

Cả đám đều hít một hơi lấy dũng khí rồi xông lên hỗ trợ, tệ hại mấy thì họ cũng được gọi là tinh anh trong trường, sao có thể co đầu rụt cổ được.
Nhờ có bọn họ tham gia quấy rối nên hai người mới có thể thở, Tư Không chiến cũng không trực tiếp triệt hạ ngay mà để bọn họ thể hiện một chút, sau khi thời cơ đến mới cùng lúc ra tay.

Hai người luân phiên đánh từ hai phía với sức chém như vũ bão, lớp da cứng bất khả xâm phạm của quái thú cũng xuất hiện không ít vết thương.
Con quái thú lúc này hoàn toàn bị mù, nó bắt đầu nóng nảy và đánh rất dữ dội, nhiệt độ quanh thân nó tăng cao khủng khiếp, muốn tiếp cận là việc không dễ dàng, nhưng đây là cơ hội duy nhất.

Neil xoay người trên không, trường thương theo quán tính xoay tròn rồi dồn hết sức mạnh đâm thẳng xuống đầu của quái thú từ trên cao.
Hoả Sư nhận ra nguy hiểm liền ngửa đầu lên trời phun lửa khiến Neil phải dừng tấn công, ngay lúc này Tư Không Chiến liền chớp lấy thời cơ, thanh thường đao mang theo luồng tinh thần niệm lực xé gió lao tới, đâm xuyên qua đầu quái thú từ dưới lên trên, quái thú chỉ kịp kêu lên một tiếng yếu ớt rồi ngã ầm xuống mặt đất, thanh đao của cậu sau đó lập tức tan chảy.

Một chuỗi hành động chỉ diễn ra trong chớp nhoáng, không một động tác thừa.
Đội chỉ huy “…” Đậu xanh rau má nó chứ, quá đỉnh.

Nhóm học viên “…”

Neil đáp xuống mặt đất, thu hồi cơ giáp rồi đến bên cạnh Tư Không Chiến đưa tay vỗ lên vai cậu cái bốp, vô cùng hào hứng nói “Lần đầu hợp tác thế này đúng là quá đã haha, tổ đội với cậu đúng là không sai chút nào!” Đúng vậy, đây là lần đầu hai người hợp tác chiến đấu ngoài đời thực.
Tư Không Chiến vẫn tỏ ra khiêm tốn đáp “Ăn may thôi, cậu đi thu vật phẩm đi chứ, nếu không sẽ bị người cướp đó!” Nói xong cậu cũng làm ra bộ dáng mệt mỏi mà ngồi lỳ ra đất không chịu đi.
Neil chỉ nhìn cậu cười cười rồi nhanh chóng chạy đi thu thập vật phẩm, muốn cướp vật phẩm trên tay hắn hả, nói nghe dễ, ở đây còn thêm một Tư Không Chiến, bộ muốn cướp là cướp sao?
Sau khi Neil thu lấy vật phẩm thì một nhóm học viên lớp một ban số bốn cũng vừa chạy đến, họ nhìn con hoả sư cao cấp với đôi mắt thèm thuồng.
Tên cầm đầu bước lên phía trước, bộ dạng hách dịch hất hàm nói “Thu hoạch cũng rất được đó, nhưng rất tiếc con hoả sư này thuộc về chúng tôi, mau đưa vật phẩm đây rồi biến đi, nếu không thì đừng trách bọn tôi không nể tình!” Hắn vặn vặn cổ tay ra chiều uy hiếp rõ ràng.

Nhóm học viên bên này vừa trải qua một trận sinh tử chiến làm sao mà chịu đưa ra chứ “Cậu đừng có quá đáng, đây là quái thú mà chúng tôi khó khăn lắm mới giết được, tại sao phải giao cho cậu, muốn thì cậu tự đi săn lấy!”
Người nọ nhướng mày, bộ dáng rõ là muốn đánh nhau “Ồ, muốn đánh nhau đúng không.

Được, nếu đã như vậy thì tôi không khách sáo nữa, các anh em lên hết cho tôi!”
Cả đám liền giải phóng cơ giáp rồi xông lên đánh bất chấp, tên cầm đầu nọ cũng nhắm vào Neil mà đánh, đối mặt với cái kẻ được xem là tinh anh mạnh nhất khối mẫu giáo này Neil chỉ nhếch môi cười khinh bỉ “Thật đáng xấu hổ cho lớp bốn, một con quái thú cũng đánh không nổi nên chỉ biết đi cướp.

Thật đúng là buồn cười!” Vừa nói hắn vừa nhẹ nhàng đỡ một nhát chém, vừa trào phúng người nọ, tầm cỡ như chú mày không đủ để gãi ngứa cho anh.

Tên cầm đầu nọ tên Assa, hắn chẳng quan tâm đến sĩ diện mà đáp “Trong kỳ sát hạch chỉ nói chuyện bằng vật phẩm chứ không cần biết quá trình, chẳng lẽ ngươi không biết sao?’’ Hắn đâu biết nơi này đã gắn thiết bị theo dõi nên vô tư thể hiện bản chất côn đồ của mình.

Đôi bên hỗn chiến nhất thời gây nên một trận oanh động không hề nhỏ, vài vị thiếu uý, trung uý nhìn mà tức, không thể không đập bàn nói “Tôi thật sự rất muốn biết ai chủ nhiệm lớp này? Đúng là một đám không có danh dự, không biết xấu hổ!” Mang danh là lớp một ban số bốn mà không hạ nổi một con hoả sư trung cấp, đã vậy còn đi đánh cướp lớp thấp hơn, thật đúng là làm chuyện cười cho kẻ khác.
Chuyện này quả thật là rất đáng xấu hổ, vì kẻ thù chung của bọn họ là quái thú, là kẻ thù nơi chiến trường, ngay cả một quái thú cũng không hạ nổi thì lấy tư cách gì để nhận mình là học viên trường quân đội Đế Tinh.
Mà Tư không Chiến cũng không muốn tham gia màn tranh giành nhàm chán này, cậu tóm lấy một tên không cho hắn chui vào cơ giáp rồi đánh tay không với một tên đó, sau đó vờ bị thua nên thuận thế bay lên tảng đá nằm nghỉ mát, chốc chốc lại chui ra diễn xiếc nhưng lại vô tình trợ giúp đồng đội hạ được đối thủ.
Thực lực của lớp bốn quả thật là không thể xem thường, những thành viên trong lớp của Tư Không Chiến liên tục bị đánh bại, cuối cùng chỉ còn lại một mình Neil, hắn bây giờ một chọi bốn, hơi bị đuối nước.
Tư Không Chiến ngồi trên tảng đá lớn thở hổn hển, nếu Neil mà thua thì công sức của bọn họ sẽ bị cướp, phiền thật.

Cậu bất đắc dĩ hướng về phía Neil hỏi “Neil, cậu cầm cự được không thế?’’
Neil lúc này đã mồ hôi đầy đầu vừa đánh vừa đáp “Cậu nhìn còn không biết sao? Rảnh quá thì giúp tôi một tay đi!” Hắn chém bay một tên rồi gầm lên, hắn có mạnh mấy cũng không thể xử hết đám này đâu.

Assa nghe hắn nói như thế thì cười lớn “Ha ha tên phế vật đó thì làm được gì? Cậu cầu cứu hắn cũng vô dụng.”
Thấy Neil bị đánh thảm quá, Tư Không Chiến đành đứng dậy, vươn vai rồi giải phóng cơ giáp, tiện tay chụp lấy thanh trường đao của đồng đội “Cho tôi mượn một lát nhé!”
Người kia đáp “Được, cho bọn chúng biết tay đi, các anh em, ai còn đứng được thì cùng lên đi!” Nói rồi bản thân hắn cũng rút một cây súng laser khác trong bộ vũ khí của mình rồi xông lên, những người khác cũng gượng dậy cùng sát cánh bên nhau.
Cầm trường đao trong tay, cơ giáp của cậu lập tức xuất hiện trước mặt đám người với tốc độ cực nhanh rồi chém tới tấp, một cú chém ngang, xoay tròn đá văng một tên, rồi nhảy lên trực diện giao chiến với một tên đánh lén từ trên cao, tình thế bỗng chốc thay đổi, cục diện dần nghiêng về phía Tư Không Chiến.
Đám Assa đều là tinh thần lực cấp A đỉnh phong, vậy mà lại không thắng nổi một Tư Không Chiến, một phế vật nổi tiếng trong lớp.

Riêng Neil, bản thân hắn là cũng là cấp A đỉnh phong mà chật vật không chịu nỗi, cuối cùng vẫn là Tư Không Chiến giang tay ra giúp đỡ.
Cuộc hỗn chiến nhanh chóng đi vào hồi kết, hiển nhiên là lớp của Tư Không Chiến toàn thắng rồi, cậu cùng mọi người đỡ lấy vai nhau cùng trở về điểm xuất phát báo danh.

Thành tích của họ không nghi ngờ chính là thành tích xếp thứ hai sau lớp một ban số một, thời gian cũng xếp thứ hai.

Những thành viên của nhóm về nhất cũng dùng ánh mắt tán thưởng mà nhìn nhóm của họ.
Sau khi điểm danh, cả đám ngồi phịch ra đất thở hổn hển, sau trận chiến này cái nhìn của bọn họ đối với Tư Không Chiến thay đổi không ít, nhìn tốc độ di chuyển cùng những động tác cực kỳ nhanh và chuẩn kia thì đủ hiểu cậu có bao nhiêu năng lực, là bọn họ có mắt như mù.
Chu Bân đại diện nhóm anh em nói “Tư Không chiến, lần này cảm ơn cậu.

Từ nay về sau cậu là anh em tốt của chúng tôi, hy vọng cậu không chê chúng tôi có mắt như mù.” Vừa nói hắn vừa ngại ngùng gãi đầu, dù sao thời gian qua hắn cũng có không ít lần tỏ thái độ xem thường người ta mà.

Tư Không Chiến không chấp nhặt gì nên cười đáp “Cậu nói quá rồi, tôi có làm cái gì đâu chứ, lần này là công lao của tất cả mọi người mà.”
Neil cũng vui vẻ chèn vào nói “Nói rất đúng, lần này ai cũng có công cả.

Vậy sau khi được nghỉ, chúng ta cùng nhau đi làm một chầu có được không?’’
“Được tôi tán thành!”
“Chúng tôi cũng tán thành hahaha.” Vì sau cuộc thi học viên sẽ được một ngày nghỉ phép cho nên khi sát hạch kết thúc bọn họ sẽ được phép rời khỏi trường, ra bên ngoài ăn uống, chè chén.
Còn nhóm người nào đó, sau kỳ sát hạch này chắc bọn họ chỉ có nước cúi gằm mặt mà đi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.