Mới đó mà đã đến tháng 12 rồi, tính ra là nó chuyển về đây cũng được 4 tháng rồi. Thời gian trôi qua nhanh thật. Và nỗi khổ của học sinh mang tên ” Ngày mai thi học kì “. Đối với nó thi cử là bình thường, bình thường nó hay quên lắm nhưng khi về học tập thì nó nhớ siêu cực kì, nó đọc một hai lần đã thuộc được phần đó rồi. Môn nào nó cũng ok hết trừ môn Vật Lý. Thề luôn, nó dốt vật lý cực kì, ngồi học lý mà đầu nó cứ lơ lửng như là trên mây. Hồi cấp 2 lý nó còn biết chút chút chứ khi lên cấp 3 kiến thức nó tụt xuống âm vô cùng rồi
Vì gần khi nên đến lớp mọi người đều đang học bài. Bàn của nó và Dương giờ đông nghịt người luôn, toàn mấy bạn hỏi bài nó và Dương cả. Nó giỏi nhất là môn Toán với Hóa còn Dương thì…. ừm giỏi đều cả. Chắc là bạn nào thời đi học cũng thế, bình thường thì chơi cho đã xong đến gần ngày thi mới chú đầu, chú não vô ôn. Kiểu như người ta hay nói nước đến chân mới nhảy í. Mấy đứa lớp nó xúm lại hỏi bài và tất nhiên nó vui vẻ giảng bài rồi. Nó rất nhiệt tình giảng cho mọi người, ai không hiểu thì nó giảng lại. Đa số là mấy bạn nữ hỏi nó, còn mấy bạn nam hỏi Dương và Hoàng. Đa số là hỏi về toán hình thôi. [ Nỗi ám ảnh của tác giả là môn hình, đến tiết hình là ngồi mơ màng, mông lung không biết gì hết, thầy giảng xong phải nhờ mấy bạn học sinh giỏi toán bày lại. Ai như tác giả không, toán đại thi thì 8,9 điểm còn thi toán hình nhiều nhất được 7 điểm, đến bữa thi là cứ lo ôn toán hình ni nà ]
Hôm nay ở nhà không chỉ có ba mẹ nó mà còn anh nó từ Mĩ về nữa. Nó không biết anh về đâu, lúc sáng đi học anh nó chưa về mà anh nó cũng không nói trước để tạo bất ngờ cho nó. Khi nhìn thấy anh mình, nó chạy lại ôm chầm lấy anh. Trong nhà anh là người thương yêu và chiều chuộng nó nhất, nó thích gì là anh đều mua cả. Anh nâng nó như nâng trứng, hứng gì hứng hoa kìa. Nó và anh trai không bao giờ cãi nhau đâu, nhiều lúc nó giận dỗi vì anh làm gì sai đó thì anh cũng luôn là người tìm cách để nó nguôi giận. Nó là người dễ nguôi giận cực kì, mới giận đây thôi thì 5 phút sau đã làm hòa rồi. Nhà nó yêu thương nhau như thế đấy nên không bao giờ có tiếng cãi vã nào đâu. Thỉnh thoảng hai người phụ nữ trong nhà có giận việc gì đó chẳng hạn thì ba và anh nó đều là xin lỗi và nhận lỗi sai về mình cả
Trong bữa ăn thì mọi người trò chuyện vui vẻ với nhau. Nó hôm nay tâm tình rất tốt nên ăn được khá nhiều vì lí do là được anh mua tặng giày tiếp. Hì hì, có giày thì buồn đến mấy nó cũng vui lên cả à. Có thể nói, nó yêu giày hơn yêu mạng của mình nữa mà, giày là chân ái đối với nó
– Bọn em thi học kì chưa. Anh nó hỏi
– Tuần sau á. Mà ôn Lý em dốt quá không biết làm sao. Nó nói
– Anh con từng là học sinh giỏi Lý quốc gia đấy, nhờ anh bày cho kìa. Ba nó nói
– Thôi, IQ của anh cao quá, bày cũng ở tầm trên mây rồi con theo không nổi đâu
– Tại em dốt quá thôi. Mà lý dễ mà. Anh nó nói làm nó tức á, dễ là dễ với anh còn với nó thì siêu siêu khó đấy
– Cố gắng thi cho tốt, thi xong ba mẹ đưa đi du lịch. Mẹ nó lên tiếng
– Ok mẹ. Nghe đến đi du lịch là nó sáng mắt ra, chứ có biết là muốn đi du lịch được thì phải qua được ải môn Lý nữa đâu