Đặc biệt khi Cẩu Đản Tử tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công luyện ra được một ít nội khí. Hơn nữa cảm giác lại vô cùng rõ ràng. Mỗi khi Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền, căn bản không cần hắn điều động thì cơ thể Cẩu Đản Tử cũng tự động hấp thu nội khí, vận chuyển dọc theo Thái Cực Quyền, chậm rãi lưu chuyển xuyên suốt cơ thể. Mà lộ tuyến lưu chuyển cũng không giống như Đại Lực Kim Cương khí công.
Đơn giản nói một chút, trong thời gian Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền nội khí trong cơ thể lưu chuyển theo lộ tuyến phức tạp hơn Đại Lực Kim Cương khí công rất nhiều. Mà theo kiến thức ở thế giới này, lộ tuyến vận hành càng phức tạp thì chức tỏ môn nội công tâm pháp đó càng cao cấp.
Thời gian đầu, khi chưa tu luyện ra nội khí thì Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền rất bình thường, mười tám thức Thái Cực Quyền có thê nói là du sơn ngoạn thủy, thoáng cái là luyện xong. Thế nhưng khi hắn tu luyện ra nội khí, lúc tu luyện Thái Cực Quyền, nhiều nhất chỉ có thể luyện được năm thức đầu. Nếu còn tiếp tục tu luyện thì nội khí liền rối loạn, nếu không dừng lại thì chắc chắn bị choáng váng đầu óc, đứng cũng không vững, một thân khí lực phảng phất giống như bị rút sạch.
Lúc đầu, Cẩu Đản Tử có chút sợ hãi, nhưng là sau vài lần thử nghiệm, Cẩu Đản Tử lại phát hiện ra tuy rằng khí lực bản thân bị rút sạch nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là khôi phục lại toàn bộ. Không những thế so với lúc trước tinh thần càng thêm tinh thuần, cảm giác sung mãn hơn trước rất nhiều. Tối trọng yếu chính là nội khí trong cơ thể sản sinh ra biến hóa không tưởng tượng được. Tuy rằng biến hóa này không nhiều nhưng so với nội khí mà Đại Lực Kim Cương khí công tu luyện ra cứng cỏi hơn rất nhiều. Đương nhiên đây chỉ là cảm giác của hắn, mà nội khí trong cơ thể Cẩu Đản Tử quá ít nên hắn cũng không chân chính nhận được được rõ tình huống như thế nào.
– Lẽ nào, đây là ngoại khí trong truyền thuyết?
Trong lòng Cẩu Đản Tử thầm vui mừng, hắn tu luyện Thái Cực Quyền càng thêm chăm chỉ. Sau một thời gian tu luyện mười tám thức Thái Cực Quyền, Cẩu Đản Tử cải biến phương pháp tu luyện của chính mình. Mà mười tám thức Thái Cực Quyền đối với Cẩu Đản Tử bây giờ vẫn còn quá miễn cưỡng, hắn tu luyện trong một thời gian rất lâu nhưng vẫn luôn luôn chỉ có thể tu luyện được đến thức thứ năm. Mà trong lúc nội khí vận hành, Cẩu Đản Tử luôn luôn có một loại cảm giác không trọn vẹn. Cũng chính vì điều này mà Cẩu Đản Tử buông tha việc tu luyện trọn vẹn mười tám thức Thái Cực Quyền, mà quyết định tu luyện tám thức đơn giản Thái Cực Quyền.
Nhắc tới chỗ tốt của Thái Cực Quyền được truyền lưu ở kiếp trước của Cẩu Đản Tử chính là có thể cải thiện sức khỏe của con người. Mà ở kiếp trước cũng có rất nhiều người tu luyện Thái Cực Quyền, già, trẻ, gái trai, ai ai cũng tu luyện. Mà mười tám thức đơn giản Thái Cực Quyền này, ở kiếp trước được truyền lưu trong toàn dân, bởi vì mười tám thức đơn giản này rất dễ học, mà yêu cầu cũng không cao. Không những thế hiệu quả cũng không khác gì với mười tám thức Thái Cực Quyền chính thống.
Sau khi tu luyện mười tám thức đơn giản Thái Cực Quyền thì Cẩu Đản Tử cũng có thể quán thông nội khí trong cơ thể một cách tuần hoàn, không có bị đứt quãng như trước nữa. Lúc tu luyện sau, Cẩu Đản Tử cảm thấy cơ thể thư thái, khí lực dường như mạnh hơn rất nhiều. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Cuộc sống hằng ngày của Cẩu Đản Tử ở sơn thôn vẫn vô cùng nhàn nhã, suốt ngày chỉ có ăn với chơi. Lão Độc Nhãn sau khi xuất hiện ở đám cưới tỷ tỷ hắn thì cũng không có xuất hiện lần thứ hai. Ngoại trừ Vương Thiên Lôi vào những lúc nông nhàn cùng tráng niên trong thôn ra ngoài luyện công thì mấy dặm xung quanh thôn cũng không có xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn. Cuộc sống của Cẩu Đản Tử cứ như thế trôi qua hằng ngày.
Người ta thường nói, tu luyện nội khí là một chuyện vô cùng khô khan và buồn tẻ. Thế nhưng Cẩu Đản Tử kiếp trước cũng học được tĩnh nhẫn nại, cho nên hắn đối với việc này cũng không có cảm thấy buồn tẻ một chút nào.
Mỗi ngày kiên trì tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công hai canh giờ. Sau đó Cẩu Đản Tử lại tiếp tục đánh ra mười tám thức cơ bản Thái Cực Quyền. Mỗi lần tu luyện xong, toàn thân Cẩu Đản Tử đều nhễ nhại mồ hôi, thế nhưng hắn cảm giác được lực lượng toàn thân càng thêm mạnh mẽ, lực lượng tăng lên rất ít nhưng nhiêu đó thôi cũng là điều đáng vui mừng rồi.
– Hắc, cáp, hắc, cáp…..!
Tiếng vỗ tay vang lên từ bắc thôn truyền ra rất xa, rất xa. Thậm chí có thể nghe được tiếng cười nói ở trong đó nữa. Loại âm thanh trong thôn cũng không phải là điều gì đáng ngạc nhiên. Cũng giống như Cẩu Đản Tử, mỗi ngày tại bãi đất trống sau thôn, có rất nhiều tiểu hài tử hiếu động đứng từ xa tò mò theo dõi, hoan hô, cổ vũ giống như đang xem một bộ hài kịch.
Tráng niên trong thôn lúc đầu cũng có để ý, trong lúc tu luyện thỉnh thoảng cũng không được tập trung. Nhưng dần già mọi người cũng quen. Dù sao tất cả mọi người đều là người cùng thôn, những hài tử này đều là hương thân trong thôn, cũng có người là con cháu. Cho nên mọi người cũng không có ý tứ đuổi đám hài tử này đi.
Trong lòng những tráng niên này cũng rất muốn những người khác trong thôn đến vây xem, không thể mỗi ngày đều là đám hài tử xấu xa đến quấy rầy được. Thỉnh thoảng trong thôn có một vài đại cô nương, hay tiểu cô nương đi qua mà cả đám tráng niên đều đồng thanh gầm rú, ai cũng muốn âm thanh của mình to hơn của người khác.
– Tuổi trẻ thực là tốt!
Ngồi ở trên chiếc ghế, Cẩu Đản Tử than nhẹ một tiếng, vô ý thức sờ nắm tay chân của mình mà cảm thán:
– Đáng tiếc, tuổi ta còn quá nhỏ, có lẽ phải qua hai ba năm nữa mới có thể gia nhập cùng bọn họ được.
Thời gian trôi qua rất mau, những người trong thôn đến bãi đất trống ở phía bắc thôn tu luyện càng ngày càng nhiều. Ban đầu chỉ là một ít tráng niên, những chủ lực trong việc săn bắn. Dần dần cũng xuất hiện một ít trung niên nhân và thân ảnh thiếu niên. Người ít tuổi nhất cũng bảy tám tuổi.
Cẩu Đản Tử cũng muốn gia nhập cùng với bọn họ, nhưng quả thật hắn còn quá nhỏ. Chỉ có thể ngồi ở bên cạnh mà xem thôi.
– Cẩu Đản Tử, mẹ ngươi gọi về ăn cơm!
Cẩu Đản Tử đang háo hức theo dõi mọi người luyện tập thì nghe được có người từ phía sau gọi hắn.
– Đã biết!
Cẩu Đản Tử kêu lên, hắn nhanh chóng nhảy xuống ghế. rồi ôm chiếc ghế chạy về nhà.
– Uy! Ngươi chờ ta một chút!
Cẩu Đản Tử chạy được một đoạn thì Nhị Nha ở phía sau gọi hắn. Nhị Nha so với Cẩu Đản Tử lớn hơn một chút, năm nay cũng năm tuổi rồi. Nhà Nhị Nha cũng nằm sát vách nhà Cẩu Đản Tử, quan hệ hai nhà cũng không tệ.