Thủ Đô Sương Mù

Chương 3: Trang Viên



John từ từ chậm chạp hồi phục từ trong cuộc tập tích của gói thuốc bột, ra hiệu cho Lương Tập mặt mũi đang tràn đầy đắc ý ngồi xuống, nhìn Lương Tập một cách ôn hòa rồi nói: “Con trai à, Hán ngữ có một cái thành ngữ gọi là” đại trí nhược ngu “con có biết ý nghĩa của câu này là gì không?”

Lương Tập giải thích nói: “Một người xem ra rất ngu dốt, trên thực tế lại rất trong thông minh. Hắn tựa hồ làm chuyện ngu xuẩn, nhưng thực tế lại thu hoạch được kết quả rất tốt”

John gật đầu, ngồi xuống, nói: “Ta cùng con nói qua một cái chân lý: Người mỉm cười cuối cùng mới là người chiến thắng”

Lương Tập mơ hồ có cảm giác không tốt.

John tay trái tiếp nhận nước Mary đưa tới, tay phải vỗ nhẹ mu bàn tay Mary tỏ ý cảm ơn. John cầm nước hỏi: “Thuốc này có tác dụng phụ đúng không?”

Lương Tập trả lời: “Có tác dụng phụ ngắn.”

John: “Không thể lái xe?”

Lương Tập gật đầu: “Đúng vậy”

John: “Thế nhưng ta cần phải đi một chuyến đến Reading”

“Ôi chúa ơi, Mary?” Lương tập mang biểu cảm vừa bị lừa nhìn về phía Mary.

Mary đứng sau ghế sofa giúp John xoa bả vai: “Ngươi cũng biết, ta yêu người đàn ông này. Vì hắn ta có thể lừa gạt cả thế giới”

Lương Tập im lặng một lát rồi nói: “Ông bà lừa ta thì thôi. Nhưng ân ái như thế trước mặt ta có cân nhắc vấn đề tổn thương tâm hồn trẻ thơ không”

John cười to, kéo ngăn kéo bàn trà, lấy ra một tấm danh thiếp đẩy đến trước mặt Lương Tập: “Đến thành phố Reading thì liên hệ với luật sư Cook”

Lương Tập hỏi: “Có thể không đi không?”

John mìm cười: “Lương Tập, ta biết ngươi thích làm thám tử”

Lương Tập nói: “Ông bà có tiền lương hưu, đương nhiên thích làm thám tử. Năm ngoái ông bà đi du lịch Địa Trung Hải một tháng, con ngay cả một đồng cũng không kiếm được”

John nói: “Nhưng con đem sách của tổ trinh thám đọc hết một lượt.”

Lương tâp: “Con cũng chỉ có thể đọc sách, ông à, ngày xưa không thể so với ngày nay, hiện tại khoa học kĩ thuật ngày càng tiên tiến ông biết không? Giấy đốt thành tro bụi còn có thể chấp vá, vân tay, tóc của con người còn cho biết chỗ ở của một người, ở đó bao lâu, rồi sinh hoạt như thế nào. Thời đại bây giờ, thám tử chỉ có thể xem như một thú vui, không thể trở thành nghề nghiệp được”

John từ ngăn kéo lấy ra chìa khóa xe cùng với 50 bảng anh đặt trên bàn trà.

Thấy vậy Lương Tập bèn nói: “Đương nhiên thỉnh thoảng làm thám tử cũng được.” Rồi đưa tay lấy tiền và chìa khóa xe.

John khẽ vung tay, ra hiệu Lương Tập có thể đi.

Mary đi cùng Lương Tập ra khỏi phòng khách, nói: “Vừa rồi cô gái đưa con đến rất xinh đẹp”

Lương Tập đáp: “Chúng con không hợp”

Mary hỏi: “Vì sao?”.

Lương Tập giơ tay có tiền mặt lên: “Bởi vì nghèo.”

Mary cười to, bước đi trước nói với Lương Tập đi sau lưng: “Đi thôi.”

John từ phòng khách đi ra cửa, nhìn Lương Tập lái chiếc Beetle của mình rời đi.

Mary nói: “John, ông có thể cho nó thêm chút tiền mà.”

John trả lời: “Nó có năng lực làm giàu, cũng có thiên phú làm thám tử. Ta lo lắng nó sẽ dùng thiên phú làm thám tử đó để làm giàu, nên hi vọng nó sẽ dùng năng lực làm giàu đó để làm thám tử. Nó sẽ có đầy đủ tiền tài, nhưng không phải hiện tại.”

* * *

Nước Anh bây giờ có hơn một ngàn dòng họ quý tộc kiểu cha truyền con nối, nhưng vừa có tiền vừa có đất thì không có bao nhiêu. Tuy nhiên, hiện tại một phần ba đất đai nước Anh nằm trong tay một số ít các quý tộc đó, các quý tộc này là quý tộc cha truyền con nối điển hình, những quý tộc quyền quý chân chính.

Lương Tập đến thành phố Reading liên hệ với luật sư Cook, là một luật sư có tiếng tư vấn pháp luật cho một số quý tộc chân chính. Nam trợ lý của luật sư Cook phụ trách tiếp Lương Tập, hai người gặp mặt bên ngoài thành phố Reading, trợ lý rất không hài lòng với Lương Tập, thậm chí gọi điện trực tiếp cho Cook phàn nàn về anh. Cook chỉ nhắc nhở trợ lí đối đãi lễ phép với Lương Tập.

Thấy thái độ của Cook, trợ lí để lái xe lái chiếc xe của mình đi phía trước, ngồi lên chiếc Beetle của Lương Tập lái, nói chuyện về nguyên nhân luật sư Cook mời thám tử John đến Reading.

Người trợ lí không bất mãn gì với tính cách của Lương Tập, nhưng lại rất không hài lòng với thời trang quần Jean, áo thun của anh. Bởi vì nơi Lương Tập sắp đến là trang viên của một quý tộc.

Bá tước Davis là quý tộc lớn nhất trong khu vực, một quý tộc cha truyền con nối, và là thành viên của hội đồng cấp cao. Tóm lại đó một người đàn ông vĩ đại, người đàn ông vĩ đại này đã qua đời vào sáng ngày hôm qua. Luật sư Cook từ Pháp vội vã trở về Luân Đôn, có mặt tại nhà bá tước lúc bảy giờ sáng nay. Nhưng luật sư Cook phát hiện di chúc bá tước để trong két sắt đã không cánh mà bay.

“Công ty luật hẳn là có di chúc dự phòng chứ.” Lương Tập nói

Người trợ lí giải thích: “Ba ngày trước bá tước triệu tập luật sư Cook để lập di chúc mới. Luật sư Cook vội vã đến Pháp để giải quyết vấn đề một trong những tài sản của bá tước, chưa có cơ hội thuyết phục bá tước chứng thực di chúc.”

Người trợ lí giải thích các vấn đề pháp lí, người lập di chúc có quyền không tiết lộ di chúc cho luật sư, trường hợp này sẽ không có bản dự phòng. Vì quá vội nên Cook không gửi di chúc cho sở luật sư ở Luân Đôn mà đặt di chúc vào chiếc két sắt phía sau bức chân dung trong phòng ngủ của Bá tước. Việc mất di chúc này khiến Cook gặp rắc rối lớn.

Nếu không có di chúc mới thì di chúc cũ phải có hiệu lực. Tuy nhiên, khi nhiều người biết có di chúc mới thì di chúc cũ không thể lấy ra thay thế được. Trong trường hợp mất di chúc mới, tài sản chỉ có thể được phân chia theo di chúc cũ. Bên làm việc cẩu thả là Công ty luật của luật sư Cook cũng sẽ bị kiện ra tòa và phải đối mặt với những khoản bồi thường khổng lồ.

Người có thể đánh cắp di chúc chỉ có thể là người trong trang viên Bá tước, mà người có thể vào phòng ngủ và nơi sinh hoạt của Bá tước tổng cộng có tám nghi phạm, bao gồm bốn người con có quyền thừa kế và bốn người làm của tòa nhà chính. Cook khẩn cấp liên lạc với John, hy vọng John có thể giúp ông lấy lại di chúc bị thất lạc trước khi ông công bố di chúc vào tối mai.

Lương Tập thuyết phục: “Tôi nghĩ khi gặp trộm, chúng ta nên gọi cảnh sát thay vì gọi thám tử chứ nhỉ”

Người trợ lý nhìn Lương Tập với vẻ mặt sững sờ. Nếu có thể gọi cảnh sát thì có cần cậu đến đây không? Cậu có phải là một thám tử không vậy?

Lương Tập nhận ánh mắt coi thường từ trợ lí, vì vậy anh bất đắc dĩ nói: “Để xem nào. Có vẻ hiện nay ý thức pháp luật của người dân còn quá kém thì phải”

Những gì Lương Tập nói khiến người trợ lý vốn không có hi vọng trong lòng càng thêm không có hi vọng.

* * *

Trang viên của Bá tước Davis có phong cách của một trang viên quý tộc, chưa kể hàng ngày có hàng chục nhân viên tạm thời, và bãi cỏ giống như một tác phẩm nghệ thuật. Có một nhà thờ chuyên dụng nằm trong trang viên, điều đó khiến mọi người đều cảm thấy sự hoành tráng của trang viên này. Tiền nên được phung phí như thế này. Hiện tại thì thi thể của bá tước vẫn ở trong nhà thờ. Sau lễ truy điệu, ông được chôn cất trực tiếp tại sân sau của nhà thờ, đó là nghĩa trang tổ tiên của gia đình bá tước.

Tòa nhà chính của trang viên chiếm một diện tích lớn. Nơi ở chính của Bá tước nằm ở giữa trang viên và tòa nhà bên trái là nơi ở của các con ông. Cook, với tư cách là luật sư chính của bá tước, đã cấm các con của bá tước và người làm không thuộc tòa nhà này vào tòa nhà chính với lý do kiểm đếm tài sản.

Tại lối vào của dinh thự chính, Lương Tập đã gặp quản gia của trang viên, một quản gia rất truyền thống và điển hình của Anh. Nhân viên bảo vệ ở một bên yêu cầu Lương Tập giao chìa khóa xe và lái chiếc Beetle của Lương Tập đến bãi đậu xe. Khi cần đến xe, hệ thống liên lạc an ninh nội bộ gọi đến, sẽ có người lái xe đến gửi lại cho Lương Tập.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.