Nhà trong khu biệt thự nghỉ dưỡng Sark được chia thành ba loại, một là kiểu chung cư khoảng bốn đến năm tầng, giá rẻ, thích hợp với du học sinh. Loại thứ hai là biệt thự thông thường, dành cho những người có thu nhập trung bình. Loại thứ ba là biệt thự cao cấp. Biệt thự cao cấp, tiền thuê đắt, được xây dựng dọc theo sông Thames, có vườn riêng, đầy đủ sự riêng tư. Tuy nhiên, vì khu nghỉ dưỡng Sark nằm trong thành phố nên đất đai không được rộng, biệt thự cao cấp cũng không nhiều, chỉ có tám căn.
Băng đảng tội phạm chưa chắc đã thuê được biệt thự cao cấp. Nếu thuê biệt thự cao cấp thì chỉ cần kiểm tra tám biệt thự là ra. Các biệt thự thông thường thì nhiều hơn, các băng nhóm tội phạm sẽ sống trong biệt thự thông thường ư? Có khả năng này, trước tiên phải xác định băng nhóm này có bao nhiêu thành viên. Theo tính toán thì một băng đảng sẽ bao gồm thủ lĩnh, hacker, kẻ bắt cóc hiện đã bị bắt, hai tên đột nhập và những người khác nữa. Ít nhất cũng phải có sáu người. Nếu là anh, anh thà chọn những biệt thự cao cấp ở các khu nghỉ dưỡng khác hơn là chọn biệt thự thông thường ở Sark.
Lương Tập chỉ mất mười phút để sắp xếp những suy nghĩ trong đầu. Anh cần một người biết về công nghệ thông tin để tìm kiếm dữ liệu. Lương Tập không có khả năng làm việc này, vì vậy anh đã liên hệ với Baker. Baker đúng là kiểu người như Karin nói, nếu có thể không sử dụng não thì sẽ không bao giờ dùng, nhưng Baker lại nhìn Lương Tập rất vừa mắt. Lương Tập đã thành công lừa Baker vào đài truyền hình nằm bên cạnh khu biệt thự cao cấp.
Sau khi Baker xuất trình giấy tờ tùy thân, hai người mượn được một phòng ở tầng mười hai làm phòng quan sát, từ trên này nhìn xuống có thể nhìn được tám căn biệt thự cao cấp. Tuy nhiên, biệt thự cao cấp thật xứng đáng với hai chữ cao cấp, xung quanh là hàng rào cây xanh cao hơn hai mét. Tầng mười hai có độ cao phù hợp nhất để quan sát, nếu lên cao nữa sẽ thiếu cảm giác nhìn nhận đa chiều. Nhưng ngay cả trên tầng mười hai cũng chỉ có thể nhìn thấy một góc của các căn biệt thự.
Baker liên hệ với nhân viên kĩ thuật của đội phòng chống ma tuý: “Kitty, tìm giúp tôi hôm nay những người thuê biệt thự cao cấp ở khu nghỉ dưỡng Sark có ai trả phòng không?”
Tất nhiên đây là giả thuyết của Lương Tập, sau khi một thành viên trong băng nhóm bị bắt, những người khác nhất định sẽ bỏ trốn vì không biết người bị bắt đã khai ra manh mối gì, và tiếp theo có gì sẽ theo dõi, giám sát họ.
Baker: “Người đẹp, xin hãy giúp thêm một chút nữa, những người thuê biệt thự cao cấp, có ai thuê ô tô không.”
Trong khi chờ đợi tin tức, Baker nói với Lương Tập: “Với vai trò là một phiên dịch viên, cậu thực sự can thiệp vào quá nhiều chuyện.”
Lương Tập: “Họ đã đập vỡ cửa kính.”
Baker nhún vai: “Chỉ là cửa kính thôi mà.”
Lương Tập: “Anh đã nghe nói về chuyện này chưa? Có người đã giết một con chó, sau đó dẫn đến cái chết của hàng trăm người.”
Baker cười ha hả: “Ha ha, cậu còn hài hước như vậy, nhân tiện cuối tuần này cùng nhau ăn tối không.”
Lương Tập nói: “Tôi có thể hiểu nếu anh rủ tôi đi uống rượu, nhưng không thể hiểu tại sao anh lại rủ tôi đi ăn tối.”
Baker: “Tôi đã mời cậu đi uống hai lần, nhưng cậu đã từ chối.”
Lương Tập nói: “Tại rượu quá khó uống, nhưng vì sao lại mời tôi ăn tối?”
Baker trả lời: “Cha mẹ tôi đang ở Luân Đôn. Tôi có lịch trực vào thứ bảy và giờ tôi đã xin nghỉ để đi gặp họ. Tôi phải mời một vài người bạn để chia sẻ việc cằn nhằn của mẹ tôi trong bữa tối. Chờ chút, tôi có điện thoại. Nghe đây Kitty.”
Kitty đầu dây bên kia nói: “Một người Tây Ban Nha tên là Smith, thuê biệt thự số 67, mới trả phòng nửa giờ trước, Smith đã thuê hai chiếc xe, một chiếc XX màu xám biển số 123, một chiếc XX màu đen có biển số 321. Định vị từ công ty cho thuê thì chiếc xe màu đen đang đi về phía bắc, hiện đang ở gần trung tâm thể thao, chiếc xe màu xám đang ở bãi đậu xe của khu nghỉ dưỡng.”
“Cám ơn người đẹp, tôi nợ cô một cái ân tình.”
Baker quay lại hỏi Lương Tập: “Giờ làm gì tiếp đây?”
Lương Tập nói: “Chúng ta đến biệt thự số 67 xem thử một chút.”
Baker đi theo Lương Tập: “Cậu muốn xem gì ở đó?”
Lương Tập nói: “Nhìn rác. Có sự khác biệt lớn giữa rác của khách du lịch và người không phải khách du lịch. Nửa giờ sau khi trả phòng, nhân viên vệ sinh vẫn chưa dọn dẹp xong. Rác chắc chắn vẫn còn ở trong biệt thự.”
Baker: “Cậu nên hy vọng là mình đúng, nếu không tối nay chầu tại quán Bar cậu mời.”
Lương Tập mỉm cười: “Nếu tôi nói đúng, anh mời tôi ăn tối.”
Baker: “Không thành vấn đề.”
Xác suất bắt được kẻ xấu là bao nhiêu? Lương Tập cho rằng sẽ là một nửa của một nửa, nhiều yếu tố gây nhiễu ảnh hưởng đến suy đoán. Nếu đây là băng nhóm tội phạm lâu đời, nhiều khả năng chúng sẽ chọn những biệt thự cao cấp, vì tinh thần cảnh giác sẽ giảm xuống và chúng sẽ hướng nhiều đến sự tiện lợi. Xác suất đúng sẽ giảm xuống nếu mục tiêu của băng đảng không ở gần đây. Ngoài Sark, một số chỗ ở gần sân bay cũng là những nơi ẩn náu tốt.
Lương Tập không kì vọng quá nhiều. Và đúng như vậy, Lương Tập đã đoán sai, sau khi xem xét rác của biệt thự 67, Lương Tập xác nhận người thuê biệt thự chắc hẳn là khách du lịch. Lương Tập không muốn từ bỏ, nên mượn huy hiệu cảnh sát của Baker để thẩm vấn nhân viên. Kết quả vẫn trắng tay. May mắn thay, tính cách của Baker rất vô tư, anh ấy vẫn nguyện chơi trò thám tử với Lương Tập.
Điều tra cả buổi sáng, đã đến giờ cơm trưa. Lương Tập tìm thấy một quán bò bít tết gần Sark, cả hai liền đến đó vừa ăn vừa nói chuyện. Khi Baker đi vệ sinh, Lương Tập suy nghĩ lại tất cả các suy đoán của mình. Trong đầu anh chợt loé lên một manh mối mà anh đã bỏ qua: Kẻ bắt cóc là một sĩ quan cảnh sát Pháp.
Cảnh sát Pháp không phạm tội ở Pháp, tại sao phải đến Luân Đôn để phạm tội? Điều này trái với nguyên tắc cấu thành tội phạm. Nguyên tắc cấu thành tội phạm: Lợi ích càng nhiều càng tốt, rủi ro càng thấp càng tốt. Có cộng sự là cảnh sát Pháp, băng nhóm tội phạm sang Anh để phạm tội có cần thiết không?
Giải thích cho tình huống này: Có một cảnh sát người Anh trong băng nhóm. Điều này giải thích vì sao không sử dụng lợi thế địa lý của cảnh sát Pháp.
Lương Tập không thích cách giải thích này, nó làm cho vụ án có vô số khả năng. Khi đã tìm ra sai lầm ở đâu, Lương Tập lật ngược lại vụ án. Tội phạm đã nhắm mục tiêu thì không thể không điều tra và theo dõi. Quan sát hiện trường phạm tội là một trong những việc mà băng nhóm tội phạm lâu đời phải làm.
Khu nghỉ dưỡng mà Misty thuê không dễ vào, hoặc là chúng không cần đến đó thăm dò. Mục tiêu của bọn chúng là Misty, chúng có thể theo dõi bằng cách định vị xe ô tô của hắn ta.
Trong khi đang thảo luận với Baker, thì Lưu Chân gọi đến. Kitty nhận thấy yêu cầu của Baker là không phù hợp nên đã báo với Lưu Chân. Sau khi nghe Baker nói mọi chuyện, Lưu Chân cũng hiểu rõ vấn đề, vì công lao của Lương Tập trong việc bắt giữ Vương Sảng, cô ghé qua ăn trưa. Không giống như Baker, Lưu Chân không coi trọng Lương Tập. Sau khi ngồi xuống, cô ấy bắt đầu thuyết phục Lương Tập rằng vụ án này được điều tra bởi một thám tử cảnh sát chuyên nghiệp, vì vậy Lương Tập đừng lo lắng.
Linh cảm chợt loé lên của Baker đã phá hủy sự thuyết phục của Lưu Chân: “Chỉ có một con đường dẫn từ thành phố đến khu biệt thự nghỉ dưỡng, các xe đều phải đi qua trạm kiểm soát giao thông. Chúng ta sẽ kiểm tra thời gian xe Misty đi qua trạm kiểm soát, sau đó kiểm tra các phương tiện đi qua trong vòng mười phút sau đó là được. Cô chắc chắn có thể tìm thấy chiếc xe khả nghi. Nếu Lương Tập nói đúng, đội trưởng sẽ mời chúng tôi ăn tối. Nếu Lương Tập sai, Lương Tập mời chầu rượu tối nay. Cô thấy thế nào?
Lưu Chân nhìn Baker:” Hôm nay cậu rất rảnh phải không? “Sao lại có thời gian chơi trò thám tử với Lương Tập.
Baker giải thích:” Sâu rượu muốn cùng vợ đi khám thai, nên kế hoạch ban đầu phải hủy bỏ. “Anh ta không hiểu ẩn ý trong câu nói của Lưu Chân, mà lại nghĩ Lưu Chân đang hỏi theo nghĩa đen.
Lương Tập tự nhiên nghe ra ẩn ý đó, bèn nói:” Đội trưởng Lưu, tôi chỉ chơi vui thôi, nếu không tiện thì hãy quên nó đi, đừng lãng phí công sức. “
” Kiểm tra dữ liệu cũng không phải là việc gì lớn. “Lưu Chân vốn muốn nói ‘nhưng là’, vì lần trước Lương Tập đã giúp Baker tìm Vương Sảng, nhưng cô ấy không nói câu đó. Vừa nói vừa rút điện thoại ra:” Bữa tối nay tôi muốn ăn đồ Ý. “Có vẻ chắc chắn Lương Tập sẽ thua.
Lương Tập đâu có chịu thua:” Không thành vấn đề. “
Lưu Chân cầm điện thoại, điện thoại vừa kết nối với nhân viên kĩ thuật, Lương Tập đã vội vàng ngăn lại:” Đợi đã. “Mẹ kiếp, suýt chút nữa bị Baker dẫn xuống cống.
Lưu Chân nói:” Tôi sẽ liên lạc lại sau.”Cô cúp điện thoại và đợi Lương Tập giải thích.