Thủ Đô Sương Mù

Chương 53: Lễ vật



Bobby hỏi: “Cậu có chắc Lưu Chân sẽ theo dõi hàng hóa không?”

Lương Tập nói: “Cô ấy là một cảnh sát không những giỏi mà còn thông minh.”

Bobby không hiểu: “Đây là cái lý do gì vậy?”

Lương Tập nói: “Giải thích cũng vô ích. Tôi đột nhiên nhớ ra cuối tuần là sinh nhật của Mary. Vậy nên bây giờ anh có thể xuống xe, tôi phải đi mua quà.”

Bobby bất mãn: “Này, tôi bỏ ra rất nhiều tiền để thuê một đống nhà kho, còn dùng danh xưng hiệp sĩ tóc vàng để gọi cảnh sát, ít nhất cậu cũng nên trả lời câu hỏi của tôi chứ?”

Lương Tập không đồng ý: “Anh đã tiêu tiền, nhưng anh đã gặt hái được niềm vui. Tôi không kiếm được một xu, và tôi cũng không vui vẻ chút nào. Tôi phải trả lời cho anh cái gì?”

Bobby chỉ vào Lương Tập hỏi: “Tôi tổ chức sinh nhật cho Mary thì sao?”


Lương Tập thắc mắc: “Anh trừ tiền lương của tôi, không trả tiền xăng cho tôi, nhưng tại sao anh lại hào phóng với người khác như vậy?”

Bobby hỏi ngược lại: “Nếu cậu có 100.000 bảng, tôi rủ cậu đi bắt ma, cậu có đi không?”

Lương Tập nghĩ một lúc: “Không phải vì tiền, chủ yếu ngày đó có bận chuyện gì không.”

Bobby nói: “Chỉ cần cậu vẫn nghèo, trong ví còn mỗi một trăm, hai trăm bảng thì cậu mới đi cùng tôi.”

Lương Tập ngạc nhiên: “Anh cũng có chút đầu óc đó chứ.”

Bobby không hài lòng với đánh giá của Lương Tập: “Gia tộc Clement đã kinh doanh qua nhiều thế hệ và chúng tôi có tài quản lý nhân sự.”

Lương Tập nói: “Ý của anh là: Tôi không thể sống tốt, nếu tôi vẫn làm việc với anh.”

Bobby cười nói: “Đương nhiên không phải. Biết đâu mấy ngày nữa tôi có thể cho cậu quyền sử dụng một căn nhà sang trọng.”

Mẹ kiếp! Cuối cùng cũng thấy anh chàng này độc ác như thế nào. Nhìn bề ngoài thì có vẻ như Bobby có trái tim nhân hậu, sẵn sàng cho bạn ở một ngôi nhà sang trọng, nhưng mấu chốt là bạn chỉ có quyền sử dụng nó chứ không thể bán nó. Anh ta có thể lấy lại căn nhà nếu bạn làm anh ta khó chịu. Bạn muốn sống trong một căn hộ hay một biệt thự? Tất nhiên là biệt thự. Sau khi sống ở đó và quen dần, liệu bạn có thể không đồng ý với những yêu cầu quá đáng của Bobby? Để sống trong một ngôi nhà sang trọng, thỉnh thoảng bị sai xử cũng không sao. Sau đó, Bobby sẽ từng bước chạm đến giới hạn cuối cùng của bạn. Khi hết mới mẻ, hết giá trị lợi dụng, anh ta sẽ chán nản và quay sang tìm món đồ chơi mới. Ngôi nhà sang trọng, những chiếc xe hơi, v. V. Sẽ bị anh ta lấy lại.

Từ cuộc sống nghèo khó khi chuyển sang cuộc sống giàu có thì dễ, nhưng ngược lại thì rất khó. Một khi đã quen với cuộc sống giàu có, điều đó tương đương với việc bạn đã giao vận mệnh của mình cho Bobby. Điều này khác gì thỏa thuận với quỷ? Cũng có thể gọi anh ta là đồ quỷ nhỏ Bobby.

Lương Tập giơ ngón giữa lên: “Biến đi.” John từng nói: Hãy tránh xa những kẻ có khả năng thao túng bạn.

Bobby hỏi: “Ý cậu không muốn tôi tham dự bữa tiệc sinh nhật của Mary? Chỉ vì cậu không muốn giải thích việc vì sao cậu gọi cho Lưu Chân.”

Lương Tập nhìn Bobby một lúc, bất đắc dĩ nói: “Giả sử Lưu Chân liên lạc với MI5, cô ấy sẽ gặp phải những tình huống cực kỳ phức tạp. Nếu hàng hóa không bị tấn công hoặc đánh cắp, thì Lưu Chân sẽ giải thích hiệp sĩ tóc vàng đã nói điều này cho cô ấy. Nó sẽ trở thành một câu chuyện cười trong ngành. Còn nếu hàng hóa bị tấn công, MI5 chắc chắn sẽ gây rắc rối cho Lưu Chân, tiến hành điều tra nội bộ cô ấy, thậm chí nghi ngờ cô ấy đã giao du với kẻ xấu. Cố tình tạo báo động để họ phải đem hàng hóa chuyển đi. Ngay cả khi tin tưởng Lưu Chân, MI5 vẫn sẽ yêu cầu điều tra về cuộc gọi, yêu cầu Lưu Chân cung cấp manh mối chi tiết nhất có thể. Nhưng bất kể hàng hóa có bị tấn công hay không, MI5 đều không muốn bất cứ ai để ý đến hàng hóa này. Nếu Lưu Chân liên hệ với MI5 có thể gây ra mâu thuẫn nội bộ. Ngược lại việc này sẽ khiến Lưu Chân bị điều tra.”

Lương Tập nói tiếp: “Vì Lưu Chân là một người thông minh. Cô ấy biết những rắc rối sẽ phát sinh nếu cô ấy liên lạc với MI5. Lưu Chân không cách nào khẳng định được hiệp sĩ tóc vàng có thật hay không, nhưng cô ấy không thể nhắm mắt làm ngơ trước sự thật có người ẩn số điện thoại, thay đổi giọng nói để trực tiếp gọi cho cô ấy. Nếu không, một khi hàng hóa MI5 thực sự bị mất, cô ấy sẽ bị tố lơ là nhiệm vụ, có thể dẫn đến mất chức. Thêm một lý do nữa, Lưu Chân thật sự là một cảnh sát tốt. Vì vậy, cô ấy sẽ dùng cách tốt nhất hiện tại là sử dụng một ít nhân lực để giám sát hàng hóa, nếu có kẻ xấu tấn công hàng hóa, cô ấy có thể ngăn chặn kẻ xấu. Nếu không có kẻ xấu tấn công hàng hóa, cô ấy sẽ không nhúng tay vào việc này. Ngay cả khi cô ấy bị MI5 phát hiện trong quá trình theo dõi, cô ấy có thể dùng hiệp sĩ tóc vàng như một lời giải thích. Lưu Chân có thể nói, cô ấy không tin những gì hiệp sĩ tóc vàng nói, nhưng cô ấy không dám xem nhẹ nó, vì vậy đã cử người theo dõi.”

Lương Tập: “Nếu tôi nghĩ đúng thì Lưu Chân sẽ giám sát hàng hóa trong 72 giờ.”

Bobby hỏi: “Nếu Lưu Chân không thông minh thì sao?”

Lương Tập: “Tôi không thích những người không thông minh. Người thông minh sẽ làm những hành động tốt nhất vì lợi ích của họ. Nhưng người bình thường đôi khi không nghĩ quá nhiều, hoặc không hiểu sự việc đủ toàn diện, họ dễ có hành động làm hỏng mọi việc. Vì vậy không thể dự đoán trước hành động của họ.”

Bobby: “Vốn dĩ cậu không định nói, nhưng sau khi Lưu Chân bày tỏ sự quan tâm với cậu, cậu đã quyết định cho Lưu Chân manh mối.”

Lương Tập gật đầu: “Người kính ta một thước, ta nhường người một trượng. Nếu anh tăng lương hàng ngày của tôi lên 2.000 bảng, sau này khi anh sa sút, phá sản, tôi sẽ thuê anh với giá 20.000 bảng.”

Bobby hoàn toàn phớt lờ chủ đề này, mở cửa xe hỏi: “Tối thứ bảy? Tối mai?”

Lương Tập: “Bảy giờ tối.”

Bobby “Địa điểm.”

Lương Tập: “Nhà Mary.” Còn có thể đi đâu sao?

Bobby gật đầu, lên xe của mình và gọi điện cho quản gia: “Giúp tôi mua một con chó Goldador được huấn luyện kỹ lưỡng, phù hợp với một quý bà 65 tuổi độc thân. Nhớ đặt mua thêm gói dịch vụ 5 năm, bao gồm các chuyên viên cao cấp chăm sóc về vệ sinh, sức khoẻ cho nó. Đây là món quà sinh nhật quan trọng, đừng làm tôi mất mặt.” Giống chó Goldador ở những quốc gia khác cũng ít thấy, nhưng ở nước Anh thì khá thường gặp, nó thường được chọn làm chó dẫn đường cho người mù. Loài chó này được lai giữa giống Golden Retriever và Labrador.

Chó lai có nhiều ưu điểm nhưng cũng có một số nhược điểm, thứ mà Bobby muốn mua, là một con Goldador có nhiều ưu điểm, còn nhược điểm càng ít càng tốt. Đối với anh thì giá cả là yếu tố ít cần xem xét nhất.​

Bobby biết rất rõ đối với một người già mới mất chồng, sự đồng hành và bảo vệ của một chú chó có thể nói là món quà tuyệt vời nhất. Lương Tập cũng tính đến việc nuôi một chú chó, nhưng việc chăm sóc nó tốn rất nhiều sức lực, thời gian và tiền bạc. Lý do chính là do tiền bạc của Lương Tập không đủ để mua một chú chó đã qua huấn luyện kĩ càng.

Lương Tập không biết Bobby sẽ tặng quà gì, nhưng anh biết đó nhất định là món quà mà anh không thể mua được. Khi lái xe trở về căn hộ, anh có vài suy nghĩ về Bobby. Anh phải thừa nhận rằng trước đây anh đã đánh giá thấp anh ta, bởi vì Bobby không những không có tài trong lĩnh vực bắt ma mà còn là một tên ngốc. Nhưng sau cuộc nói chuyện với anh ta hôm nay, anh phát hiện ra Bobby có những tài năng xuất chúng mà anh không có.

Vẫn là một Bobby nhàn rỗi, vô công dồi nghề. Nếu anh ta là một Bobby chăm chỉ, nhất định phải có một vị trí trong bộ máy quản lý của gia tộc Clement. Điều này không chỉ nhắc nhở Lương Tập về lý do khiến Bobby mắc bệnh tâm thần. Tuy nhiên Lương Tập không biết kết cấu cơ bản của gia tộc Clemente hay Bobby có bao nhiêu anh chị em, nên anh không thể suy đoán gì thêm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.