Dịch giả: Mink
Cuối cùng, trái tim bay ra từ trong cơ thể của Lý Hư Hán cũng bị Trương Hư Thánh bắt lấy. Gã gần như ngay lập tức nhét nó vào vết thương trên ngực mình.
Cũng trong thời khắc này, Lung Ách Hạt tôn giả cũng đã ngự kiếm đánh đến ngay trước mặt Trương Hư Thánh. Do gã phải phân tâm để bắt lấy trái tim nên không thể né tránh đòn tấn công này.
Mây đen tụ, gió thổi mạnh, sét đánh điên cuồng, sấm chớp cuồng loạn, một kiếm đâm ra, thiên địa biến sắc.
Trương Hư Thánh nhìn thẳng vào Thiên Tuần kiếm đang mang theo của sức mạnh của thiên địa ở ngay trước mặt mình. Gã không hề tỏ ra tuyệt vọng hay lo lắng. Thậm chí gã còn nở một nụ cười đầy châm biếm. Trương Hư Thánh bóp chặt trái tim rồi lập tức giang hai tay, ưỡn ngực để đối mặt với đòn tấn công của Lung Ách Hạt tôn giả.
Lung Ách Hạt tôn giả nhìn thấy cảnh này thì hơi sững sờ. Lão không ngờ gã lại không thèm tránh né mà còn thản nhiên ưỡn ngực để đón lấy đòn tấn công của mình.
Theo lý mà nói, ngực trái của Trương Hư Thánh không còn trái tim nhưng miệng vết thương kia vẫn có thể là điểm yếu trí mạng có thể dồn gã vào chỗ chết. Hơn nữa, uy lực của Thiên Tuần kiếm vô cùng lớn nên chỉ cần hai bên va chạm nhẹ cũng có thể khiến gã hóa thành tro bụi. Đáng lẽ Lung Ách Hạt tôn giả phải cảm thấy an tâm khi lão nhìn thấy phản ứng của Trương Hư Thánh mới đúng.
Nhưng khi Lung Ách Hạt tôn giả nhìn thấy nụ cười châm biếm của Trương Hư Thánh, cùng với sương máu quỷ dị đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ ở miệng vết thương thì lão chỉ cảm thấy khó hiểu và dự cảm không tốt lành.
Lung Ách Hạt tôn giả thầm nghĩ: “Mặc kệ âm mưu quỷ kế của gã, ta chỉ cần dốc toàn lực vào đòn tấn công này. Ở tu tiên giới bây giờ, không ai có thể chịu được một kiếm toàn lực của ta. Biểu cảm của Trương Hư Thánh chắc chỉ là muốn phô trương thanh thế.”
Lung Ách Hạt tôn giả chỉ do dự trong tíc tắc, rồi ngay lập tức lão còn đẩy mạnh tốc độ vì tự tin vào thực lực của chính mình.
Cuối cùng, Thiên Tuần kiếm mang theo uy lực của thiên địa đã đâm lút cán vào miệng vết thương ở ngực trái của Trương Hư Thánh.
Điều kì lạ đã xảy ra ngay lập tức. Dù Thiên Tuần kiếm dài đến hơn ba thước nhưng khi nó lại không thể đâm xuyên qua được cơ thể của Trương Hư Thánh. Người ta chỉ có thể nhìn thấy chuôi kiếm ở ngoài nhưng lại không thấy mũi kiếm đâm xuyên ra sau lưng.
Ngay khi Thiên Tuần kiếm đâm vào cơ thể của Trương Hư Thánh, mây đen tan rã, gió mạnh ngừng thổi, sấm sét biến mất. Toàn bộ uy thế mãnh liệt của thiên địa đã bị sương máu ở trên miệng vết thương chỗ ngực trái của Trương Hư Thánh nuốt chửng.
Thậm chí, Lung Ách Hạt tôn giả còn cảm thấy trong đầu mình giống như có vô số tiếng gào thét của những người sắp bị giết chết qua mối liên hệ giữa lão và thanh kiếm. Điều này khiến lão cảm thấy tê dại. Dù cho Lung Ách Hạt tôn giả đã tu tiên được hơn ngàn năm, tâm cảnh của lão đã rèn luyện tới mức độ không hề bị lay động. Nhưng vào lúc này, tâm cảnh của lão cũng phải run rẩy khi nghe thấy tiếng gào thét của vô số các oan hồn.
Ngay thời điểm này, những sương máu trên người Trương Hư Thánh dồn dập xâm nhập vào bên trong Thiên Tuần kiếm và làm ô nhiễm nó bằng một lực lượng vô cùng quỷ dị. Điều này đã làm cho mối liên hệ giữa Lung Ách Hạt tôn giả và Thiên Tuần kiếm yếu dần.
Lung Ách Hạt tôn giả cũng cảm nhận được dị biến này. Chỉ có thể dùng bốn từ không thể tin nổi để diễn tả suy nghĩ của lão bây giờ. Từ hơn hai ngàn năm trước, lão đã vô tình có được Thiên Tuần kiếm. Suốt từ đó đến nay, lão vẫn luôn dùng linh khí và thần thức của mình để tế luyện nó. Qua thời gian dài như thế, mối liên hệ giữa hai bên đã trở nên vô cùng thân thiết, thậm chí có thể nói là không có kẽ hở nhưng hôm nay lại bị phá vỡ một cách quá dễ dàng.
Lung Ách Hạt tôn giả cảm thấy hốt hoảng, nên ngay lập tức muốn thu hồi Thiên Tuần kiếm. Sương máu ở trên người Trương Hư Thánh lập tức trở nên cuồng loạn và tạo thành lực hút vô cùng lớn. Kết quả là Thiên Tuần kiếm không thể quay lại mà còn đang dần dần bị cơ thể của Trương Hư Thánh thôn phệ mặc cho sự cố gắng của Lung Ách Hạt tôn giả.
Lúc này, Trương Hư Thánh cũng không hề tỏ ra đau đớn dù vẫn đang bị Thiên Tuần kiếm đâm vào cơ thể. Thậm chí nụ cười châm biếm của gã lại càng thêm tươi rói. Gã còn vươn đầu ra phía để đối mặt với Lung Ách Hạt tôn giả, rồi nói rất nhẹ nhàng:
– Lung Ách Hạt tôn giả, người chẳng lẽ chưa nghe sư huynh của ta cảnh cáo hay sao? Thân thể của ta là do hàng ngàn hàng vạn linh hồn, tinh huyết của phàm nhân và tu sĩ tạo thành. Chính vì thế, dù không có trái tim, ta vẫn có thể sống sót. Còn vết thương trên ngực trái, ở bên trong đó đã được ta cải tạo vô cùng cẩn thận nên dù cho ngươi có cầm Sát kiếm trong truyền thuyết cũng không thể gây thương tổn chứ đừng nói là Thiên Tuần kiếm.
Khi hai người đang ở gần nhau đến mức này, Lung Ách Hạt tôn giả còn có thể cảm nhận rõ ràng khí tức tỏa ra ở trên người Trương Hư Thánh khi gã đang nói chuyện.
Bây giờ, Lung Ách Hạt tôn giả đang nóng lòng muốn đoạt lại Thiên Tuần kiếm nên không thể đáp trả những lời trào phúng của Trương Hư Thánh. Lão đang dồn toàn bộ linh khí trong cơ thể để đoạt lại Thiên Tuần kiếm.
Lung Ách Hạt tôn giả không biết Trương Hư Thánh làm những gì để có thể cải tạo cơ thể mình đến mức độ nuốt được cả Thiên Tuần kiếm. Lão đã làm bạn với thanh kiếm này suốt hơn ngàn năm nên tình cảm của lão đối với nó là vô cùng to lớn. Chính vì thế, lão không thể buông xuôi.
Sắc mặt Lung Ách Hạt tôn giả trở nên nghiêm nghị, khí tức trên người tăng mạnh khiến cho Thiên Tuần kiếm vốn đang dần biến mất trong cơ thể Trương Hư Thánh lại chầm chậm bị rút trở lại. Đồng thời Trương Hư Thánh cũng tỏ ra hơi đau đớn, lông mày nhíu lại. Nhưng ngay lập tức, vẻ đau đớn của Trương Hư Thánh đã biến mất. Gã nói tiếp:
– Ngươi dĩ nhiên có thể gây tổn thương cho cơ thể của ta đến mức độ này. Hóa ra thực lực của ngươi cũng không hề yếu, nhưng ngươi lại quá tự tin vào sức mạnh của chính mình mà không thèm dùng mưu kế. Phải chăng do ngươi đã bế quan quá lâu nên đầu óc bị hỏng rồi sao? Ta nói thật, sư huynh của ta còn khó đối phó hơn ngươi rất nhiều. Đột nhiên ta lại muốn có thanh kiếm này. Chính vì thế cái giá mà ngươi phải trả cho sai lầm này sẽ là Thiên Tuần kiếm. Có lẽ một người bạn của ta sẽ thích nó.
Lung Ách Hạt tôn giả tỏ ra giận dữ nhưng cũng không thèm đáp trả lại Trương Hư Thánh. Lão vẫn tiếp tục cố gắng để rút ra Thiên Tuần kiếm. Đồng thời lão cũng đang điều khiến Thiên Tuần kiếm điên cuồng phá hoại bên trong cơ thể của Trương Hư Thánh. Việc này có thể sẽ khiến gã chủ động từ bỏ tranh chấp quyền điều khiển Thiên Tuần kiếm vì bị đang phải chịu đau đớn.
Lung Ách Hạt tôn giả là một trong số ít người tu tiên già nhất vẫn còn sống. Thậm chí lão còn đã từng sống qua hạo kiếp lần trước của Tu Tiên giới. Tuy việc này nghe có vẻ hơi khoa trương, nhưng nó cũng không hề bao gồm cả những tiền bối lánh đời. Dù vậy tu vi của lão cũng thuộc vào những cao thủ tuyệt đỉnh của Tu Tiên giới. Chính vì thế nên Lung Ách Hạt tôn giả mới vô cùng tự tin vào thực lực của chính mình. Lão tin chắc rằng Trương Hư Thánh cũng đã bị thương. Dù cho gã vẫn đang tỏ vẻ như không hề có chuyện gì sau khi đã trúng một đòn toàn lực của chính mình. Lão tin rằng mình chỉ cần tiếp tục tấn công thì Trương Hư Thánh sẽ phải lui lại. Sau đó lão có thể vừa đoạt lại Thiên Tuần kiếm và đồng thời cũng sẽ tìm thấy nhược điểm của gã để tiếp tục tấn công.
Nguyên nhân Lý Hư Hán bị thương là do Lung Ách Hạt tôn giả muốn biết được danh sách những kẻ phản bội của Khổ Tu cốc. Lão phải chịu trách nhiệm chính vì việc này. Nếu bây giờ Lý Hư Hán đã trọng thương, mà Trương Hư Thánh lại vẫn khỏe mạnh và chạy thoát, thì Lung Ách Hạt tôn giả thật sự không còn mặt mũi nào để đối mặt với mọi người phái Cửu Hoa.
Trương Hư Thánh có vẻ đã đoán ra được suy nghĩ của Lung Ách Hạt tôn giả, nên nụ cười trào phùng càng thêm rõ ràng. Tay trái của gã vung lên. Ngón giữa hóa thành một cái gai nhọn rồi kéo dài ra, sau đó đâm về phía đầu của Lung Ách Hạt tôn giả. Đồng thời sương máu ở trên ngực trái càng thêm cuồng loạn lao vào bên trong Thiên Tuần kiếm.
Lung Ách Hạt tôn giả chỉ cảm thấy một luồng năng lương cực kì mạnh mẽ và quỷ dị đang vô cùng nhanh chóng xâm nhập vào cơ thể mình qua mối liên kết với Thiên Tuần kiếm mà không có sự cản trở nào cả. Ngay khi luồng năng lượng này tiến vào cơ thể, tâm cảnh của lão bị vô số cảnh giết chóc, và các loại tâm tình tiêu cực ảnh hưởng. Cường độ còn mạnh hơn gấp trăm lần lúc trước. Lung Ách Hạt tôn giả cảm thấy mình sắp bị các loại cảm xúc tiêu cực này xâm chiếm.
Lung Ách Hạt tôn giả hoảng sợ vì điều này. Sau đó lão lại nhìn thấy trên đầu Trương Hư Thánh đang mọc ra vô số gai nhọn chuẩn bị bắn về phía mình. Lão lập tức lui lại mà không còn cố gắng đoạt lại Thiên Tuần kiếm nữa.
Ngay sau đó, gương mặt Trương Hư Thánh vốn đang đỏ thẫm bỗng trở nên trắng bệch, và gã phun ra một ngụm máu. Đồng thời, Thiên Tuần kiếm cũng bị vết thương trên ngực trái nuốt hoàn toàn vào bên trong. Sau đó Trương Hư Thánh lập tức bay ra khỏi phạm vi núi Cửu Hoa.
Lung Ách Hạt tôn giả phải mất một lúc mới có thể luyện hóa cỗ năng lượng quỷ dị trong cơ thể mình. Lúc này Trương Hư Thánh đã bay đến bên ngoài núi cửu hoa. Lão cũng đã nhìn thấy phản ứng vừa nãy của Trương Hư Thánh nên biết rằng mình vẫn bị lừa. Nếu như lúc nãy, lão có thể kiên trì kéo dài thêm một chút nữa thì dù Trương Hư Thánh có luyện thành thân thể bất tử cũng phải tan vỡ. Lúc ban đầu lão cũng đã nghĩ đến khả năng gã chỉ đang tỏ ra mạnh mẽ nhưng cuối cùng vẫn bị lừa.
Đáng tiếc mọi chuyện đã xảy ra. Bây giờ lão có hối hận cũng không còn kịp nữa.
Tốc độ của Trương Hư Thánh cực nhanh. Cho dù so sánh với những người cùng cảnh giới Đại Thừa kỳ cũng thuộc vào top đầu. Trong nháy mắt, gã đã biến mất.
Lung Ách Hạt tôn giả không hề buông xuôi mà lập tức đuổi theo. Lão có vẻ vô cùng tự tin chính mình có thể đuổi theo gã.
Ngay khi Trương Hư Thánh mới chạy ra từ lỗ thủng của Cửu Cực trận, một kết giới năm màu đột nhiên xuất hiện rồi nhốt gã lại.
Ở bên ngoài, năm người có gương mặt khác nhau đang liên tiếp bấm ngón tay của một pháp quyết thần bí. Bọn họ đang điều khiển khiến cho kết giới liên tục thu nhỏ lại. Trương Hư Thánh vừa phải chịu một đòn tấn công vô cùng mạnh mẽ của Lung Ách Hạt tôn giả nên bây giờ gã không còn đủ lực để thoát ra.
– Huyền Ngũ Hành.
Trương Hư Thánh nhìn kết giới và nói với giọng lạnh lùng.
Năm người này chính là những người có tu vi chỉ đứng sau Huyền Ma Đạt và Lung Ách Hạt tôn giả của Khổ Tu cốc. Bọn họ tu luyện đạo pháp có quan hệ với Ngũ Hành tông, mỗi người luyện một loại trong ngũ hành. Tuy tu vi của năm người chỉ là Kim Đan kỳ nhưng khi bọn họ hợp lực thì lại có thể chống lại tông sư Đại Thừa kỳ.
Lúc nãy, Trương Hư Thánh đề xuất đánh cược là muốn kéo dài thời gian để gã có thể nối lại mối liên hệ với trái tim của chính mình. Lung Ách Hạt tôn giả đồng ý đánh cược, không phải chỉ vì muốn danh sách những kẻ phản bội của Khổ Tu cốc mà còn để chờ đợi năm người này.
Trương Hư Thánh ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện xả ra. Gã cảm thấy hoảng sợ. Nếu như năm người này đến sớm một chút thì coi như gã có thể đánh trọng thương Lý Hư Hán thì cũng không thể một mình chống lại Lung Ách Hạt tôn giả và Huyền Ngũ Hành hợp lực.
Bây giờ, gã đã bị Huyền Ngũ Hành nhốt lại, mà Lung Ách Hạt tôn giả lại sắp đuổi tới nơi. Với tình trạng của gã lúc này, sợ rằng cũng là thua nhiều thắng ít.
Ngay khi Lung Ách Hạt tôn giả sắp tới nơi này, đột nhiên một người mặc áo tím xuất hiện ở bên cạnh Huyền Ngũ Hành. Chỉ trong nháy mắt, y đã bắn ra năm đạo cương khí hình rồng màu tím về phía bọn họ. Huyền Ngũ Hành không kịp đề phòng nên phải rất luống cuống mới kịp phòng ngự. Trương Hư Thánh và người nọ ngay lập tức hợp lực để phá hủy kết giới và chạy trốn.
Khi Lung Ách Hạt tôn giả đến nơi, lão chỉ nhìn thấy Trương Hư Thánh đã biến mất phía chân trời. Đồng thời tiếng nói hờ hững của gã vọng lại:
– Lung Ách Hạt, Huyền Ngũ Hành, chuyện này vốn không liên quan gì đến các ngươi. Nhưng các ngươi lại vẫn nhúng tay vào. Ta sẽ không quên chuyện này đâu.
Lung Ách Hạt tôn giả đã tu tiên vài ngàn năm nhưng khi lão nghe thấy lời cảnh cáo của Trương Hư Thánh cũng không nhịn được mà cảm thấy lạnh cả người. Lão lo lắng cho vận mệnh sắp tới của Khổ Tu cốc. Thậm chí lão quên luôn cả việc mình mới bị mất Thiên Tuần kiếm.