Tiên Giới Thiên - Phàm Nhân Tu Tiên 2

Chương 1367: Dự mưu kinh thiên



“Phản đồ! Chạy đâu!” Trong mắt nam tử tuyết y lóe lên một tia hận ý, đang muốn đuổi theo.

Những Đại La Thiên Đình kia thấy cảnh này, cũng tính đuổi theo.

Mà giờ phút này, mặt mũi Bạch Vân Đạo Tổ và lão giả lùn cũng tràn đầy hận ý, bấm niệm pháp quyết chữa trị thương thế thân thể, cũng dự định đuổi sát theo phía sau.

“Tất cả đứng lại cho ta.” Thanh âm Cổ Hoặc Kim từ chỗ sâu trong hỏa đoàn màu đỏ và tia sáng màu vàng truyền ra.

Bọn người nam tử tuyết y nghe vậy, lập tức đứng lại ở nơi đó.

Một mảnh sương mù màu vàng từ chỗ sâu trong hỏa đoàn màu đỏ quét ra, khuếch tán ra chung quanh, vô số phù văn màu vàng giống như nòng nọc nhảy lên trong đó.

Quỷ trảo màu đen, hỏa đoàn màu đỏ, còn có tia sáng màu vàng và sương mù màu vàng đụng một cái, thình lình đều nhanh chóng mục nát, sau đó biến thành bụi bay, chỉ còn một mảnh sương mù màu vàng quay cuồng.

Những người phụ cận như tị xà hạt, tránh xa những sương mù màu vàng kia ra, e sợ bị nhiễm trúng.

Sương mù màu vàng phiêu đãng chợt thu liễm lại, rất nhanh biến mất, thân ảnh Cổ Hoặc Kim nổi lên, quần áo trên người mới tinh như cũ, không bị phá toái nửa phần.

“Chí Tôn, ngài không sao chứ?” Bạch Vân Đạo Tổ và lão giả lùn miễn cưỡng ghép lại thân thể, bay tới.

“Chỉ chút tài mọn, sao làm thụ thương được ta?” Cổ Hoặc Kim từ tốn nói.

Bạch Vân Đạo Tổ nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ kích động.

Thực lực ba người Luân Hồi điện chủ, Lý Nguyên Cứu, Xích Dung cỡ nào, bất kỳ một người nào trong ba người đều có thể đứng vào hàng ngũ mười người đứng đầu đương thời. Ba người liên thủ một kích, vậy mà quần áo Cổ Hoặc Kim không bị tổn hại mảy may.

Cổ Hoặc Kim bấm niệm pháp quyết điểm một cái.

Hai đạo kim quang từ đầu ngón tay gã bắn ra, chia ra chui vào thể nội Bạch Vân Đạo Tổ và lão giả lùn.

Thân thể cả hai lập tức bao phủ một tầng kim quang, chỗ đứt mơ hồ vặn vẹo một trận, thình lình khôi phục nguyên dạng.

Không chỉ thân thể khôi phục lại, khí tức hai người Bạch Vân Đạo Tổ cũng khôi phục như lúc ban đầu, vừa rồi tựa hồ không trải qua một trận đại chiến, cũng không bị thương tổn.

“Thần thông thời gian quay lại!” Xa xa Luân Hồi điện chủ nhìn thấy cảnh này, nhíu mày một chút.

“Đa tạ Chí Tôn.” Bạch Vân Đạo Tổ và lão giả lùn cử động thân thể một chút, trên mặt vui mừng, hành lễ cám ơn Cổ Hoặc Kim.

Cổ Hoặc Kim khoát tay áo, ánh mắt không nhìn hai người, mà nhìn về phía Lý Nguyên Cứu và Xích Dung.

“Lý Nguyên Cứu, Xích Dung, Thiên Đình luôn đối xử với các ngươi không tệ, để cho các ngươi đứng hàng Thất Quân, càng nhận lời giúp các ngươi thoát khỏi trói buộc Thiên Đạo, vì sao các ngươi phản bội Chí Tôn, đầu nhập Luân Hồi điện?” Bạch Vân Đạo Tổ cũng nhìn về phía hai người Lý Nguyên Cứu, chất vấn.

Mong các MTQ ủng hộ nhóm dịch bns để nhóm có thêm động lực dịch. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm dịch PNTT2:
Số tài khoản: 7301 8358
Chủ tài khoản: Nguyễn Hải Quân
Ngân hàng: VPBank – CN Gò Vấp, TP. HCM.

Những người khác trong Dao Trì cũng nhìn về phía Lý Nguyên Cứu và Xích Dung, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

Mà ba người Thương Ngô Chân Quân nghe lời này, thân thể đều hơi chấn động một chút, trong mắt lóe lên một tia chấn kinh.

Trước đó Luân Hồi điện chủ và Cổ Hoặc Kim đối thoại, trong đó có nói đến việc vượt qua Thiên Đạo, bọn họ vốn cho là Cổ Hoặc Kim vì phản bác Luân Hồi điện chủ, thuận miệng nói ra mà thôi.

Giờ phút này nghe Bạch Vân Đạo Tổ nói lời này, Cổ Hoặc Kim thật đang làm chuyện này, mà tựa hồ đã có manh mối.

Bọn họ thân là Đạo Tổ, chuyện quan tâm nhất chính là chống lại Thiên Đạo ăn mòn, nếu thật sự có biện pháp có thể siêu việt hơn Thiên Đạo, không bị nó ăn mòn, bọn họ bất luận thế nào cũng muốn biết.

“Xem ra Bạch Vân đạo hữu không phát giác à, vậy ngươi nên chú ý, chớ bị Cổ Hoặc Kim bán đứng kiếm tiền.” Lý Nguyên Cứu cười nhạt một tiếng.

“Lớn mật, ngươi dám nói xấu Chí Tôn!” Bạch Vân Đạo Tổ khẽ giật mình, sau đó cả giận nói.

“Có nói xấu hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết.” Lý Nguyên Cứu khẽ cười một tiếng, thối lui đến sau lưng Luân Hồi điện chủ.

Xích Dung cũng lui xuống, để Luân Hồi điện chủ đứng ở phía trước nhất.

“Chư vị đạo hữu các đại Tiên Vực Chân Tiên giới, tại hạ lần này tới Bồ Đề yến, cũng không phải để quấy rối, mà là đến nói cho chư vị một chuyện.” Luân Hồi điện chủ mở miệng nói, thanh âm truyền xa xa ra ngoài.

Lông mày Cổ Hoặc Kim cau lại, nhưng rất nhanh lại giãn ra.

“Việc này Cổ Hoặc Kim mưu đồ đã lâu, lâu đến mức lúc ấy có ít người trong đây còn chưa bước vào con đường tu tiên. Cổ Hoặc Kim tính toán to lớn, phản bội luân thường, chính là cự gian đệ nhất đương thời, tội lỗi đáng chém!” Luân Hồi điện chủ chỉ Cổ Hoặc Kim, trừng mắt quát.

“Làm càn!”

“Tặc tử này, vậy mà dám nói lời ác ngôn như vậy, cự gian đệ nhất đương thời là ngươi mới đúng!”

Người Thiên Đình nghe vậy giận tím mặt.

“Các hạ hôm nay đến đây để tranh miệng lưỡi sao? Ngươi nói ta là cự gian đương thời, có bằng chứng gì không?” Cổ Hoặc Kim không tranh cãi, mỉm cười nói.

“Việc này nói rất dài dòng, nếu muốn nói về đầu nguồn, cần ngược dòng tìm hiểu cực kỳ cổ xưa. Chắn hẳn các vị đạo hữu ở đây đều biết, một môn pháp tắc tu luyện viên mãn, tinh tiến đến Đạo Tổ cảnh, mặc dù có thể điều tạm Thiên Đạo pháp tắc, nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ, nhưng cũng đứng trước nguy hiểm bị Thiên Đạo thôn phệ. Việc này chính là tâm bệnh của tất cả Đạo Tổ. Đạo Tổ các đại pháp tắc đều đang khổ cực tìm kiếm phương pháp giải thoát.” Luân Hồi điện chủ nhìn chằm chằm Cổ Hoặc Kim, sau đó chậm rãi nói.

“Có người ý đồ tu luyện bí thuật tâm trí kiên định, đối kháng Thiên Đạo; có người thử luyện chế Tiên khí đặc thù, ngăn cản Thiên Đạo ăn mòn; cũng có người bắt chước Địa Tiên, tiếp dẫn tín niệm chi lực nhập thể. Đáng tiếc, những thủ đoạn này có hiệu quả quá mức bé nhỏ. Bất quá đến đời Chí Tôn Thiên Đình thứ mười chín, cũng chính là thời kỳ Chí Tôn đời trước thống trị, tình huống có biến hóa.” Luân Hồi điện chủ tiếp tục nói.

Cổ Hoặc Kim nghe đến đó, trong mắt lóe lên một tia quang mang kỳ lạ.

“Chí Tôn Thiên Đình đời thứ mười chín chính là một vị kỳ tài ngút trời, lấy trận pháp nhập đạo, không chỉ tu luyện Thời Gian Pháp Tắc tới Đạo Tổ cảnh, càng sáng chế trận pháp, tương dung thuộc tính pháp tắc khác nhau làm một thể tuyệt thế thần thông, uy chấn các giới.” Mặt Luân Hồi điện chủ lộ vẻ khâm phục.

Đám người phụ cận lộ vẻ kinh ngạc, nhưng sợ uy thế Cổ Hoặc Kim, không dám biểu hiện ra ngoài, bí mật truyền âm nghị luận không thôi.

Dung hợp pháp tắc có tính khác nhau có độ khó cực lớn, chỉ có thể là hai tu sĩ không ngừng rèn luyện, vất vả tu luyện mới có thể đạt tới.

Lại có người sáng chế ra thần thông lấy trận pháp dung hợp pháp tắc, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ là một nhân vật lợi hại như vậy, còn có loại tuyệt thế thần thông này, theo lý thuyết hẳn là đã sớm danh truyền thiên hạ mới đúng, làm sao bọn họ chưa từng nghe nói qua.

“Vị Chí Tôn này họ Cổ, tên Đạo Thần, mặc dù thời gian đã cổ xưa, ngoại nhân có lẽ không biết, nhưng Cổ Hoặc Kim, còn có các vị đạo hữu Thiên Đình hẳn là biết cái tên này.” Luân Hồi điện chủ nhìn về phía bọn người Bạch Vân Đạo Tổ, cười nhạt nói.

“Cổ Đạo Thần. . .” Trong lòng mọi người trong Dao Trì lần nữa khẽ động.

Cổ Đạo Thần và Cổ Hoặc Kim đều họ Cổ, giữa cả hai hẳn là có quan hệ gì?

“Chuyện quá khứ nói đến làm gì, các hạ mang người Ma Vực và Man Hoang giới vực tới đây, lại xúi giục Lý Nguyên Cứu và Xích Dung làm phản, chính là muốn khai chiến với Thiên Đình ta. Nếu như vậy thì đánh đi, làm gì lắm mồm nói nhăng nói cuội!” Bạch Vân Đạo Tổ nhìn Cổ Hoặc Kim một chút, đột nhiên mở miệng, lạnh giọng cắt ngang câu chuyện Luân Hồi điện chủ.

Bất quá tuy y nói như vậy, lại tương đương chấp nhận lời nói của Luân Hồi điện chủ, khiến cho thần sắc mọi người tại đây đều khác nhau.

“Nếu chuyện quá khứ là chân thực, nói một chút có gì ngại, hẳn là các ngươi chột dạ?” Luân Hồi điện chủ tựa tiếu phi tiếu nói.

Những người khác trong Dao Trì nghe lời này, truyền âm nghị luận, thỉnh thoảng vụng trộm nhìn lại bọn người Cổ Hoặc Kim, trong lòng âm thầm tính toán, hẳn là Luân Hồi điện chủ nói đều là thật. Cổ Hoặc Kim, còn có Thiên Đình, hẳn là trong bóng tối lập mưu gì đó mà bọn họ không biết.

Một ít người dự định theo phe Thiên Đình bên kia, lặng yên dằn xuống tâm tư.

Lông mày bọn người Bạch Vân Đạo Tổ đều nhíu chặt lại.

Kỳ thật bọn họ biết về Cổ Đạo Thần cũng không nhiều, chỉ biết là Chí Tôn đời trước, còn có lúc truyền thừa vị trí Chí Tôn, giữa Cổ Hoặc Kim và Cổ Đạo Thần đã phát sinh chuyện gì đó.

Cụ thể là chuyện gì, bọn họ cũng không rõ, bất quá giờ phút này Luân Hồi Đạo Tổ nhắc lại, hiển nhiên là chuyện không có lợi đối với bọn họ.

Ánh mắt Cổ Hoặc Kim yên tĩnh, tựa hồ thờ ơ với hết thảy chung quanh, càng không có ý ngăn cản Luân Hồi điện chủ nói.

“Chí Tôn, mặc dù không biết người này muốn nói gì, bất quá thuộc hạ cảm thấy không thể để cho hắn tiếp tục yêu ngôn dụ hoặc mọi người, chúng ta bây giờ liền động thủ đi! Nhân số đối phương tuy nhiều, bất quá lấy thần thông của ngài, ta cảm thấy tối thiểu có bảy phần thắng. Còn những người các đại Tiên Vực kia, dù không giúp chúng ta, bọn hắn cũng không dám đầu nhập vào Luân Hồi điện.” Trong lòng lão giả lùn lo lắng, truyền âm nói.

“Không sao, cứ để hắn nói. Các hạ còn biết sự tình gì, cứ việc nói ra đi.” Cổ Hoặc Kim nhìn Luân Hồi điện chủ, mở miệng nói, cũng không có truyền âm.

Bọn người Bạch Vân Đạo Tổ, lão giả lùn mặc dù trong lòng khẩn trương, nhưng Cổ Hoặc Kim ở trước mặt mọi người đã nói như thế, bọn họ cũng không có biện pháp.

“Tốt, không hổ là Chí Tôn Thiên Đình, mặc dù đại gian, khí khái cũng không thiếu.” Trong mắt Luân Hồi điện chủ lóe lên một tia kinh ngạc, cười to nói.

“Cổ Đạo Thần sau này càng phát hiện nhiều loại pháp tắc đồng thời sử dụng, có thể ngăn cản Thiên Đạo, thế là dung hợp chín loại pháp tắc, sáng chế thần thông ‘Đạo Thần Ấn’. Thần thông này có thể trì hoãn Thiên Đạo ăn mòn, chư vị Đạo Tổ phục dụng Bồ Đề Đạo Quả, sở dĩ có hiệu quả trì hoãn Thiên Đạo ăn mòn, kỳ thật chính là vì bên trong ẩn chứa Đạo Thần Ấn chi lực kia.” Luân Hồi điện chủ lấy ra Bồ Đề Đạo Quả của mình, tiếp tục nói.

Nghe đến đó, lúc này mọi người tại đây mới chợt hiểu.

Nguyên lai Bồ Đề Đạo Quả có thể trì hoãn Thiên Đạo ăn mòn, lại là nguyên nhân này.

Bọn người Thương Ngô Chân Quân ngây người ở một bên, giống như nghe hết thảy Thiên Thư.

Thương Ngô Chân Quân lúc này nhìn về phía thân ảnh Luân Hồi điện chủ, tâm tình phức tạp.

Lão vừa rồi còn âm thầm trào phúng Luân Hồi điện chủ làm việc lỗ mãng, không gì hơn cái này, nhưng chưa từng nghĩ người ta kỳ thật đã sớm bố trí thủ đoạn, nắm giữ tin tức mà chính mình chưa bao giờ nghe.

Nếu so sánh, chính mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.

Hôm nay tuy lão có lòng muốn báo thù, giờ phút này cũng không biết vì sao, sinh ra một loại cảm giác chán nản.

“Ngay cả ‘Đạo Thần Ấn’ cũng biết, xem ra ngươi biết rất nhiều, chuẩn bị cũng rất đầy đủ.” Cổ Hoặc Kim nhìn về phía Luân Hồi điện chủ, bình tĩnh nói.

“Đối với Cổ Đạo Thần, Đạo Thần Ấn bất quá là thần thông nho nhỏ, không đáng quan tâm? Tâm huyết cả đời hắn chính là ‘Tam Thiên Đạo Thần đại trận’, Cổ Hoặc Kim đạo hữu không phải không biết chứ, dù sao người trợ hắn hoàn thành đại trận này, ngươi chính là Bản Ngã Thi của hắn.” Luân Hồi điện chủ hừ nhẹ một tiếng nói.

“Cái gì!” Luân Hồi điện chủ vừa nói ra lời này, mọi người tại đây lập tức xôn xao, khó tin nhìn về phía Cổ Hoặc Kim.

Mấy người Bạch Vân Đạo Tổ đều giống vậy, ánh mắt đều rơi vào trên người Cổ Hoặc Kim.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.