Sự có mặt của Thiên Thu Vô Ngân khiến cho sắc mặt của Từ Sát Yêu Hoàng càng ngày càng khó coi. trong lòng càng thêm kiêng kị.
Một tên Tam Nhân Yêu Hoàng đã đúc thành thân thể Ma Thần, hắn muốn ứng phó đã vô cùng mệt mòi.
Hiện tại lại thêm một vị Yêu giới đại tông sư khiến Đại Để cũng phải tôn sùng kính nể.
Hắn rốt cục hiểu được, cho dù Dương Phàm với thân phận nhân loại ở Yêu giới cũng không phải người mà mình có thê lay động.
Một nhân vật ngay cả Đại Đế cũng không làm gi được, hắn càng thêm bất lực.
Theo sự có mặt cùa Thiên Thu Vô Ngân, bầu không khí cùa buổi tiệc đần đần trờ lại bình thường.
– Thiên Thu tông sư. Nhiều năm không gặp như vậv, ngươi vẫn không chút thay đổi. Bao giờ thì lấy một vị kiểu thê, chúng ta cùng nhau vui vẻ một chút.
Dương Phàm giọng điệu trêu ghẹo.
Lời nói vừa ra, sắc mặt mọi người lập tức có chút cồ quái.
Thân phận của Thiên Thu Yêu Đế này ở Yêu giới rất cao, cho tới bây giờ đều giữ một vẻ hờ hững nhưmáv móc. không ai đám nói đùa với hắn.
– Kiều thê? Đó là chuyện rất lâu trước kia.
Thanh âm của Thiên Thu Vô Ngân đạm mạc như trước, đó là một loại công chính vô tình như trời cao.
– Cảm tình đã sớm không phải thứ trọng yếu trong sinh mệnh của ta.
Thanh âm cùa Thiên Thu Vô Ngân bình ồn không có một tia đao động cảm xúc.
Rất nhiều người trên yến hội đều giật mình bời vè mặt và ngôn luận cùa hắn.
Nhìn bề ngoài, Thiên Thu bình thường vô cùng, rất đại chúng.
Nhưng trên thực tế, hình thể bề ngoài cùa Thiên Thu Vô Ngân là một nam nhân có thể nói là hoàn mỹ. Hắn có đáng người cao ngất, vĩ ngạn bất quần, lông mày như kiếm, mắt như sao sáng.
Đây vốn hẳn là một nam nhân khiển vạn người mê muội, đủ để khiến cho đại đa số nữ nhân trên thế gian phải mê muội điên đảo.
Nhưng là hắn lại gần như vứt bỏ mọi cảm tinh.
Nếu không phải hắn cùng Dương Phàm có chỗ cùng chung chí hướng, chỉ sợ hai người rất khó có qua lại.
Rốt cục. Thiên Thu Vô Ngân tùy thời ở trong trạng thái tu luyện và lĩnh ngộ đã mờ mắt
ra.
Đó là một đôi mắt như thế nào? Nhìn thi bình thường không có gì kỳ lạ nhưng lại ẩn chứa một loại thần vận xúc động tâm linh, dường như có thể liếc mắt là thấy rõ bản chất cùa vạn sự vạn vật.
Ánh mắt ron xuống trên người Dương Phàm, trong cặp mắt bình lặng như giếng cồ cùa Thiên Thu Vô Ngân đột nhiên nở rộ thần quang sắc thái khác thường.
Hắn khẽ phun ra một hơi, nhìn Dương Phàm:
– Tân sinh, Đại Luân Hồi. Ngươi làm được rồi!
Dương Phàm không khỏi hồi tường lại lần đầu tiên gặp gỡ Thiên Thu Vô Ngân, hai người tham thảo sự ảo diệu trong công pháp cùa nhau, tình cảnh rung động lòng người cỡ nào.
– Đối với Tiên Hồng Quyá cùa các hạ. sự phát tnển tù uẳn Chủng Kỳ đến Diễn Căn Kỳ đường nhưta có thể nắm lấy tương lai cùa nó. Giai đoạn đó hẳn chia làm: Hạt giống, rễ. chồi, nụ. hoa cùng với giai đoạn chung kết Chứng Quả Kỳ hân là sau khi Độ Kiếp.
-…Nhưng mà sau khi đạt tới giai đoạn chung kết Chứng Quả Kỳ. sinh mệnh một đòi cũng dần thành thục cường thịnh, cũng tất nhiên sẽ đi hướng héo rũ cùng từ vong.
Cũng là ngày ấy, Dương Phàm được mờ mang dẫn dắt rất nhiều, hình dáng của con đường thôi diễn Tiên Hồng Quy á ờ Phàm giới càng thêm trong sáng.
– Đúng vậy. ta làm được rồi. Nhưng Thiên Thu tông sư cũng nào có lạc hậu. Ba hóa thân phân biệt phi thăng giới diện khác nhau. Nếu sau khi Tam Linh Hóa Nhất cháng phải là có thể vượt qua Đại Đế.
Đánh giá của Dương Phàm đối với Thiên Thu Vô Ngân cũng cao một cách thần kv.
Trên yến hội không thiếu nhân vật cấp Yêu Đế. vừa nghe lòi này đầu tiên là rung động sau đó là lộ vẻ nghi ngờ.
Vượt qua Đại Đế? Thật sự là buồn cười!
Có một số người hoài nghi hai người này có phải đang nằm mơ giữa ban ngày hay không.
Nhưng nghĩ đến thành tựu cùng địa vị của hai người, trong lòng một sổ người nừa tin nừa ngờ không thể nào bình tữih: Vượt qua Đại Đế. điều nàv sao có thể?
Từ Sát Yêu Hoàng không biết đã ỉu xìu rời đi từ khi nào, không nhìn thấy tình cảnh luận đạo ấn chóng phấn khích cùa hai người.
Không biết sự ảo điệu cùa Tam Linh Hóa Nhất chung quy không thể đánh giá được lực lượng của nó.
LÚC trước Thiên Thu Vô Ngân Nguyên Anh Kỳ tại Nội Hải, đã từng kinh sợ cổ kim, sau khi T am Linh Hóa Nhất trực tiệp vượt qua đến Hóa Thần hậu kỳ.
Nói cách khác, ba hóa thân mỗi một lẩn đung hợp đều nhảy qua vài cấp nhỏ.
Mà nay ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân đều đạt tới Huyền Tiên tam trọng.
Cao hơn Huyền Tiên tam trọng tức là Đại Đế.
Mà một khi Tam Linh Hóa Nhất, thành tựu cũng không phải tăng lên một bậc mà vượt qua vài cấp nhò.
Dù sao theo hiểu biết của Dương Phàm từ nơi Luân Huyết Đại Đế.
Đại Đế ở một tnnh độ nhất định cũng nẳm trong tnnh tự Tiên Đế.
Đại Đế tức là Huyền Tiên tam trọng đinh đại viên mãn, về bản chất không vượt qua trình tự Huyền Tiên.
Sờdĩbọnhọlợi hại bởi vì nắm giữ khả năng “Nghịch thiên”.
– Diễn biến cùa T am Linh Hóa Nhất gần như tới cuối, chi còn lại một bước cuối cùng.
Trong thần sắc cùa Thiên Thu Vô Ngân lộ ra vẻ ngưng trọng vạn phần.
– Một bước cuối cùng?
Dương Phàm kinh hãi vô cùng.
Không ngờ Thiên Thu Vô Ngân này đi tới một bước cuối cùng.
Tuy nhiê. thôi diễn Tiên Hồng Quyá của hắn dường như cũng sắp đến cuối.
Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân hiện ra một vệt thẩn quang hưng phẩn chưa từng có:
– Nếu bước thêm một bước, đó là chân chính nghịch diễn Tam thanh, tạo hóa hỗn độn.
Nghịch diễn Tam Thanh, tạo hóa hỗn độn!
Tâm thần Dương Phàm không hiểu chẩn động.
Nghe nói, lúc hỗn độn sơ khai sinh, ra một loại thần thông “Nhất Khí Hóa Tam Thanh” trong truyền thuyá.
Thậm chí đây đã không phải thần thông mà là một loại diễn biến của mọi căn nguyên vật chất.
Khó thể tường tượng, nghịch diễn Tam Thanh là tnnh độ cỡ nào.
– Chi là. một bước cuối cùng nàv… rất khó rất khó.
Thiên Thu Vô Ngân thở dài thật dài.
Rất khó rất khó.
“Rất khó rất khó” ờ trong miệng người tu luyện điên cuồng như Thiên Thu Vô Ngân này nhất định là còn khó khăn hơn vạn lần so vói phàm nhân lên trời.
“Ta hiểu rồi, cái gọi là nghịch diễn đó là một loại quá trình trở về bản chất, cũng là áo nghĩa cùa Tam Linh Hóa Nhất. Mọi thứ mà Thiên Thu tông sư theo đuổi đều ý đồ khiến cho mình quay về bản chất. Loại bản chất này còn nguvên thùv hem so với thiên địa, so với hết thảy sinh linh bao gồm cả hệ thống quy tắc”.
Dương Phàm rốt cục hiểu ra sự mạnh mẽ cùng bản chất chân chính cùa Tam Linh Hóa Nhất, trong lòng không khỏi sinh ra hâm mộ cùng hướng tới.
Nhưng hiểu được là một chuyện, làm lại là một chuyện khác.
– Dương Phàm. Tiên Hồng Quvá của ngươi, còn lại mấy bước nữa?
Thiên Thu Vô Ngân trịnh trọng hỏi Dương Phàm.
– Mấy bước?
Vẩn đề này đối với Dương Phàm mà nói kỳ thật rất không xác định.
Dù sao diễn biến của cành giới là không biết.
Nhưng đạt tới trình tự như Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân, hết thảy đều vượt qua lẽ thường.
– Tanghĩ. hẳnlà… haibước!
Dương Phàm hít sâu một hơi, trong hai mắt mơ hồ hiện ra một cái cự luân hư vô. Khái quát thôi diễn mơ hồ chợt lóe lên trong đầu rồi biến mất.
– Hai bước? ở trong suy tính cùa ta, nếu Dương tông sư còn có thể bước ra hai bước, vậy Tiên Hồng Quyá chính là “Nghịch thiên công pháp” tồn tại trong lý luận cấu tường cùa ta!
Thiên Thu Vô Ngân nhì̀n Dương Phàm một cái thật sâu. sau đó nhắm mắt lại không nói gì nữa.
Nghịch thiên công pháp!
Trong lòng Dương Phàm khẽ động.
Thế gian này cũng không có công phập trình tự có tên nghịch thiên gì, cao nhất chính là đinh cấp hoặc là đinh cấp nhất.
Cái tên Nghịch thiên công phập này biết được từ miệng của con chó nhò trong Tiên Hồng Không Gian.
Còn có một người cũng biết đó là Vũ Văn Hâm. Nàng càng thêm biết được thế gian này còn có một bộ công phép nghịch thiên khác.
Dương Phàm không thể không thừa nhận, Thiên Thu Vô Ngân này thật sự là tông sư vang dội cồ kim. tông sư chân chính danh phó kỳ thực.
Chi là lúc ban đầu Thiên Thu Vô Ngân tu luvện, tư chất cũng rất bình thường. Có thể đạt tới như hiện nay thật sự khiến người khó thể tường tượng.
Sau vài canh giờ.
Yến hội chẩm dứt. rất nhiều cường giả thân phận cao thượng của Man Thiên thành đều tản đi.
Thiên Thu Vô Ngân cũng tiêu sái rời đi.
Dương Phàm chung quy không có đề cập chuyện đối kháng Cừu Long Cung với hắn. Tuv rằng Dương Phàm biết một khi thành công, phần thắng Cửu Long Cung sẽ nâng cao đến mười phần.
Một đoạn thòi gian tiếp theo Dương Phàm ờ lại Thần Hầu Phủ.
– Dương lão đại. Từ Sát Yêu Hoàng kia khẳng định sẽ đi tố cáo sau khi Đại Đế xuất quan. Trình độ cùa hắn về mặt linh hồn khá kinh người, lại được xưng là trong thất giới khó có ai sánh bằng, khó chơi hơn Tiên Đế Huyền Tiên tam trọng rất nhiều.
Hồ Phi nói những lời nàv là muốn nhắc nhờ Dương Phàm.
– Trình độ linh hồạ không người có thể so sánh?
Trên mặt Dương Phàm lộ đầy vẻ trào phúng.
Trên thế gian này còn có ai có thể càng hiểu biết về linh hồn so với hắn nắm trong tay sinh mệnh tự nhiên, chường khống Luân hồi?
Trình độ cùa Dương Phàm về mặt linh hồn đã chạm đến linh hồn tâm ấn.
Nếu không phải lúc trước lực lượng linh hồn cùa hắn kém Đại Đế trăm ngàn lần, có lẽ ngay cả sinh mệnh cùng linh hồn cùa Đại Đế đều bị hắn nắm trong tay.
– Tuy nhiên, nói đến Man Hoàng ta hy vọng có thể gặp mặt hắn một lần.
Dương Phàm nghiêm túc nói.
– Ngươi tìm Đại Đế có chuyện gì?
Hồ Phi khó hiểu hỏi.
– Hòi thăm tung tích bản thể của Vô Song Thần Kiếm.
Dương Phàm giải thích:
– Hiện nay ta đạt tới Diễn Sinh sơ kỳ, chênh lệch với Đại Đế cũng không lớn như ngày trước. Sờ dĩ khó thể chống lại đó là bởi vì thiểu một kiện Thẩn khí. Nếu có một kiện Thần khí công kích, trong thất giới sẽ không còn phải sợ ai.
– Chờ Đại Đế xuất quanta sẽ tiến cừ giúp ngươi. Tuy nhiên có thể Từ Sát Yêu Hoàng kia sẽ cáo trạng trước.
Lúc Hồ Phi nói đến Tử Sát Yêu Hoàng có vài phần kiêng kị.
– Được rồi. tốt nhất là có thể giải quyá chuyện này trước khi Man Hoàng xuất quan.
Dương Phàm hơi trầm ngâm, rất nhanh khóe miệng nhếch lên một tia cười khẽ:
– Ngày mai đi liên hệ Từ Sát Yêu Hoàng kia, kêu hắn lại đây đảm phán.
– Đàm phán?
Hồ Phi ngẩn ra. sau đó giật mình cười to:
– Dương lão đại muốn vơ vét thẳng nhãi này một khoản.
– Đúng. Có thể hòa giải thì hòa giải, dù sao ta với hắn cũng không có thâm thù đại hận cùng xung đột ích lợi gì cả. Trên cơ sở hòa giải, lợi dụng đứa con bảo bối của hắn. vơ vét một khoản thật lớn chẳng phải là vẹn toàn đôi bên.
Nụ cười trên mặt Dương Phàm càng ngày càng sáng lạn.
– Cạc cạc cạc… Nhiệm vụ này. giao cho ta đi!
Hồ Phi xoa xoa tay. hưng phấn không thôi.
Quả nhiên ngay vào ngày hôm sau, Hồ Phi tới phù Từ Sát Yêu Hoàng.
– Nào có lý đó!
Cùng ngày. Từ Sát Yêu Hoàng nổi giận. Lừa giận lan tràn ảnh hường đến chu thiên đại địa, Man Thiên thành to lớn như vậy tràn đầy áp lực.
– Năm kiện Thứ Thần khí một ngàn khối tiên thạch cực phẩm. Kéo dài mỗi một ngày tăng thêm một trăm khối tiên thạch cực phẩm. Nếu kéo dài một tháng, lấy một con mắt cùa con ngươi. Nếu kéo đài nừa năm trở lên. đứa con ngươi sẽ khó chịu còn hơn là chết.
Hồ Phi rẩm rì một hồi, vẻ bất cần đi ra
Mà ngay tại ngày hôm sau nữa, Từ Sát Yêu Hoàng tim tới cừa, lại cực kỳ giận dữ rời đi.
Lại quába ngàv, Từ Sát Yêu Hoàng đầy bất đắc đĩ lại tới bái phòng.
Không bao lâu. Từ Sát Yêu Hoàng đầy vè đau lòng rời đi Thần Hầu Phủ. còn dẫn theo một thanh niên sắc mặt tái nhọt.
– Ha ha ha…
Cùng lúc, trong Thần Hầu Phủ truyền ra tiếng cười lớn cùa Dương Phàm cùng Hồ Phi.
– Thật sự quá sung sướng. Rốt cục nhìn thấy lão gia hỏa này cam chịu còn làm thịt hắn một khoản thật lớn. Chúng ta chia ba bảy, ta ba ngươi bảy!