Bốn vị Đại Đế Long Hoàng Tổ rõ ràng sớm có mưu đồ, vào khoảnh khắc hai người vừa chuẩn bị động thân liên thi tnển giam câm thòi không.
Cho đù không làm gì được Dương Phàm cùng Hồ Phi cũng phải ngăn cản bọn họ tiến vào giới ngoại thần tháp.
Hôm nay Dương Phàm cùng Hồ Phi không có Thần khí mà thực lực đã cường đại như vậy. nếu tiến vào giớii ngoại thần tháp đạt được đại kỳ ngộ. vậy còn có ngày lành cho bọn họ?
Dương Phàm cùng Hổ Phi lập tức bị giam cẩm tại chỗ như hai pho tượng.
Liên hợp tinh thần ý chí cùa bốn vị Đại Đế thi tnển giam cầm thời không dĩ nhiên đã đạt tới mức độ nghịch thiên.
Ngô… Ông—
Hoa văn vàng lợt bên ngoài hân thể Ma Thần của Hồ Phi mơ hồ nhảy lên, tản mát ra một cỗ khí tức cấm ky kinh sợ sinh linh, ý đồ đột phá giam cầm thòi không.
Nhưng bất kể hắn dùng sức như thế nào. thân thể nhiều nhất chi có thể miễn cưỡng động đậy.
Dưới loại trạng thái nàv, cho dù hắn miễn cưỡng đột phá giam cầm thòi không nhưng tốc độ cũng bị chậm lại tới mức không đến một phần vạn, chờ khi hắn chạy tới mục đích, e là giới ngoại thần tháp đã sớm biến mất.
Phụ cận Tử Hải Ma giới, rất nhiều cường giả không khòi líu lưỡi, giật mình bời thù đoạn chợp nhoáng cùa bốn vị Đại Đế, càng khiệp sợ bởi năng lực của thân thể Ma Thần.
– Hừ hừ. không nghĩ tới hai tiểu từ Phàm giới này có thể lấy được thành tựu hiện giờ.
Ánh mắt lãnh liệt của Ma giới chi chù Hình Thiên đảo qua Hồ Phi cùng Dương Phàm, bộ dạng vui sướng khi người gặp họa, sau đó nghĩ đến cái gì, trên mặt mơ hô xuất hiện một tia sát khí.
Dương Phàm không có thân thể Ma Thần hư Hồ PhỊ nhục thể khó thể chống lại, đường nhưngay cả sức phản kháng cũng không có.
Tuy nhiên ngay tại thời khắc nguy cơ này. khóe miệng cùa hắn dường như nhếch lên một tia cười nhạo.
– Phá cho ta!
Một tiếng hét lớn kinh hồn động phách chẩn động từ tầng Luân hồi, những nhân vật tu vi thấp hơn Huyền Tiên tam trọng không khỏi khí huyết nhộn nhạo, tâm thần bị thương.
Chỉ khoảnh khắc, thiên địa âm dương rối loạn, một cỗ tinh thẩn ý chí chúa tể thiên đạo với khí thế thạch phá kinh thiên từ trên người Dương Phàm bắn ra, với tư thái cường ngạnh vô cùng phá vỡ giam cầm thời không do bốn vị Đại Đế liên thù thi tnển.
Rắc!
Khí thế tận tròi của cỗ tinh thần ý chí kia giống như kiếm khí sắc bén nhất, bạch hồng quán nhật.
Đột nhiên, không gian Ma giới rộng lớn hơi rung lên. phàm là nhân vật đạt tới cấp Tiên Để có thể bắt giữ đến cỗ ý chí lực kinh thiên địa đó.
Cái gì!
Đám người Long Hoàng Tổ biến sắc. bốn cỗ tinh thần ý chí bị mạnh mẽ đánh văng.
Phiêu Miểu Đại Đế cùng Từ Thiên Đại Đế càng kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình hơi lung lay.
Cỗ tinh thẩn ý chí này cường đại khiến cho rất nhiều Đại Đế, Tiên Đế tại đây biến sắc. trong lòng run sợ.
Bầu không khí bỗng nhiên tĩnh mịch đáng sợ.
Sắc mặt Ma Tôn Hình Thiên biến đổi không ngùng, trong mắt đẩy nghi ngờ.
– Làm sao có thể. Tinh thần ý chí cùa Dương Phàm này đã vượt qua Đại Đế.
Bốn vị Đại Đế Long Hoàng Tổ giống như bị búa tạ oanh kích, đây vẻ kinh hãi.
Ngay cả Phật Tổ cho đù Thái Sơn sụp đổ mặt không đổi sắc, giờ phút này trong mắt cũng đầy vẻ kinh hãỊ vẻ mặt dại ra.
Thời gian hai vạn năm ngắn ngủi, Dương Phàm lại có thể đột phá như thế, chỉ luận tu vi cảnh giới gần như vượt qua Đại Đế.
– Chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản bước tiến cùa ta?
Dương Phàm quát lạnh một tiếng, khí thế hùng hồn rộng rãi, cỗ ý chí chúa tể thiên đạo quanh quần quanh thân, kinh sợ Tiên Phật Ma thất giới.
Rất nhiều Đại Đế thậm chí không dám nhìn thẳng váo mắt hắn.
– Cạc cạc cạc… Lão đại quả thật quá cường đại, để chúng ta xử lý rụng vài tên hề này.
Hồ Phi mừng rỡ. phát ra một tiếng cười điên cuồng rung trời, thân thể đột nhiên cất cao mười trượng, ảo ảnh Ma Thần sau lưng rít gào trầm thấp cùng đan xen hô ứng với tiếng vang cùa lôi điện cuồn cuộn.
Hai người hợp lực, uy danh khí thế dường như chấn nhiệp bốn vị Đại Đế Long Hoàng
Tổ.
Bốn vị Đại Đế trong kinh hồn tư duy đều có vẻ trì độn.
Hồ Phi xoa xoa tay, hận không thể lập tức đánh một hồi, trút lừa giận trong lòng.
– Không được, lúc này không nên giằng co. Nhanh vào Giới ngoại thần tháp.
Dương Phàm quyết đoán quyết định, ý chí kinh thiên địa cùng khí thế cùa thân thể Ma Thần hòa họp na đi về phía giới ngoại thần tháp.
– Không thể để bọn họ chạy!
Long Hoàng Tồ cả kinh quát vội một tiếng, vận chuyền long nguyên lực một đời, Cừu Long Thứ hóa thành long thứ khổng lồ trong thiên địa như mũi tên rời cung.” Băng” một tiếng, trong nháy mắt xuyên qua không gian, đâm tới hai người Dương Phàm.
– Lúc này tinh thần ý chí cùa Dương Phàm vượt qua chúng ta, nếu có đại kỳ ngộ ở trong giới ngoại thần tháp, đến lúc đó tái hiện thất giới chỉ sợ sẽ có được thực lực chém giết Đại Đế.
Áo choàng cẩp bậc Thần khí sau lưng Phiêu Miểu Đại Để bỗng nhiên run lên. một tầng bóng ma màu đen thật lớn đung nhập trong thời không khu vực.
Dương Phàm cùng Hồ Phi vừa mới na di một chợp mắt. thêm hai nhịp thờ nữa là có thể tới giới ngoại thần tháp thì lại cảm thấy gian nan, thân thể giống như chìm vào bùn lầv, hành động bị hạn chế rất lớn.
Thời khắc mấu chốt. Thần khí phụ trợ cùa Phiêu Miểu Đại Đế hạn chế bước tiến cùa hai người.
Hồ Phi tràn đầv lửa giận. Thực lực bọn họ tuyệt đối không thua Đại Đế. lại ăn thiệt thòi bời không có Thần khí
Dương Phàm ngẩm sinh ra lừa giận không tên, với thực lực của hắn giờ phút này cho dù không có Thần khí cũng có thể lực áp Đại Để bình thường, nhưng rành rành lại bị đám người này ỷ vào uy lực của Thần khí hạn chế.
Hắn hạ quyá định, chuyến này vào tháp nếu đạt được Thần khí nhất định phải giết bọn họ không còn manh giáp.
– A Di Đà Phật, nhị vị thí chù xin dừng bước.
Thích Thiên Phật Tổ cao giọng niệm phật hiệu, phật pháp vô biên và nguyện lực ngưng kết thành thần lực mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, oanh kích lên trên thân hai người.
Thân hình của Hồ Phi cùng Dương Phàm đểu chấn động.
– Tuyệt đối không thể để bọn họ tiến vào tháp.
Trong mắt Từ Thiên Đại Đế thoáng hiện lệ quang, trong miệng phun ra một vùng tử diễm đốt cháy thiên hư. Giống như một vùng biển rộng trong tiếng phun thật lớn đẫn động không gian sụp đổ, rất nhanh hình thành một con Từ Diễm Tinh Long dài vạn trượng.
Hai người Dương Phàm chỉ cảm thấy một cỗ diễm lực đốt cháy linh hồn ngang trời ập
tới.
Hai người lâm vào bổn vị Đại Đế toàn lực công kích, đột nhiên lộ ra áp lực cùng nguy
cơ.
Uy hiệp lớn nhất chính là Cừu Long Thứ cùa Long Hoàng Tổ.
Long thứ khổng lồ kinh thiên địa kia xẹt qua ô quang lấp lánh, bốn phía cừu sắc long quang chán động, sóng gợn kịch liệt khóa chặt đường đi của hai người.
Dương Phàm sắc mặt âm trầm, ý niệm khẽ động. Luân Hồi Bàn như thủy tinh trong suốt xoay quanh thân thể. vô cùng chính xác ngăn cản một kích dồn lực cùa Long Hoàng.
Phong… Ông~
Long thứ bén nhọn đen thui lóe ra hào quang băng lãnh đánh lên Luân Hồi Bàn phát ra tiếng nổ rung thiên địa.
Luân Hồi Bàn kêu lên một tiếng, lại nờ rộ tinh quang rực rỡ bao phù thiên địa, một cỗ lực lượng hùng hồn vô hạn phản ngược trở về.
Phốc!
Long Hoàng Tổ kêu một tiếng đau đớn, thân hình lắc lư một cái sắc mặt trắng bệch, cuối cùng phun ra một búng máu.
BỊ thương~
Cường đại như hạng người Long Hoàng T ổ lại bị thưcmg trong trận này.
Rất nhiều Đại Đế Tiên Đế phụ cận giới ngoại thần tháp cảm thấy run sợ.
Tu vi cảnh giới hiện giờ cùa Dương Phàm đã vượt qua Đại Đế. gần như trăm phần trăm bắn ngược Cừu Long Thứ một kích đồn lực của Long Hoàng Tổ.
Mà lúc này. thần thông công kích cùa ba vị Đại Đế khác cùng tới.
– Ngươi đi trước, ta chắn đường!
Dương Phàm đột nhiên vỗ một chưởng về phía Hồ Phi, toàn thân hắn bay như đạn pháo bắn về phía giới ngoại thần tháp.
Ầm ầm ầm~
Luân Hồi Bàn xoay quanh tốc độ cao miễn cưỡng giúp Dương Phàm ngăn chặn công kích của ba vị Đại Đế, nhưng hắn cũng kêu một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một vệt máu.
Trong lúc nhất thòi đối kháng với bốn vị Đại Đế. hắn hoàn toàn ăn không tiêu.
– Đùng mơ chạy trốn.
Thân hình Hồ Phi còn chưa rời khỏi phạm vi giam cầm cùa ba vị Đại Đế liền cảm giác trong giới điện của cả không gian Ma giớii sinh ra lực lượng vô cùng vô tận dồn lên người hắn.
Người tới lại là một Ma đầu toàn thân hắc khí quay cuồng, trên trán có một vầng Hắc Nhật.
Ma Tôn Hình Thiên.
Hồ Phi nghiến răng, uy năng của thân thể Ma Thần bộc phát ra, đối kháng cùng cường giả chúa tể đứng đầu một giới.
Hây—
Hình Thiên quát lên một tiếng, trong giới điện chung quanh sinh ra đù loại lực cản, trong
lòng bàn tay hiện lên một vầng hắc nhật sâu thẳm vô hạn, trong khi rung động dồn đập tản ra một cỗ khí tức cấm kv khủng bố.
Ma Tôn Hình Thiên một mặt ngăn cản Hồ Phi chạy trốn, một mặt khác tích tụ lực lượng, sát khí lộ ra.
– Nhất định không thể cho hai người này vào tháp, thậm chí không thể cho bọn họ rời khòi Ma giới.
Hình Thiên âm thầm hạ quyá định.
Lúc hắn ờ Phàm giới từng kết cừu hận với Dương Phàm cùng Hồ Phi, giờ phút này thấy thực lực khủng bố cùng tiềm lực cùa họ. tự nhiên tâm sinh sát ý.
– Hình Thiên, trước qua một cừa cùa bản đế.
Một thanh âm khí phách hùng hồn truyền đến.
Man Hoàng từ xa bay vụt đến, thân hình cao lớn hai đầu sáu tay phát ra Yêu khí chấn động thiên địa.
Theo sự gia nhập của Man Hoàng, Hắc Tinh Đại Đế ở một bên hơi chần chờ cũng gia nhập.
Nhưng là các Đại Đế khác bên phía Ma giới cũng không chịu yếu thế.
Đột nhiên, phụ cận giới ngoại thần tháp hỗn loạn chưa từng có.
Chiến đấu cùa rất nhiều Đại Đế khiến khu vực này nguy cơ thật mạnh, giống như lôi trì.
Nhưng đồng dạng có Tiên Đế khác hoặc là đời sau được Đại Đế che chở muốn tiến vào thần tháp.
Chi trong giây lát, chiến đấu tiến vào hồi gay cấn, tiếng kêu thảm thiết thi thoảng truyền
ra.
Thảm thiá nhất không ngoài khu vực Dương Phàm.
Hắn bị bốn vị Đại Đế liên thù kiềm chế. không gian quanh thân liên tiếp sụp đổ. Luân Hồi Bản hóa thành vạn ngân ảo ảnh. nghênh đón bắn ngược từng đợt công kích.
Với lực một người đối kháng bốn vị Đại Đế. thương thế của hắn càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí ảnh hường đến đại thụ Diễn Sinh trong Tiểu thế giới.
Cũng may trong hỗn loạn Hồ Phi rất nhanh tới gần giới ngoại thẩn tháp.
Ngao—
Thời khắc mấu chốt. Long Hoàng Tổ hóa thành cự long màu vàng mười vạn trượng, nờ rộ cừu sắc long khí chói mắt. khí thể áp bách toàn trường, tu vi đường như tăng vọt không chi gấp đôi.
Một tầng sóng lừa màu vàng lóe lên ánh sáng cừu sắc lưu ly từ trong miệng phun ra bao phủ Dương Phàm.
Dương Phàm bị ba vị Đại Đế khác kiềm chế. cừu sắc lưu ly Kim Long Diễm này lại là thần thông kinh thiên trong thất giới, sau khi bị tập trung tuyệt khó trốn tránh.
Phốc!
Thân thể Dương Phàm hóa thành một nhúm cháv đen. bị ngọn lừa đốt trọn.
Trong thế giới Mệnh Hạch lại càng một vùng nóng rực. trên đại thụ Diễn Sinh có mấy vết thương, cùng với một vết cháy nhìn mà ghê người.
Với lực một người chống lại bốn vị Đại Đế chung quy không hiện thực.
Rất nhiều cường giả đinh âm thầm tiếc hận cũng sinh lòng thán phục.
– Dương lão đại!
Hồ Phi kinh hô một tiếng, mặc đù hắn đã tới cạnh giới ngoại thần tháp nhưng thân hình lại dừng lại.
Vút!
Một vị Tiên Đế bên cạnh dưới sự hộ tống cùa một vị Đại Đế tiến vào giới ngoại thần tháp.
– Ha ha. Đại Đế còn xa không thể chân chính xúc phạm tới ta.
Một tiếng cười khẽ từ bên tai truyền đến.
Dương Phàm từ trong Luân Hồi Môn đi ra.
Thông qua Tiên Hồng chiếu rọi. trong nháy mắt hắn đi tới bên cạnh Hồ Phi.
Tình hình như thế khiến bốn người Long Hoàng Tổ. đám người Ma Tôn Hình Thiên sắc mặt ngây dại, đờ ra tại chỗ.
Giờ phút này hai người ngay tại bên cạnh giới ngoại thần tháp.
Long Hoàng Tổ mặt xám như tro tàạ Phật Tổ giật mình thất thanh:
– A Di Đà Phật, hắn sớm vượt qua sinh từ. thiên địa không vong mà muôn đòi bất diệt.
Thiên địa không vong mà trọn đời bất điệt.
Nói cách khác, trong thất giới không ai có thể giết chết. ít nhất Đại Đế tuyệt đối không thể làm được. Cho dù nhiều Đại Đế hơn vây công cũng không làm nên chuyện gì.
– Các vị, ngày sau có thòi gian lại đến lãnh giáo.
Khóe miệng Dương Phàm cong lên. ánh mắt lạnh lùng ác liệt đảo qua chúng Đại Đế Long Hoàng T ồ. Ma Tôn Hình Thiên.
Bá!
Hai người bước một bước tiến vào trong giới ngoại thần tháp, khí tức biến mất khỗi giới này.