…
“Lăng Thanh Trúc, ta hỏi lại lần nữa! Trường Sinh Thụ ngươi giao hay là không giao?!”.
“Quỷ diện nhân! Có bản lãnh thì tới mà lấy!”.
Chẳng còn hoà hoãn, nhẹ nhàng như trước nữa, bầu không khí lúc này đã trở nên vô cùng căng thẳng. Hệt như uy áp đang mạnh mẽ toả ra từ trên người của Lăng Thanh Trúc, của Đồ Tam Nương.
Một trận tử chiến e rằng khó tránh.
Vẻ hiểm độc in hằn trong đáy mắt, Đồ Tam Nương cất giọng lạnh lùng: “Tốt! Lăng Thanh Trúc, thiên đường có lối ngươi không đi – địa ngục không cửa ngươi lại cứ thích xông vào, đã vậy, đừng trách ta ra tay độc ác!”.
“Quỷ diện nhân, muốn đánh thì đánh, Lăng Thanh Trúc ta há lại sợ ngươi!”.
“Một câu Quỷ diện nhân, hai câu Quỷ diện nhân… Lăng Thanh Trúc, ta đã bảo đừng có gọi ta là Quỷ diện nhân!”.
“Soạt!”.
Thân ảnh mới thấy đã tiêu thất, đến khi lần nữa hiện ra thì Đồ Tam Nương đã ở ngay bên hông Lăng Thanh Trúc.
Một chưởng được tung ra.
“Mơ tưởng!”.
Vốn đã cảnh giác đề phòng, Lăng Thanh Trúc ngay lập tức nghiêng mình né tránh. Trường kiếm ngân lên, nàng quay lại phản kích.
Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp: Bạt Vũ!
…
Chưởng của Đồ Tam Nương Lăng Thanh Trúc dễ dàng né được thì kiếm của Lăng Thanh Trúc, Đồ Tam Nương cũng chả hao tốn bao nhiêu công sức đã liền có thể tránh đi.
Nơi lòng bàn tay phải của mình, Đồ Tam Nương mau chóng tích tụ linh lực. Cùng với tiếng hét to, chưởng thứ hai được nàng đánh ra.
Tu La Hoá Cốt Thủ: Tam Thi Độc Thực!
…
Không giống cái danh tự “Tam Thi”, thứ vừa từ trong tay Đồ Tam Nương xuất động, nó chẳng hề mang hình dạng thi cốt nào cả. Hư ảnh đánh ra, nó chỉ đơn giản là một bàn tay màu xanh lục với kích cỡ lớn hơn đầu người một chút.
Tất nhiên đã không có sự nhầm lẫn nào ở đây hết. “Tam Thi”, hai chữ này vốn đâu phải để nói về hình dạng chiêu thức; cái nó đề cập là cường độ lực lượng.
Trong Tu La Hoá Cốt Thủ, chưởng đánh ra có mạnh có yếu, được chia làm chín cấp độ. Cấp thứ nhất gọi là Nhất Thi, cấp thứ hai gọi là Nhị Thi, cấp thứ ba thì là Tam Thi, cứ thế tính tới. Cửu Thi, đấy chính là mức cuối cùng, lực lượng khủng bố nhất. Theo ghi chép, một chưởng này thậm chí có thể đem tu sĩ chân nhân hậu kỳ đỉnh phong hoá thành tàn tro trong nháy mắt.
Uy kinh thiên địa, khiếp cả quỷ thần.
Hiện tại, Đồ Tam Nương đích xác còn lâu mới đạt đến cảnh giới cao siêu đó, nhưng nói thế không có nghĩa nàng chẳng hề đáng sợ. Hoàn toàn trái lại, sức mạnh của nàng thừa đủ khiến cho những tu sĩ đứng đầu thiên hạ ngày nay phải e dè kiêng kị. Lăng Thanh Trúc cũng không ngoại lệ.
Đừng thấy từ nãy giờ Lăng Thanh Trúc nàng tỏ ra hung hăng mà lầm, thực chất, trong lòng mình, nàng đã và vẫn đang nhất mực tập trung phòng bị, luôn chú ý giữ khoảng cách, tận lực tránh đi độc thủ của Đồ Tam Nương.
Linh lực, Lăng Thanh Trúc nàng không khó để hoá giải, nhưng còn độc tố ẩn giấu bên trong thì… đấy lại là chuyện khác.
Lập trường định sẵn, đối mặt với Tam Thi Độc Thực của Đồ Tam Nương, Lăng Thanh Trúc lựa chọn từ xa ứng phó. Hắc kiếm lại lần nữa vung lên, nàng xoay người chém ra liên tiếp sáu đường.
Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp: Cuồng Phong Bạo Vũ!
…
Không ngoài dự tính, với trận cuồng phong bạo vũ mình vừa đánh ra, Lăng Thanh Trúc đã dễ dàng chặn đứng, hay đúng hơn là thổi bay độc thủ của Đồ Tam Nương, qua đó tạm giành thắng lợi. Tuy nhiên, cũng chính tại thời điểm họ Lăng tung chiêu thì phía bên kia, Đồ Tam Nương đã nhân cơ hội mà giở trò. Từ trong tay nàng, ba thanh ngân châm tẩm đầy kịch độc đã được phóng ra. Có điều đích đến, nó lại không phải Lăng Thanh Trúc. Thay vì Lăng Thanh Trúc thì mục tiêu mà Đồ Tam Nương hướng tới là… Lăng Tiểu Ngư!
Một hành động quá đỗi bất ngờ và có phần khó hiểu. Lăng Thanh Trúc, nàng không lường được.
“Tiểu Ngư Nhi!”.
Thất thanh hô hoán, Lăng Thanh Trúc vừa hoá giải xong Tam Thi Độc Thực liền sử dụng cùng lúc cả “Tốc” kiếm quyết trong Bát Tự Kiếm Quyết và Thần Hành Bách Biến trong Cửu Lộ Phiêu Hương Kiếm Pháp để đề thăng tốc độ lên mức tối đa hòng ứng cứu.
Còn may, nhờ phản ứng mau lẹ, cuối cùng thì Lăng Thanh Trúc nàng cũng ngăn được ba thanh ngân châm tẩm đầy kịch độc kia, thành công đem đồ nhi cứu thoát.
Cứu xong, một giây cũng chẳng dám chần chừ, nàng vội vàng đem Lăng Tiểu Ngư đẩy ra xa, đồng thời ném ra một chiếc chuông lớn đem hắn chụp lại.
…
“Quỷ diện nhân, đồ tiểu nhân hèn hạ!”.
Đó là câu mắng người của Lăng Thanh Trúc. Có thể thấy, nàng đang rất tức giận trước hành vi vừa rồi của Đồ Tam Nương.
Mà, đâu chỉ tức giận, trừ bỏ giận dữ thì Lăng Thanh Trúc nàng còn nghi hoặc nữa.
Nữ nhân đeo mặt nạ kia muốn giết đồ nhi của nàng? Để làm gì kia chứ?
Lẽ nào cho rằng làm vậy sẽ khiến Lăng Thanh Trúc nàng phân tâm? Hoặc là nói đối phương tính tung hoả mù, dương đông kích tây?
Nếu đúng là vậy thì tại sao từ nãy giờ đối phương lại không tiếp tục mà đứng yên chờ đợi?
Lăng Thanh Trúc, nàng thật tình không hiểu được.