Hà Thanh cùng các bạn là năm người cùng nhau đi ăn cơm, đi dạo, gặp phải Kha Sư Thành thời điểm bọn họ đang chuẩn bị đi xem phim. Hà Thanh tại Q thị nhìn thấy Kha Sư Thành, phi thường kinh hỉ, vội vã đuổi theo, nhiệt tình hỏi hắn: “Kha đạo trưởng, ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Hà Thanh người đi tới, đồng bọn của cậu cũng từng người theo đến, đều đang quan sát Kha Sư Thành. Đây là một nam tử cao gầy, thanh lãnh, hai mươi bốn hai mươi lăm dáng dấp, trưởng đến đáng chú ý, rất đẹp trai. Kha Sư Thành đột nhiên bị người vây xem, hờ hững nói: “Có việc lại đây.” Hắn thanh âm không lớn, nhưng là êm tai, chính là nam thần âm thanh. Hà Thanh phía sau có một cô gái dùng ánh mắt không chút nào ngại ngùng nhìn quét Kha Sư Thành từ đầu đến chân. Cô gái xuyên màu vàng nhạt váy ngắn, ghim nghiêng búi tóc, đáng yêu đẹp đẽ.
Tiểu Hôi tại Kha Sư Thành trên bả vai nhảy nhảy, nhìn thấy Hà Thanh nó hiển nhiên thật cao hứng, Hà Thanh vốn định thân thủ đi sờ sờ đầu của nó, bất quá vẫn là bỏ qua.Cậu duỗi tay sờ nó người bên cạnh nhất định sẽ cho là đang sờ vai Kha Sư Thành, vậy thì rất lúng túng.
Hai người đứng chung một chỗ đối diện, Kha Sư Thành một tấm mặt than, Hà Thanh trên mặt tràn đầy nụ cười, Kha Sư Thành nói: “Ta đi trước.” Hà Thanh tâm lý “A” một tiếng, bất quá vẫn là trả lời: “Được!.” Kha Sư Thành tay vừa nhấc, ra hiệu Hà Thanh chặn hắn,Hà Thanh ngơ ngác lui lại hai bước, Kha Sư Thành từ bên cạnh cậu đi qua, đi tới lối dẫn tới thang máy.
Nhìn theo Kha Sư Thành bóng lưng rời đi, Hà Thanh phát hiện chính mình khó giải thích được có chút lưu luyến không rời.
“Tiểu Thanh, người kia là ai?”
Lão quan liếc mắt là đã nhìn ra vị này gọi Kha đạo trưởng người, họa phong cùng Hà Thanh khác hẳn bất đồng.
“Là a, Hà Thanh, hắn là ai, thật là đẹp trai nha.”
Cô gái xuyên màu vàng nhạt váy ngắn, tên là a âm, đang tò mò hỏi.
“Đạo sĩ ngươi cũng hoa si, trinh tiết đâu?”
Biệt hiệu đại ích nam tử tương đương xem thường, nreeus là nhìn kỹ sẽ phát hiện hắn vẫn luôn đứng ở bên người A Âm.
“Ta nhan khống không được a.”
Hai người đều bắt đầu đấu miệng.
“Hắn ở Bạch Thủy trấn trong đạo quan,là một vị đạo trưởng.”
Kha Sư Thành không phải là phổ thông đạo trưởng, bất quá Hà Thanh không thể nói ra, cậu cảm thấy Kha đạo trưởng khẳng định cũng không thích bị người tuyên truyền.
“Ngươi có phải là, liền nhìn thấy… Thứ đó?”
Lão quan biết đến vị bạn học cũ này có kỳ quái thể chất, tuy rằng hắn đối với thần quái đồ vật bán tín bán nghi.
“Oa, Hà Thanh, ngươi có mắt âm dương sao?”
A Âm là cô gái nói nhiều.
“Không có.” Hà Thanh lắc đầu, cậu giống nhau sẽ không thừa nhận.
“Cách lúc điện ảnh mở màn còn có 15 phút.”
Cắt tóc ngắn, vẫn luôn trầm mặc không nói Ty Kỳ làm nhắc nhở. Mọi người lúc này mới nhớ tới bọn họ là muốn đi xem phim, dồn dập hướng đối diện rạp chiếu phim đi đến.
Lão quan cùng Hà Thanh, Ty Kỳ là bạn học, A Âm là Ty Kỳ biểu muội, đại ích cùng lão quan là bằng hữu, đây chính là quan hè của năm người bọn họ.
Năm người đi tới rạp chiếu phim còn chưa tới xét vé thời điểm, lão quan cùng Ty Tỳ đi mua nước cùng bỏng ngô, Hà Thanh ở bên bấm điện thoại di động, cậu đang gửi tin nhắn cho Kha Sư Thành, hỏi hắn: “Kha đạo trưởng, ngươi bây giờ liền phải đi về sao, hay là muộn chút thời gian mới trở lại? Ta buổi chiều cũng muốn đi Bạch Thủy trấn.” gửi xong sau, cảm thấy được lại cảm thấy thật không tiện, như vậy thật giống như là muốn cọ xe của hắn, không phải thật giống, chính là như vậy. Hà Thanh vừa định rút về tin, không nghĩ tới Kha Sư Thành giây lại liền hồi lại: “Buổi chiều mấy giờ? ” Hà Thanh lập tức trả lời: “Đại khái năm giờ a! ” Rất nhanh tin nhắn mới hiện ra, Kha Sư Thành hồi: “Ta đón ngươi.”
Hà Thanh đối điện thoại di động màn hình cười khúc khích, bị đại ích bàn tay vỗ vào đầu, “Cười đến bỉ ổi như vậy, đang cùng ai tán gẫu, bạn gái sao?” Lão quan nói: “Cậu ấy cái gì thời điểm có bạn gái, ta làm sao không biết.” Hai người làm dáng muốn cướp Hà Thanh điện thoại di động, Hà Thanh nói: “Đừng làm bừa a, bỏng vung hết rồi! ”
Kha Sư Thành thời điểm nhận được tin nhắn của Hà Thanh, chính tại kiểm tra nhập trướng tin tức. Hắn nhận được tin nhắn Hà Thanh gửi tới lập tức mở ra, tốc độ tay kinh người. Đọc Hà Thanh câu kia: “Ta buổi chiều cũng muốn đi Bạch Thủy trấn”, Kha đạo trưởng khóe miệng hơi vung lên, đương nhiên Kha đạo trưởng cũng không có tự giác được điều đấy!
Vừa lúc ở Q thị cũng không có chuyện gì làm, Kha Sư Thành xế chiều đi đơn Hà Thanh cũng rất thích hợp. Không biết muốn là buổi chiều tại Q thị không có việc gì, Kha đạo trưởng có thể hay không cố ý lưu lại, chờ Hà Thanh đi?
Hà Thanh vi tin ảnh chân dung chính là gương mặt của cậu,chụp có chút ngu xuẩn, bất quá nhìn cũng thật đáng yêu. Kha Sư Thành nhìn một chút, lui ra khỏi khung tán gẫu chuyên tâm với tiền thượng, đem chi trả bảo một khoản tiền, chuyển đi vào một tài khoản. Dĩ vãng, Kha Sư Thành ngại phiền phức sẽ cung cấp một cái tài khoản, nhượng người ủy nhiệm trực tiếp chuyển, nhưng mà có lần người ủy nhiệm rất ngạc nhiên, hỏi hắn: “Kha đại sư, ngài tiền này là muốn chuyển đi am ni cô sao?” Kha Sư Thành mặt không hề cảm xúc hồi: Phải vì vậy đối phương dùng: Đạo sĩ cùng ni cô ở cùng một chỗ dùng khiếp sợ ánh mắt nhìn hắn.
Kỳ thực bất quá là dĩ vãng có chút bất lương ba mẹ, vứt bỏ anh nhi sẽ ném đến cửa đạo quan. Gọi Kha Sư Thành sư phụ Lâm Kim Khai nuôi nấng, đó là không chắc chắn sự, lâm đại sư cuộc sống mình kỹ năng cấp ba tàn phế đây. Vừa vặn trong trấn có tòa am ni cô, thu dưỡng đứa trẻ bị vứt bỏ, vì vậy liền như vậy, hàng năm Lâm Kim Khai thầy trò, chung quy phải quyên chút tiền cấp toà này am ni cô.
Không chỉ là am ni cô, viện mồ côi cùng viện dưỡng lão đều cũng sẽ quyên. Kha đạo trưởng không có cỡ nào đạo đức tốt, hắn chỉ cần có một bút khả quan tiền nhập trướng, không làm điểm việc thiện sẽ gặp phản phệ, sẽ rất đáng sợ. Còn có bao nhiêu đáng sợ, Kha đạo trưởng không muốn hồi tưởng.
Buổi chiều, Kha Sư Thành trở lại nội thành, đến Hà Thanh phát tới địa chỉ đón Hà Thanh. Đó là Hà Thanh kế phụ gia, là một chỗ cao cấp khu dân cư. Hà Thanh đi ra, bên người tuỳ tùng xinh là Hà mẹ xinh đẹp tuyệt trần tuổi trẻ, còn có một vị nho nhã, bảo dưỡng hảo nam nhân trung niên, phải là Hà Thanh kế phụ.
“A di, thúc thúc hảo.”
Kha Sư Thành lễ phép thăm hỏi, hắn nhìn như chất phác, lễ nghi lại rất chu đáo.
Hà Thanh mẹ cùng kế phụ đãi Kha Sư Thành đều vô cùng nhiệt tình, muốn mời Kha Sư Thành đến nhà ngồi một chút lại đi, bị Kha Sư Thành uyển chuyển từ chối. Vì vậy Hà Thanh mang theo bao lớn bao nhỏ,lên trên Kha Sư Thành xe, cùng ba mẹ phất tay nói lời từ biệt.
Hà Thanh chỉ cùng ba mẹ nói Kha Sư Thành là Bạch Thủy trấn bên trong kết bạn bằng hữu, chưa nói Kha Sư Thành là vị đạo sĩ. Kha Sư Thành xuyên thế tục quần áo, quần áo khéo léo, không trải qua người giới thiệu cũng không ai biết được hắn lại là thế năng làm pháp sự đạo sĩ.
Từ nhỏ Hà Thanh cũng rất độc lập, Hà mẹ yên tâm một mình cậu ở, bất quá muốn là biết đến Hà Thanh cùng cái gì sư tổ a, yêu ma quỷ quái loại hình dính líu quan hệ, Hà mẹ sẽ rất lo lắng.
Dân bản xứ cái gọi là “Sư tổ” chính là Chính Nhất giáo đạo sĩ, bọn họ giống nhau không được trong đạo quan, thường ngày như người thế tục, hơn nữa cũng cưới vợ sinh con. Thế nhưng loại người này biết tinh thông bùa chú, am hiểu lập đàn cầu khấn khoa nghi.
Hà mẹ không có thể hiểu được những người này cùng vật, nàng khi còn trẻ tại Hà gia sinh hoạt quá hai năm, xác thực gặp quá kỳ quái, khó hiểu sự, hơn nữa nàng đứa nhỏ này tựa hồ cũng có phương diện này thể chất. Dù cho chuyện đến nước này, Hà mụ cũng chưa hề biết, nguyên lai có chỉ xà yêu từ Hà Thanh khi còn bé liền nhớ thương, đến năm nay mới bị diệt trừ.
May là, Hà mẹ không biết.
Hà Thanh ở trong xe phất tay nói lời từ biệt, mãi đến tận ô tô càng ngày càng xa biến mất với trong dòng xe chạy. Hà mẹ quay đầu lại cùng kế phụ nói: “A Thanh vị bằng hữu này, dáng dấp đẹp trai thật đấy, chính là tướng mạo lại hơi cao lãnh, cũng không biết là làm công việc gì?” Kế phụ nói: “Ta cảm thấy được rất tốt a, tiểu tử trầm ổn, có lễ phép.”
Kha Sư Thành chậm lại tốc độ xe, nhượng một chiếc chuyển hướng điện động xa rời đi trước, hắn nhìn như lạnh băng không có tình người, kỳ thực cũng là vị hảo thanh niên. Hắn tự nhiên không biết rằng Hà Thanh ba mẹ đã đem hắn đi xoi mói bình phẩm một phen.
Hà Thanh mở ra một cái túi, bên trong phóng Hà mẹ tự tay chứa đựng đồ ăn, có nấu canh ốc khô long nhãn hoa khô giao, cũng có thêm nhiều loại đồ ăn. Tiểu Hôi đứng ở trên vai Hà Thanh t, đem đầu nhỏ dưa hướng trong cái bọc thăm dò. Hà Thanh xé ra một bao cây điều, uy Tiểu Hôi, cũng chính mình ăn.
“Kha đạo trưởng, ngươi hôm nay là đến trong thành phố làm pháp sự sao?”
Kha Sư Thành phụ trách lái xe, không bị đồ ăn vặt mê hoặc, hắn nói: “Giúp người tìm một cái vòng tay.”
“Đã tìm được chưa?”
“Ừm.”
Kha Sư Thành không có nói nhiều, đối với hắn mà nói bất quá chỉ là một nhiệm vụ đơn giản mà thôi.
“Những người kia là đồng học của cậu sao??”
Kha Sư Thành hỏi chính là Hà Thanh bên người bốn vị bằng hữu, hai nam hai nữ, tuổi thoạt nhìn cùng Hà Thanh không sai biệt lắm.
“Hai người thôi, mặt khác hai người kua là bạn học bằng hữu, gặp phải Kha đạo trưởng thời điểm, chúng ta đang muốn đi xem phim.”
Nếu không phải ước hảo đi xem phim,vé cũng đặt luôn rồi, Hà Thanh nói không chắc sẽ bỏ lại bạn bè, theo Kha Sư Thành rời đi. Đừng nói là tại lúc đó quay đầu lại nhìn thấy Kha đạo trưởng thân ảnh, Hà Thanh có bao nhiêu vui mừng.
Rời đi Q thị, xe trải qua trấn khu một chỗ bán hoa hoa thảo thảo sạp hàng, Kha Sư Thành đột nhiên dừng xe, cùng than chủ mua một chậu hoa. Kha Sư Thành xuống xe, Hà Thanh cũng xuống xe theo, Hà Thanh nhìn thấy một bàn nhiều thịt, đủ mọi màu sắc, hình dáng khác nhau, bỏ tiền mua lại.
Hai người trở lại trên xe, Hà Thanh hỏi Kha Sư Thành: “Kha đạo trưởng, ngươi muốn tài hoa sao?”
“Bồ linh thảo.”
Kha Sư Thành từ trong túi tiền lấy ra một lễ khô héo cành lá, Hà Thanh cầm tới tường tận, không nhìn ra là cái gì thực vật, bất quá rất xác định nó chết rồi.
” Vẫn có thể sống lại sao?”
Kha Sư Thành gật đầu một cái.
“Kha đạo trưởng, thật kỳ quái, nó bốn phía có màu xanh ánh sáng, là tiên thảo sao?”
Hà Thanh đem cành lá đặt ở trong lòng bàn tay, nho nhỏ thực vật, tại lòng bàn tay sáng lên lấp loá.
“Là chỉ cỏ nhỏ yêu.”
“Chao ôi!”
Về đến nhà, Hà Thanh đem thực vật đặt tại trên ban công, quay đầu lại xem Kha Sư Thành còn tại thao túng buội cây kia bồ linh thảo. Hắn đem tại trong chậu hoa đốt cháy một phần phù văn, hơn nữa đất cùng thủy, đem bồ linh thảo gieo vào.
“Hà Thanh, liền để tại trong nhà của cậu đi,cậu ba, bốn ngày cho nó tưới một lần nước là được, nuôi dưỡng ở khuất sáng địa phương.”
Kha Sư Thành cảm thấy được Hà Thanh gia sẽ là nơi cư trú cho thảo yêu rất thích hợp.
“Hảo, vậy ta đặt ở trên bàn sách.”
Hà Thanh tình nguyện hỗ trợ,cậu đem bồ linh thảo nâng đến trong thư phòng, đặt tại bàn học, nơi đó khuất sáng liền râm mát.
Cách ngày, Hà Thanh trước mặt đến ăn điểm tâm Kha Sư Thành nói: “Kha đạo trưởng, ta đêm qua nhìn thấy một cái màu xanh đồ vật, rất nhỏ một cái, tại ta trên bàn sách gọi tới gọi lui.” Kha Sư Thành ân mà một tiếng, nói: Đó chính là bồ linh thảo yêu.
Hà Thanh ăn Kha Sư Thành mua được bánh bao nhân thịt, trước mặt bày một bát chính mình luộc trứng gà đậu phộng ngọt thang, cậu nghĩ: Nguyên lai đây chính là cỏ nhỏ yêu, đêm qua còn tưởng rằng là trong phòng bếp bạch củ cải thành tinh.
Liền là một ngày mới sáng sớm, hai người một chim một thú ở trong đại sảnh dùng cơm.
Sát vách thư phòng u tĩnh,bên trong một góc bàn học âm u, khô héo bồ linh thảo lặng lẽ rút ra một mảnh lá xanh.