Hắc Minh Tinh Nhãn có thể cắn nuốt hết thảy cho dù là hằng tinh, Tiên Tôn, Ma Tôn đụng phải, cũng chỉ có thể ôm hận muôn đời.
Lúc này Vũ La không chút do dự chuẩn bị thay đổi phương hướng tiểu thuyền, nhưng cũng đúng vào lúc này, cách đó không xa phía trước thình lình xuất hiện một chiếc tiểu thuyền hình thoi. Tiểu thuyền này lặng lẽ không tiếng động phóng xuất một đám binh tốt thân khoác tiên giáp. Kẻ cầm đầu khí thế bất phàm, một thân tiên giáp bao phủ ba tầng hào quang sáng chói. Trong tay y cầm một cây thương dài một trượng hai vung lên về phía tiểu thuyền của Vũ La, lập tức một tia điện to như gian phòng xé rách hư không, đánh mạnh vào thân thuyền của Vũ La.
Trận pháp phòng ngự trên thân thuyền lập tức sinh ra tác dụng, lóe lên ánh sáng kinh người. Bên trong thuyền chấn động kịch liệt, tiếng nổ tựa như tiếng sấm mùa hè, chấn động khiến cho bên tai mọi người vang lên những tiếng ong ong.
Sắc mặt Lương Mạt Vũ chợt biến:
– Nhị phẩm thượng!
Y lắc mình ra khỏi tiểu thuyền, lúc xông ra hư không bên ngoài đã khoác lên một thân chiến giáp màu vàng tím. Từ đầu tới chân tiên giáp này có khắc hình một cự thú đang giương nanh múa vuốt, giống như hổ cũng giống như sư tử, có chín đầu chín đuôi, cực kỳ đáng sợ.
Hiện tại Vũ La cũng đã có chút kiến thức, liếc mắt đã nhìn ra được quái thú này chính là một con tinh thú nhị phẩm thượng, gọi là Cửu Đầu Sư Hổ, hung hãn vô cùng. Cho dù là một tinh cầu, nó cũng có thể chộp một trảo tan nát.
Tinh thú không giống với những quái thú trên tinh cầu, chúng có thể dùng nhục thân phi hành trong hư không, uy năng to lớn vô biên. Cho dù là một con tinh thú cửu phẩm cũng có thể dễ dàng chiến thắng Tiên Nhân tam phẩm. Tinh thú nhị phẩm trở lên, chỉ có nhân vật cấp Tiên Tôn, Ma Tôn mới dám săn giết.
Mà trong một thân tiên giáp của Lương Mạt Vũ, hiển nhiên là phong ấn tiên hồn một con Cửu Đầu Sư Hố. Chỉ là tiên hồn Cửu Đầu Sư Hố này đã trị giá từ năm ngàn vạn tiên ngọc trở lên.
Lương Mạt Vũ run tay một cái, lấy chiếc bổng ngắn của y ra cầm trên tay. Sau đó giơ lên điểm ra một cái, một vòng ánh sáng màu vàng bao phủ trên đầu. Sau khi vũ trang đầy đủ, y không chút do dự xông về phía đối thủ.
Tên Tiên Nhân nhị phẩm tay cầm đại thương kia chính là thủ hạ của cữu cữu Kha Thúc Hùng. Y là một Tiên Tướng trấn thủ xung quanh Tinh Vực này, có một đám thủ hạ thực lực cường hãn trong tay, ngày thường cũng là nhân vật nói một không hai.
Cát Hùng bị cuốn vào vòng tranh đấu của mấy đứa con Hỏa Thụ Tiên Khôi Kha Minh Đạt một cách hết sức không tình nguyện, y thấy giúp mấy tên công tử bột này tranh đấu đúng là chuyện vô bổ.
Kha Minh Đạt đang lúc tráng niên, hơn nữa cảnh giới đột phá liên tục. Phỏng đoán còn ngồi trên ngôi Hỏa Thụ Tiên Khôi này cũng có vạn năm, con lão tranh nhau được cái gì?
Đáng tiếc y cũng rất rõ ràng, cữu cừu Kha Thúc Hùng có ơn tri ngộ đối với mình. Khoan nói tới chuyện mình báo ơn hay không, chỉ bằng vào quan hệ này, người khác cũng sẽ cho mình là người của Kha Thúc Hùng, muốn đặt mình ngoài chuyện này là không thể nào.
Hiểu được điểm này, Cát Hùng cũng chỉ còn đường ôm chân Kha Thúc Hùng, hy vọng Kha Thúc Hùng có thể thật sự thành công. Bằng không cuộc sống tốt đẹp thủ hạ dưới trướng Hỏa Thụ Tiên Khôi của y cũng sẽ chấm dứt.
Vì vậy lần này được lệnh, Cát Hùng đặc biệt ra sức. Dưới tay y cũng không có thực lực hùng hậu như Kha Thúc Hùng khoác lác, chỉ có bốn tên Tiên Nhân tam phẩm, tứ phẩm ngũ phẩm cũng không ít.
Nhưng những người này còn phải chia ra trấn thủ toàn khu vực. Cho nên lần này Cát Hùng chỉ mang theo hai tên tam phẩm, bảy tên tứ phẩm, mười tên ngũ phẩm, coi như điều đi một nửa lực lượng dưới tay mình.
Đối với Kha Thúc Hùng có thể nói là cúc cung tận tụy rồi.
Toàn bộ kế hoạch ở Cát Hùng xem ra có thể nói là kín kẽ như áo trời. Một thương cách không của y đâm trúng tiểu thuyền của Vũ La, cùng lúc ấy ở phía sau tiểu thuyền không xa, một quả cầu ánh sáng mờ mờ đang nhanh chóng thành hình. Chỉ cần là người hơi có kiến thức sẽ biết, đây là dấu hiệu Hắc Minh Tinh Nhãn sắp xuất hiện.
Đại thương trong tay Cát Hùng vung lên, nhắm ngay Lương Mạt Vũ đập xuống.
Hai Tiên Nhân nhị phẩm chiến đấu với nhau sẽ thế nào?
Một thương tiện tay của Cát Hùng bắn ra một đạo hào quang khổng lồ dài đến vạn dặm, to chừng ba ngàn trượng.
Đây mới là thực lực chân chính của Tiên Nhân nhị phẩm thượng, phát thương mới vừa rồi đâm vào tiểu thuyền của Vũ La, bất quá chỉ là món khai vị mà thôi.
Lương Mạt Vũ một thân bảo bối, dù là gặp phải Tiên Nhân nhất phẩm cũng có sức liều mạng, huống chi đối mặt Cát Hùng. Lúc này y thi triển chiếc bổng ngân quang ra, trong mấy vạn dặm tinh không chỉ có thể nhìn thấy tràn đầy ánh sáng, ngoài ra vẫn còn ánh sáng mạnh hơn bắn ra không ngừng.
Bổng quét một vòng hào quang, thu Cát Hùng vào.
Cát Hùng âm thầm kêu khổ, Lương Mạt Vũ vừa ra tay, y đã biết người này thực lực không tầm thường, bảo vật lại càng bất tục. Đối thủ như vậy hết sức khó đối phó, hơn nữa loại người như thế thông thường có nghĩa sau lưng có một gia tộc khổng lồ.
Nhưng hôm nay đã vào thế cưỡi hổ khó xuống, Cát Hùng chỉ còn nước cắn chặt hàm răng đối kháng cùng Lương Mạt Vũ.
Trong lúc hoang mang, y đã bị ngân quang của Lương Mạt Vũ quét trúng tiên giáp mấy lần, khiến cho y cảm thấy nổ đom đóm mắt.
Đám thủ hạ còn lại của Cát Hùng dựa theo kế hoạch đã định tiếp tục đánh về phía tiểu thuyền của Vũ La, muốn đẩy tiểu thuyền tới đúng vào lúc Hắc Minh Tinh Nhãn xuất hiện.
Đây chính là trước kế hoạch hoàn hảo đã chuẩn bị trước, nhưng lúc này Cát Hùng điên cuồng hét lên trong lòng: Kế hoạch không cản nổi biến hóa. Lúc này y cảm thấy, trong hai tên thủ hạ tam phẩm của mình chỉ cần một người dẫn mọi người chạy tới là đủ, nên dành ra một tên tam phẩm tới tiếp viện mình.
Lương Mạt Vũ bây giờ quá mức biến thái, không phải là biến thái bình thường.
Y bị ngân quang của Lương Mạt Vũ quét trúng tiên giáp mấy lần, nhất thời hiểu ra mình vẫn còn đánh giá thấp địa vị của Lương Mạt Vũ. Người này không phải là loại người “Thực lực không tầm thường, bảo vật lại càng không tục”, mà là loại người “Thực lực biến thái, bảo vật càng biến thái”. Y cơ hồ có thể khẳng định, trong nhị phẩm, không ai có thể chiến thắng Lương Mạt Vũ.
Đáng tiếc y bị vòng ngân quang của Lương Mạt Vũ bao phủ, căn bản không thể phát ra thanh âm.
Dưới tay y có hai tên tam phẩm, một người chính là tam phẩm thượng, một người là tam phẩm trung, toàn là kiện tướng đắc lực của y. Hai người mang theo mười bảy người còn lại khí thế hung hăng, triển khai đội hình hình quạt đánh về phía tiểu thuyền.
Triệu Hiểu Hiểu nhìn Vũ La một cái, Vũ La gật đầu, chỉ nói một chữ:
– Giết!
Mặc dù Triệu Hiểu Hiểu không có tiên giáp, nhưng nàng dùng tiên nguyên chống đỡ, trong thời gian ngắn nhục thân phi hành giữa hư không là không thành vấn đề. Chỉ thấy thân hình nàng thoáng một cái, hóa thành một đạo hư ảnh mờ mờ, không để ý không thể nhìn thấy.
Ngay sau đó trong tinh hải liền bạo phát một mảnh hào quang rực rỡ, đó là kết quả mà Triệu Hiểu Hiểu va chạm cùng tên Tiên Nhân tam phẩm thượng cầm đầu kia.
Triệu Hiểu Hiểu chẳng qua là ngũ phẩm thượng, nhưng vì có Phù Hạch Tiên Binh cùng Phù Vận Tiên Văn, Vũ La gần đây lại mới vừa thăng cấp Phù Hạch Tiên Binh cho nàng, vì vậy Triệu Hiểu Hiểu va chạm lần này không hề rơi xuống hạ phong.
Tên Tiên Nhân tam phẩm thượng kia cũng nhìn ra Triệu Hiểu Hiểu cấp bậc rất thấp, nhưng lại có chiến lực như thế, không khỏi sửng sốt một chút. Chính vì như vậy, bị Lăng Hổ Quy chộp được cơ hội.
Lúc Triệu Hiểu Hiểu ra ngoài, Lăng Hổ Quy cũng đồng thời theo ra. Vào lúc này, Lăng Hổ Quy thể hiện ra tiềm lực hùng mạnh của người dẫn dắt Binh Long Hội tương lai.
Y chỉ là tam phẩm trung, lặng yên không tiếng động đi theo sau lưng Triệu Hiểu Hiểu, cơ hồ là không có dấu hiệu nào báo trước xuất hiện bên cạnh tên Tiên Nhân tam phẩm thượng kia, trong tay ô quang chợt lóe. Tên Tiên Nhân tam phẩm thượng kia vẫn còn đang sững sờ, chợt cảm giác được nguy hiểm lại tới, tiên giáp trên người bạo phát ra hào quang đáng sợ, va chạm thật mạnh cùng ô quang trong tay Lăng Hỗ Quy.