Tiểu Phú Bà Nhà Bạch Tổng

Chương 1: Bạch gia xào xáo



Nghe nói Thượng Quan tiểu thư đang chuẩn bị gả cho một tên khờ khạo họ Bạch?

– Chuyện này liên quan gì đến Phùng gia?

– Không có liên quan, chỉ là muốn hỏi Thượng Quan tiểu thư một câu khiếm nhã, không biết có tiện hay không?

– Không tiện.

Đây là những cuộc đối thoại lùm xùm giữa chuyện Thượng Quan Tịch Mộng – Gia chủ hiện tại của gia tộc Thượng Quan đầy quyền thế ở Kế Thành, nhưng vốn dĩ họ cũng chỉ dám nói qua nói lại vài câu, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô thì chẳng ai dám hó hé gì nữa. Ngay từ lâu ai cũng biết Thượng Quan gia là một gia tộc lớn, xuất thân là quan viên cũ của thời Thanh, theo như lịch sử ghi chép thì tổ tiên của cô là Nhị Đẳng công thời Thanh có quyền có thế, vì thế nên nhiều đời Thượng Quan gia vẫn luôn là gia tộc quyền quý, người muốn cùng cô kết hôn xếp dài.

Nhưng vốn dĩ Thượng Quan Tịch Mộng không muốn gả cho Bạch gia, nhưng vì đây là lời hứa khi xưa của cha mình nên cô cũng mắt nhắm mắt mở mà suy nghĩ một chút.

[…]

Đây lại thời gian về khoảng thời gian bốn tháng trước, lúc này trên dưới Kế Thành ai cũng biết đứa con trai khờ khạo của Bạch gia – Bạch Quán Tông lúc nhỏ do bị một cơn sốt kéo dài nên trí tuệ vẫn mãi ở độ tuổi là sáu, ai nấy cũng có thể bắt nạt và chế giễu, vốn dĩ cha của anh đã hi vọng về anh rất nhiều, khi nghe tin Bạch Quán Tông có thể cả đời sẽ như vậy liền khiến ông ấy không khỏi bàng hoàng.

Vốn dĩ Bạch Tông Tuyền đã thật sự quá mệt mỏi vì đứa con trai này, ông ấy đã ôm rất nhiều hoài bão nhưng cuối cùng thì đã thành công cốc, trên dưới Bạch gia trước kia yêu chiều tiểu thiếu gia bao nhiêu thì hiện tại còn khinh thường anh ra mặt, nhưng không biết đây là chuyện tốt hay xấu nhưng từ khi Bạch Quán Tông bị như thế thì hai chị gái của anh là Bạch Hoành Kỳ và Bạch Hoành Sương vẫn yêu thương anh rất nhiều.

Cha của anh là dạng người cổ hủ “Trọng nam khinh nữ”, nên khi anh không khỏe thì cha đã trọng dụng hai chị của anh, nhìn hai chị đã nổ lực rất nhiều nên anh cũng không muốn phá hỏng.

Vào một ngày nọ, Bạch Tông Tuyền và vợ là Mã Dao Diêu đã ngồi lại với nhau để nói chuyện nghiêm túc, hiện tại Bạch Thị đã không còn như trước, mà cháu đích tôn Bạch gia lại bị biến thành ra một đứa đần dộn nên họ cũng bắt đầu lo lắng cho Bạch gia, mặc dù hai đứa con gái song sinh cũng có thể làm nên chuyện nhưng dù sao cũng là con gái, mà sau này khi gả đi cũng là con của người ta nên ông ấy cũng không trông mong quá nhiều.

– Vậy ông nghĩ thế nào?

Bạch Tông Tuyền cũng suy nghĩ vài lần về chuyện này, thật sự ông ấy còn nhớ về hôn ước của Bạch gia và Thượng Quan gia, nhưng mà những năm này Thượng Quan gia vẫn không ở hoạt động ở trong nước mà chủ yếu là nước ngoài nên ông ấy cũng không dám chắc rằng họ sẽ giúp đỡ được ông ấy và Bạch Thị, hơn nữa ở thời điểm hiện tại thì Thượng Quan tộc to lớn lại được đứng đầu và điều hành bởi một đứa con gái chưa qua tuổi ba mươi, vì vậy nên ông ấy cũng có vài phần lo lắng.

– Thượng Quan Tịch Huyên tuổi còn nhỏ, mà Thượng Quan Thiên và Trầm Trang Khiếu đã mất, hiện tại Thượng Quan gia chỉ còn có một Thượng Quan Tịch Mộng, vốn dĩ tôi và anh Thượng Quan đã hứa hôn cho Quán Tông và Tịch Mộng… Chỉ là…

– Tình hình hiện tại của Quán Tông thì chắc gì nhà người ta sẽ đồng ý, hơn nữa tôi còn nghe nói Thượng Quan Tịch Mộng đã từng nói sẽ không kết hôn cho đến khi em trai trưởng thành, nhưng mà…

– Tờ giấy hôn ước bà để ở đâu?

Mã Dao Diêu cũng không nhớ rõ bản thân đã ném nó ở đâu nữa, vì từ khi biết tin Thượng Quan Thiên và Trầm Trang Khiếu mất thì họ chỉ sợ bị liên lụy nên không thèm nhắc đến hôn ước này. Nhưng mà hiện tại tập đoàn Thượng Quan không chỉ không tàn lụi mà còn phất lên như diều gặp gió, trái lại Bạch Thị từ những năm này lại biến thành một cái công ty đầy lỗ hỏng.

– Nhưng Kế Thành to lớn, biết tìm địa chỉ nhà họ ở đâu, hơn nữa làm sao để có thể nói cho Thượng Quan gia tin rằng giữa chúng ta và họ có hôn ước.

– Tuyệt Vệ Quân, tôi từng nghe nói Kế Thành có một tổ chức không phải hắc đạo cũng chẳng phải bạch đạo chuyên buôn bán tin tức cho ai cần thiết. Không cần biết đó là chuyện chính đạo hay tà đạo, chỉ cần không phóng hỏa giết người là được rồi.

– Có đáng tin không?

Bạch Tông Tuyền cũng gật đầu, dù sao thì đối với ông ấy hiện tại thì cho người điều tra cũng chưa chắc là tra ra, thay vào đó thì bỏ một chút tiền lẻ để nhờ vả Tuyệt Vệ Quân giúp đỡ chắc sẽ nhanh hơn, đã dùng thì sẽ tin, nếu đã không tin thì sẽ không dùng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ở thường trường nghe qua nghe lại nhiều người nói về gia chủ Thượng Quan Tịch Mộng cũng không phải dạng nữ nhân tầm thường, nếu không nói thẳng ra là cay nghiệt và tàn nhẫn, đối với những kẻ có thể lợi dụng thì cô sẽ không từ thủ đoạn mà lợi dụng họ, nhưng đối với kẻ phản bội hay có lòng tham đứng núi này trông núi nọ thì cô tuyệt nhiên sẽ không dung thứ.

Nghĩ đến cảnh tượng ngày ngày đối mặt với cô, một người nữ nhân sẽ có thể đứng đầu thương trường thì chắc chắn sẽ không dễ chung sống với họ được.

– Chắc vẫn phải thử một lần.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.