Tình Cảm Chân Thành

Chương 74: (Cao H): "Em dám đi, ngày mai ông xã làm chết em!"



Lâm Dịch Phong bực bội đứng dậy, muốn thoát khỏi trói buộc mà hung hăng chà đạp cô, kết quả chiếc còng tay quá cứng anh không phá nổi, giường lớn lắc lư kịch liệt, anh vẫn bị cô khóa trên giường như cũ.

Anh hối hận nói: “Bảo bối… cho ông xã được không… Đợi lát nữa lại cạo…”

Không ai đáp lời, Bùi Yên liếc anh sau đó tiếp tục công việc, cô wax rất vui vẻ, lòng thầm đắc ý.

Người đàn ông thối tha này cũng có ngày hôm nay sao, trước kia anh hung dữ với cô, lừa gạt cô, còn bắt nạt cô trên giường, xứng đáng lắm!

Cô gái nhỏ nghĩ đến việc thay đổi tình huống, cười vui vẻ, trong miệng hát thầm vài câu ca. Cạo từ đùi phải chuyển sang đùi trái.

Dục vọng giữa hai chân người đàn ông vì chờ đợi trong thời gian dài mà bắt đầu dịu xuống.

Sau đó…

Bùi Yên ngồi lên côn th*t nửa cứng nửa mềm của anh… Vùi đầu tiếp tục cạo lông…

Ừm… Xong cẳng chân rồi đến đùi, mông cô nhóc cọ qua cọ lại, hai cánh mông đầy đặn hiện lên trước mắt anh.

Lâm Dịch Phong vất vả kìm nén dục hỏa thêm lần nữa, lại bị cô gái nhỏ gợi lên, khắp người anh nóng ran.

“Bảo bối, đừng cạo nữa, mau lên đây!” Người đàn ông bị cô ác ý cọ xát, sự mềm mại làm anh đói khát rên ra tiếng, eo và mông dùng sức chống chọi, cho dù không chen vào cũng phải đụng chạm được hoa huy*t phấn nộn ấy.

Vì thế, anh càng động càng hăng, cô gái nhỏ nảy lên không trung sau đó rơi xuống người anh thật mạnh, trông giống như đang cưỡi ngựa vậy.

“Anh…”

Bùi Yên không nghĩ tới anh bị trói mà vẫn làm mấy trò càn rỡ, dao cạo râu bị văng ra ngoài, cơ thể cô gái nhỏ đong đưa, đến cả lời trách mắng cũng không thốt lên được.

hoa huy*t chảy ra lượng lớn mật dịch, thấm ướt lớp vải dệt che đậy, côn th*t thẳng tắp đỉnh vào bên trong, quần lót siêu mỏng và thịt huyệt bị anh đâm thọc.

“A…”

Bùi Yên nhỏ bé ngẩng đầu, môi anh đào kêu ra tiếng, cô gái nhỏ rùng mình, hai tay mất lực, nửa người trên ngã giữa chân anh.

Lâm Dịch Phong đỉnh hông liên tục, nhiều lần quy đầu đi vào nơi tư mật, chiếc giường lớn nghiêng ngả như ở trên mặt nước vì động tác kịch liệt của anh.

“Bé ngoan… Cởi quần lót được không, ông xã biết em cũng muốn.” Vừa nói vừa cọ miệng huyệt, côn th*t tận lực xoay quanh hoa phùng.

Khoái cảm tê dại từ bụng nhỏ lan tỏa sang nơi khác, da thịt lỏa lồ nổi lên màu hồng nhạt.

Khát vọng bị người đàn ông khơi dậy, cô quay đầu nhìn anh, đôi mắt hạnh mờ mịt hơi sương: “Anh không được nhúc nhích, tự em làm…”

Lúc này Lâm Dịch Phong còn có thể không nghe cô nói sao? Đến cả mạng anh cũng cho cô, anh thở dồn dập, nhắc nhở.

“Qua đây, bảo bối, để anh nhìn em, đừng cởi quần lót, vén sang một bên rồi ngồi lên!”

Người đàn ông không cho cô thời gian, cơ bắp anh căng chặt, toàn lực chú ý đều tập trung ở bụng dưới sắp nứt toạc.

Hai mắt anh phun lửa nhìn cô gái nhỏ thay đồ, sau đó ném đi, hai cánh hoa phấn nộn đáng yêu đang chờ anh yêu thương.

Anh đã từng ăn, từng liếm chỗ đó, thậm chí nó còn bao bọc côn th*t anh, tư vị mất hồn như trong ký ức.

Mỗi khi miệng huyệt nuốt quy đầu, hai người không nhịn được khẽ rên rỉ, Lâm Dịch Phong cố nén xúc động, giao sân nhà cho cô.

Người đàn ông vui mừng cho rằng mùa xuân đã tới, nhưng không, cuộc tra tấn chính thức bắt đầu.

Bùi Yên nghỉ một lát, dựa vào ngực anh thở hổn hển, thật sự rất mệt…

Vật kia quá cứng, chọc bụng nhỏ rất khó chịu, không mềm bằng gậy mát-xa nữa.

Cô nhóc động vài vòng, ngồi trên người anh không vững, lại lười biếng nằm hồi sức.

Vì thế, Lâm Dịch Phong bị cô trêu chọc muốn nghẹn rồi, lúc anh chuẩn bị đón nhận niềm vui sướng, cô gái nhỏ vô ý dừng lại, lớp mị thịt bên trong hút chặt anh, cùng lắm thì giày vò thêm chút nữa.

Trán và tóc người đàn ông lấm tấm mồ hôi, nhẹ quát một tiếng.

“Tháo còng tay cho anh, để anh làm.”

Giọng nói “hung thần ác sát” giống hệt mãnh thú vang khắp căn phòng.

Bùi Yên không vui, còn dám hung dữ với cô, thoải mái đủ rồi liền tìm lý do mặc kệ anh.

Trước đôi mắt thèm khát của người đàn ông, côn th*t “Ba” một tiếng tách ra, cự vật dính đầy d*m thủy từng sung sướng cỡ nào giờ lại cô đơn lẻ bóng giữa không trung.

Bùi Yên nhặt áo ngủ, đi ra ngoài, không quay đầu nhìn xem anh làm sao, hoàn toàn nhập vai thành tra nữ “rút điểu vô tình.”*

(*”Ăn” xong rồi đi mất)

“Bảo bối?”

Cổ Lâm Dịch Phong nổi gân xanh vì dục cầu bất mãn. Trên thế giới này, thống khổ nhất là sướng được một nửa rồi biến mất, bóng hình cô gái nhỏ sắp đến gần cửa, anh nghiến răng nghiến lợi nói.

“Trở về cho anh! Em dám đi, ngày mai ông xã làm chết em!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.