Tình Yêu Của Thiếu Gia

Chương 29: Đêm giáng sinh định mệnh



Cô bé mệt mỏi nằm xuống giường,bây giờ Sin đang kẹt không những hai mà đến ba làn đạn.Phải chi Sin đừng mở tờ giấy đó ra xem thì có lẽ cô bé sẽ vui vẻ mà đi với Hải Phong,còn bây giờ đã mở ra xem rồi Sin lại cảm thấy nếu bỏ Ron mà đi chung với Hải Phong lại cảm thấy có lỗi với Ron,mà đi với Ron lại cảm thấy có lỗi với Thùy Như,đi với Hải Phong lại cảm thấy có lỗi với Ron.Ôi sao mà rắc rối thế này!!

Đầu cô bé như muốn nổ tung ra,thật sự lúc này nơi Sin muốn đến nhất đó chính là bờ sông Sonus chứ không phải quán trà sữa…!!!!

Cô bé ngồi buồn bực suốt mấy tiếng đồng hồ rốt cuộc Sin quyết định sẽ gọi cho dì Trâm nhờ tư vấn giúp,dì Trâm vốn rất tâm lý và hiểu chuyện,nhất định sẽ cho cô bé lời khuyên đúng nhất.

-[Alo,có chuyện gì không cháu gái?]

-Dì ơi tối nay noel dì có đi đâu không ạ?

-[Có,dì đi với bạn,còn cháu gái có đi đâu không nè]

-[Con…cũng không biết nữa..

-[Sao vậy,chắc là đang băn khoăn gì đúng không?nói với dì xem có giải quyết được gì không?]

Đúng là dì Trâm,chưa nói câu nào đã hiểu hết tất cả ý,Sin thấy vậy nên nói luôn.

-Ví dụ dì có ba người bạn ABCD đi,mà A là bạn rất rất thân của dì,B chỉ mới biết đầu năm nay thôi nhưng cũng thân lắm còn C là…không phải bạn cũng không phải thù nữa,con cũng không biết giải thích sao.B và C hẹn cùng một lúc hẹn D đi chơi,D được B hẹn đi trước nhưng C còn trước hơn thế nữa tại D chưa mở giấy ra xem mà thôi.Cũng cùng lúc đó A nói với D rằng A thích C,mà D thì lại hơi có cảm giác với C,mà nếu D đi cùng C A sẽ buồn và giận,còn nếu đi cùng B D lại thấy có lỗi với B.Vậy dì nghĩ D nên đi với ai cho xứng đáng bây giờ??_Sin tuôn ra một tràn,cho dù có thông minh đến cỡ nào cũng khó mà hiểu được lời cô bé nói!

-[Rắc rối quá đi,để xem nào.A là Thùy Như,B và C là hai người con trai,D là con.Có đúng không??]_vậy mà dì Trâm lại hiểu mới kinh chứ

-Sao dì biết ạ?_Sin thốt lên ngạc nhiên.

-[Ở chung với con lâu vậy mà còn không biết cái lối “văn chương từa lưa” của con làm sao mà sống chung và hiểu nổi chứ!hehe]

-….

-[Sin bé nhỏ nghe gì nói này,cái này con không thể nghe người khác giúp và quyết định cho con được.Con hãy tự giải quyết lấy,làm theo lời mách bảo của trái tim mình cộng thêm lí trí nữa nhé.Theo dì nghĩ chắc con đã thích ai đó mà con chưa biết thôi,nếu lần này con quyết định đúng đắng dì nghĩ cuộc sống của con sẽ được lật sang một trang mới đấy!còn nếu quyết định sai thì chắc con sẽ buồn và khóc đấy.Hãy nghĩ cho bản thân mình trước sau đó hãy nghĩ đến người khác.Đừng làm cho cuộc sống cháu biến thành màu đen nhé,có thể cháu sẽ tìm được một nửa của mình đấy!]_dì Trâm ôn tồn nói.

-Dạ….

Sin tắt máy và vào bồn rửa,rửa mặt cho thật sạch mong rằng lúc “mát mẻ” có thể nghĩ “sâu” hơn.

Cô bé lại nằm phịch xuống giường,chưa bao giờ Sin phải nghĩ nhiều như thế này nhưng Sin chỉ nghĩ về Ron nhiều.Sin một lần nữa lại nghĩ về tình cảm cô bé dành cho cậu nhóc,không biết là thích thật sự hay chỉ là một trận “cảm nắng” nhất thời mà con gái hay gặp phải,khi nghĩ về Ron,trái tim cô bé lại rạo rực lên và đập nhanh hơn bình thường.Đây liệu có phải là tình yêu??

Nhưng cảm giác tội lỗi lại ùa về,đối với cô bé Thùy Như là một người bạn rất quan trọng mà Sin không muốn mất đi.Sở dĩ Sin chịu đi với Hải Phong là vì tình bạn,hai người bạn đi chơi cùng nhau trong ngày noel,suy nghĩ chỉ đơn giản vậy thôi..

…………….

8h tối…

Sin đã trễ hẹn với Ron và Đình Quân một tiếng đồng hồ.Bé Yum được ban tổ chức trong nhà thiếu nhi dắt đi phát quà cùng cho mấy em nhỏ.Giờ Sin lại ước trở thành con nít để vô lo vô nghĩ như bé Yum thì hay biết mấy!

Sin đã quyết định sẽ không đi cùng ai cả,mặc dù đó là một quyết định không “thông” tí nào,lủi vào đường nào cũng chết,đường tình cảm cũng chết mà đường tình bạn cũng chết!Thà lủi vào giường…cho khỏi chết! ==’

Cô bé muốn quên đi đêm noel ngày hôm nay.Xin lỗi Ron,xin lỗi Hải Phong..

Cùng lúc tại sông Sonus….

-Con bé này sao giờ chưa tới nhỉ?_Ron lo lắng ngước nhìn đồng hồ,trên tay cậu đang cầm một bó bông hồng đỏ thắm.

Thật sự là Ron không muốn làm theo cái cách sến rện tặng bông hồng sau đó lại tỏ tình như trong phim,nhưng Đình Quân và đám đàn em khi biết Ron định “tỉnh tò” với chị hai lại kì kèo mãi nói rằng đem theo bó bông hồng mới có tác dụng và chỉ số phần trăm “chấp nhận” sẽ lớn hơn nhiều so với đi tay không,ban đầu Ron phản đối quyết liệt nhưng được dịp thủ lĩnh mình đang “mềm lòng” nên cứ sấn tới nhất quyết bắt thủ lĩnh phải đem theo bó bông hồng mới chịu “tha” cho cậu nhóc!Đúng là vì Ron đang “mềm lòng” và con người vui vẻ hẳn ra nên không thèm chấp đám đàn em làm gì,chứ bình thường là cái đám loi nhoi ấy đã bị bum cho một trận nhừ đòn rồi.

Đang cười vui vẻ khi nghĩ đến cái cảnh lát nữa đây sẽ tới thì có một tiếng nói phát ra từ sau lưng Ron,cậu nhóc nhìn theo những cái bóng in dưới ánh sáng hắt ra từ cây cột điện,chắc chắn là trên 10 thằng chứ chẳng chơi!

-Ôi,thủ lĩnh Dark đang làm gì khó coi thể nhể??

-Biến đi trước khi tao đập gãy xương mày_Ron đưa ánh mắt sắt lạnh nhìn tên mới nói,lại là tụi JC,đứa nào đứa nấy vát theo nào là mã tấu,cây sắt dài ngoằng…Nói chung là đủ cả.Cái tên to béo ấy nhìn mặt hung tợn vậy nhưng thật chất chỉ là tép riu mà thôi.

-Mày tính giở cái trò tỉnh tò với con nào mà ôm nguyên bó bông tổ bà cha thế này?hay định ngồi tự kỉ mình ên??_tên ấy cùng cả đám giở giọng cười khả ố ra,cái miệng cười tưởng chừng nhét đủ nguyên tổ ong vò vẽ vào ấy chứ!

-Chết tiệt,lũ chó tụi bây lại được chủ sai khiến đến để cắn anh đấy à??Mà mắc mở gì phải đem theo nhiều đồ thế,không đối phó với anh nổi nên mới làm vậy hả?_Ron nhếch mép cười khinh bỉ.

Tên to béo ấy nghe câu ấy xong đã tắt hẳn nụ cười,mặt bắt đầu đỏ lên tức giận.Hắn ta hét lên.

-Tụi bây xông vào đập nó nhừ tử cho tao!để xem mày còn láo toét đến cỡ nào!!!!!!

Vậy là tất thẩy 10 tên xông vào,nhưng Ron đã né được mấy nhát dao “chết người” ấy,dù cho thể lực mạnh cách mấy mà bị mấy tên này dí dao thẳng vào người,nội lo né thôi cũng đủ mệt còn đằng này một mình Ron xoay sở đến 10 tên có trâu còn chịu không nổi huống chi người.Một lúc lâu sau Ron bắt đầu có dấu hiệu chịu không nổi vì những nhát dao trên người càng ngày càng nhiều mà Ron chỉ mới xử được có 7 tên còn 3 tên kia là “nặng kí” nhất,tên to béo khi nãy bị cậu nhóc nắm lấy đầu bẻ sang một một bên sau đó dùng chân đạp thẳng vào mặt hắn một cú trời giáng và sau đó quật xuống,hên sao là hai tên còn lại “tài lanh” xông tới nên cũng bị tên béo ấy đè lên người nằm sải lai.Ron cười khẩy rồi đứng lên,những tưởng đã xong thì tên béo ấy lại lồm cồm đứng dậy,hắn lấy cây dao găm của tên bị hắn đè khi nãy trên tay rồi thừa lúc Ron không để ý đã chạy đến,Ron nghe tiếng động thì quay lại nhưng đã muộn..Tên béo ấy đã đâm thẳng một nhát vào bụng Ron..

-Khốn kiếp_Ron gằng giọng rồi tung một cước vào “chỗ ấy” của tên béo,hắn ta đau điếng hồn ngã lăn quay ra đất và “bất tỉnh nhân sự”

Ron dùng chút sức lực cuối cùng của mình lảo đảo cầm lấy bó bông hồng đã bị dập nát rồi đi tới một băng đá gần đó ngồi xuống..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.