Chu Bạch Dương thân mật rúc vào người Hoàng Nhật, cười giòn tan trong nước mắt, cảm giác hạnh phúc không thể che giấu đã lây nhiễm cho tất cả những người có mặt.
Cô ấy nhìn thấy cô đứng bên cạnh Chu Đình Nam, liền đưa tay nắm lấy tay cô: “Chị dâu nhỏ, chị thật xinh đẹp.”
Cô ấy liếc nhìn những người có mặt, đắc thắng nói: “Thế nào, em đã nói rồi đấy em biết nhất định trong tim của anh trai có một vị trí dành cho chị ấy.”
Đỗ Thanh Vy bối rối nhìn cô ấy, rồi lại nhìn Chu Đình Nam, không biết cô ấy nói vậy là có ý gì.
“Được rồi, em nói nhiều quá, một khi em quay lại lỗ tai của anh sẽ không thể im lặng được nữa.” Chu Đình Nam ngắt lời cô ấy, “Đi thôi, xe ở bên ngoài, chúng ta trở về nghỉ ngơi đi. Buổi tối còn đi tụ tập nữa.”
Một nhóm người vừa nói vừa cười bước ra khỏi sân bay, bố chồng uy nghiêm, cô em dâu xinh xắn đang khoác tay mẹ chồng tốt bụng, ba người đàn ông vạm vỡ và phong độ cùng với cô thu hút rất nhiều ánh nhìn của mọi người ở sân bay.
Vào buổi tối, Chu Đình Nam sẽ đóng vai trò là người tổ chức bữa tiệc đón Chu Bạch Dương và Hoàng Nhật trở về.
Đây là lần đầu tiên Chu Đình Nam đưa cô đến bữa tiệc của anh ấy, trước khi ra khỏi cửa, cô vẫn hỏi lại anh: “Anh có chắc là muốn đưa em đến đó không?”
“ Thanh Vy anh biết một năm nay anh có lỗi với em rất nhiều, nhưng anh đang cố gắng thay đổi.” Anh nghiêm túc nhìn cô nói, “Có một số chuyện đã ăn sâu vào tim anh, cho anh thời gian để quên đi, có được không? Anh vẫn muốn làm anh Nam lúc nhỏ của em, hãy cho anh một cơ hội.”
Cô nghi hoặc nhìn anh, rất khó hiểu hỏi: “Từ nhà em đến nhà anh, em luôn cảm thấy có rất nhiều chuyện mọi người đều giấu em, nhưng em không biết bí mật đó là gì? Anh có thể nói cho em biết không?”
Anh nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô một lúc sau mới nói: “ Thanh Vy biết một số chuyện không phải là điều tốt, chỉ cần em biết, mọi người đều muốn em hạnh phúc.”
“Nhưng là, mọi người luôn nói những điều em cảm thấy nó liên quan đến em, nhưng em lại luôn bị bịt mắt không thể hiểu cũng không thể nhìn thấy những bí mật đó.”
Anh vươn tay kéo cô vào lòng, đặt trán lên đầu cô dịu dàng nói: “Chỉ cần em nhớ kỹ, mọi chuyện không liên quan đến em, cho dù xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến em.”
Đỗ Thanh Vy có thể khẳng định rằng anh biết chuyện của bố cô, ý của anh đang nói là cô không liên quan gì đến mạng người mà gia đình cô nợ anh sao?
Đang suy nghĩ mông lung thì giọng của Bạch Uyển từ dưới lầu truyền đến: “Anh, chị dâu đi thôi, còn chần chờ gì nữa?”
Chu Đình Nam buông cô ra, nắm lấy tay cô và nói với một cách nghiêm túc: “Từ giờ trở đi, em chỉ cần nhớ rằng em là vợ của anh.”
Đỗ Thanh Vy buông bỏ những nghi ngờ của mình và mỉm cười bẽn lẽn.
Mấy người cùng nhau lái xe đến một tòa nhà kiểu Pháp, tòa nhà kiểu Pháp 7 tầng này có hình dáng mới lạ, lồi lõm, phong cách trang nhã, trang trí lộng lẫy, là độc nhất vô nhị ở khu vực sầm uất nhất thành phố.
“Đây là nơi nào?” Đỗ Thanh Vy không khỏi tò mò hỏi.
“Đây là một câu lạc bộ tư nhân và chủ sở hữu ở đây là một người bạn của anh Lâm Tuấn Minh, em đã gặp rồi là khi trong bệnh viện đó.”
Chu Đình Nam đỗ xe ở bãi đậu xe, nắm lấy tay cô và đi về phía cánh cửa xoay lộng lẫy.
Đức Kiên và Bạch Dương đã ở trong sảnh, nói cười với Lâm Tuấn Minh.
“Anh ơi, nhanh lên, sao anh chậm thế.” Thấy hai người tiến vào, Bạch Dương liền vẫy tay.
Sau đó mọi người được dẫn lên tầng cai nhất của tòa nhà.
Đẩy ra một căn phòng VIP trên lầu ba, lập tức vang lên một tràng tiếng hoan hô động trời, sau đó có người phun bình xịt màu, lập tức những sọc màu sặc sỡ sặc sỡ phun khắp nơi treo lên đầu cô cùng những người mới bước vào.
Chu Bạch Dương lao vào với một tiếng kêu “Oa” ngạc nhiên rồi tiến tới ôm lấy từng người một trong phòng
” Bạch Dương, cậu rốt cuộc cũng trở lại rồi, nhớ chúng tớ không!”
“Bạch Dương, cậu thực sự quên bạn bè của mình sau khi đi hơn một năm sao? Cậu thật quá tàn nhẫn.”
“Ha ha, tớ đã trở lại, ta đã trở lại ha ha.”
” Chụt, em yêu để anh hôn em.”
“Đồ điên, lát nữa chồng cậu sẽ giết chết chúng tớ…”
Nhìn cảnh này Đỗ Thanh Vy cũng cười tươi thầm nhận xét em gái chồng cô đúng là rất đáng yêu luôn năng động nên mới có nhiều bạn như vậy, không như cô lúc nào cũng sống trong vỏ bọc lạnh lùng nên học xong đại học người bạn nữ duy nhất cũng chỉ có Đặng Khả Như.
Lúc này Đỗ Thanh Vy cũng ngồi xuống, ở đây cô không quen ai cả nên chỉ ngồi một góc ăn trái cây nhưng không ngờ lúc này một bàn tay tiến tới túm mặt cô khiến cô hết hồn.
“ Oà, Vy xinh đẹp.”
“ Cậu… Đồ điên làm tớ hết hồn.”
“ Sao cậu lại yếu đuối như vậy chứ.” Cô ấy cười hì hì rồi lại lấy đồ ăn trên bàn ăn nhồm nhoàm.
Đỗ Thanh Vy lúc này mới sực nhớ ra nên hỏi, “Khả Như cậu, sao cậu lại xuất hiện ở đây. Chẳng lẽ cậu quen em chồng tớ sao.”
“ Tớ cùng người yêu đến.”
“ Hả? Cái gì cơ? Người yêu cậu là anh chàng nào ?” Đỗ Thanh Vy túm lấy hai vai của cô ấy lắc lắc muốn nhanh chóng biết người yêu cô ấy là ai.
“ Ừm, tớ và anh ấy mới xác nhận quan hệ vài ngày thôi, là Lý Hải.”
“ Cái gì? ” Cô ngạc nhiên đến mức hét to lên.
Đặng Khả Như vội vàng bịt miệng cô lại,“ Cậu hét cái gì chứ lạ lùng lắm sao? Trai xinh gái đẹp thì phải đến với nhau thôi, tớ thuận theo tự nhiên.”
“ Cậu chơi kiểu gì mà nhanh vậy?” Cô không khỏi đưa ngón tay ra đếm, mới có chưa hết mười ngón tay mà hai người này đã đến với nhau.
“ Anh ấy đẹp trai như vậy không nhanh tớ sợ người khác cướp mất.”
Đỗ Thanh Vy:“…”
Cô ấy ghé sát tai cô thì thầm, “ Tớ lỡ ngủ với anh ta nên anh ta bắt tớ chịu trách nhiệm.”
Đỗ Thanh Vy:“…”
Lỡ sao? Cô không tin bạn mình đâu, cô gái mỗi lần thấy trai là sáng mắt lên có lẽ Lý Hải kia bị lừa rồi.
“ Được rồi trật tự mọi người. Hôm nay bữa tiệc này là để chào đón Bạch Dương cùng với Đức Kiên trở về chúng ta hôm nay phải ăn chơi hết mình, mời mọi người cùng nâng ly chúc mừng nào.”
“ Chúc mừng.”