Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Vô Dục Ma Tổ mặc dù không biết cái bếp lò này rốt cuộc là thứ gì, nhưng nó có thể chịu được một chưởng của mình, hắn khẳng định đây tuyệt đối không phải thứ bình thường.
Mà giờ tên giun dế này nửa đường đột nhiên quay đầu trở về, sau đó lại lấy bảo bối ra, chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp gì.
Sợ hãi!
Kinh hoảng!
Sau đó, Vô Dục Ma Tổ lại tin vào sức mạnh của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đây là phong ấn do hắn tạo ra, có bảo bối nào còn cường đại hơn sức mạnh của Vương Phật cơ chứ.
– Ha ha!
Lão cười lớn, vang vọng đất trời, khuôn mặt tỏ vẻ khinh thường.
– Tên giun dế, ngươi cho rằng chỉ bằng bản lãnh của ngươi, có thể phá được phong ấn của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật? Ngươi thật sự đề cao bản thân mình quá rồi đó.
Vô Dục Ma Tổ cuồng tiếu, hắn đã tổn thất quá nhiều bản mệnh tinh nguyên, mà kẻ gây nên chính là tên ghê tởm này.
– Cắt, có phải ta tự đánh giá cao hay không đợi lát nữa ngươi sẽ biết, còn nữa, nếu ngươi còn nói chuyện, lát nữa sẽ bị đánh cho run rẩy không ngừng đó.
Lâm Phàm khinh thường nói, sau đó chắp hai tay lại, chợt quát một tiếng.
– Thiên Địa Dung Lô, nung nấu vạn vật.
Vù!
Mặt đất rung chuyển, vạn cổ chấn động.
Thiên Địa Dung Lô bùng nổ một luồng sức hút mạnh mẽ.
Ầm ầm!
Thiên Địa Dung Lô chậm rãi trấn áp xuống, miệng lò như tràn đầy ma lực nào đó.
Đậy lại!
Lâm Phàm nhìn thấy một màn trước mắt, trong lòng vô cùng mừng rỡ, thoải mái, thật sự quá sảng khoái, đây mới là một màn mình mong muốn.
Thiên Địa Dung Lô nuốt luôn cả ngọn núi bị phong ấn, chậm rãi bao phủ xuống.
– Không thể, chuyện này tuyệt đối không có khả năng….
Giờ đây, Vô Dục Ma Tổ cuồng rống như thể gặp quỷ.
Hắn cảm nhận được ngọn núi đang chậm rãi bị bao phủ.
Sức mạnh luyện hóa vạn vật chợt bộc phát, dù Vô Dục Ma Tổ đã bị trấn áp vẫn có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh này.
Nguồn sức mạnh này vô cùng khủng bố, không người nào có thể chống đỡ.
– Ha ha….
Lâm Phàm bắt đầu cười lớn, trong lòng vô cùng hưng phấn.
Hắn không ngờ Thiên Địa Dung Lô thật sự có thể bao phủ được cả ngọn núi, nếu như nuốt được toàn bộ kim sơn này, rất có khả năng sẽ trấn áp được Vô Dục Ma Tổ, đến lúc đó, kinh nghiệm có tăng thêm bao nhiêu, Lâm Phàm thật không dám tưởng tượng.
Tuy không biết số lượng nhưng khẳng định sẽ rất rất rất… nhiều a.
Kim Tiên cảnh là chim nhỏ, chỉ cần giết chết được Vô Dục Ma Tổ, kinh nghiệm đủ để phi thiên.
Cho dù vượt qua Kim Tiên cảnh cũng không phải việc gì khó.
– Dừng tay, ngươi dừng tay lại cho bản tổ.
Vô Dục Ma Tổ cảm nhận được lò nung kia như một con cự thú, chậm rãi bao phủ, cắn nuốt ngọn núi phong ấn, nếu như còn tiếp tục nữa, sẽ không còn biện pháp nào.
Đáng ghét a.
Vô Dục Ma Tổ muốn phản kháng nhưng tất cả đều chỉ phí công vô ích.
Hắn bị phong ấn ở đây, còn có thể phản kháng được gì.
Giờ đây, Lâm Phàm cực kỳ hưng phấn, xong, rốt cuộc cũng xong rồi.
Một lượng lớn kinh nghiệm sắp vào tay mình.
Nhưng lúc này, dị tượng xảy ra.
– A Di đà phật!
Một tiếng phật hiệu đột nhiên vang vọng khắp đất trời, lực lượng phật tính hùng vĩ nối liền trời đất truyền đến từ sâu trong hư không, từng luồng từng luồng kim quang xuyên thấu mây đen, sau đó chiếu rọi trên đại địa.
– Đây là thứ gì?
Lâm Phàm nhìn thấy tình huống trước mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, không nghĩ tới sẽ sảy ra chuyện này.
– Ha ha, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, ngươi rốt cục cũng xuất hiện rồi, thả bản tổ ra ngoài đi, cũng đã mấy trăm ngàn năm rồi, ngươi còn muốn như thế nào?
Vô Dục Ma Tổ nhìn thấy tình huống trước mắt, nhất thời rống giận, ma âm mênh mông lan truyền trong hư không, nhưng khi chạm vào lực lưỡng phật tính, lập tức tan thành mây khói.
Có vẻ như đã bị độ hóa.
Ầm ầm!
Một đạo âm thanh hùng vĩ truyền đến từ trong hư không, sau đó, một bàn tay khổng lồ màu vàng xuyên thấu tất cả chậm rãi từ trên trời giáng xuống.
Bàn tay khổng lồ kia tản ra hào quang màu vàng óng, phật lực mênh mông, không cách nào ngăn cản.
Lạch cạch!
Phật thủ khống chế Thiên Địa Dung Lô, muốn ngăn cản Thiên Địa Dung Lô.
Lâm Phàm bỗng nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn lan truyền trên Thiên Địa Dung Lô.
Nguồn sức mạnh này mênh mông vô biên, chỉ là dư uy đã khiến Lâm Phàm không thể chống đỡ.
Thật mạnh, thật sự quá mạnh rồi.
Vù!
Hư không nổ tung, phật thủ đột nhiên dùng sức muốn khống chế Thiên Địa Dung Lô nhưng Thiên Địa Dung Lô là đồ của hệ thống, không thể dễ dàng nắm trong tay như vậy.
Cho dù phật lực cực kỳ mạnh mẽ nhưng vẫn như cũ không có áp lực nào đối với Thiên Địa Dung Lô cả.
– Ồ!
Một âm thanh hùng vĩ truyền đến, dường như rất kinh ngạc về uy lực của Thiên Địa Dung Lô.
Lâm Phàm hạ quyết tâm, mỗi lần trong thời khắc mấu chốt, đều gặp phải sự cản trở của người khác.
Chỉ còn chút nữa đã có thể bao phủ được toàn bộ ngọn núi rồi, khi đó có thể luyện hóa Vô Dục Ma Tổ thành số kinh nghiệm khổng lồ, đến lúc này rồi, sao cam tâm để người khác phá hoại.
Không được, tuyệt đối không được, cho dù cường giả vô địch cũng không ngăn cản được lão tử hành động.
– Bao phủ!
Lâm Phàm chợt quát lớn, bắt đầu liều mạng, không cần biết ngươi là ai, ngươi cũng không thể ngăn được ý chí của lão tử.
Ầm! Ầm!
Thiên Địa Dung Lô chợt bộc phát lực lượng luyện hóa cường hãn, phật thủ đang nắm Thiên Địa Dung Lô đột nhiên nổ tung.
– Làm sao có khả năng?
Vô Dục Ma Tổ thấy hình ảnh trước mắt, trong lòng kinh hãi không dám tin.
Khủng bố, vô cùng khủng bố, phật thủ này, hắn đã nhìn ra, chính là tay của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên bị nổ tung, sao có thể có chuyện đó chứ.
– Tương lai vô hạn, dừng tay đi!
Thời khắc này, một luồng phật âm mênh mông trấn áp đến, đồng thời, một ngón to lớn tằng màu vàng kim xuyên thấu thiên địa bay thẳng đến trấn áp Lâm Phàm.
Ngón tay phóng đại vô hạn trong mắt Lâm Phàm, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn.
Tuy giờ còn chưa đến, nhưng sức mạnh xuyên qua vô cùng mạnh mẽ giáng xuống đỉnh đầu Lâm Phàm.
– Hắn muốn giết ta.
Lâm Phàm kinh hãi, mồ hôi đầm đìa, hắn không ngờ nửa đường lại xuất hiện tồn tại nhân vật khủng bố như vậy như vậy.
– Vạn pháp quy tông, thiên địa quy nhất.
Lâm Phàm rống giận, không chút do dự, đề thăng pháp lực trong cơ thể, nhưng sức mạnh kinh khủng kia đã trấn áp trên người hắn.
– Lực Lượng Nguyên Tuyền, lấy lực làm đạo.
– Kiếm đạo vô song, lấy kiếm thành Thánh.
….
Hai mắt Lâm Phàm trợn lớn, pháp lực vận chuyển tới cực hạn, đây là Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, hắn kêu mình dừng tay, nhưng động tác trong tay hắn lại không muốn dừng, muốn tiêu diệt cả mình.
Lực Lượng Nguyên Tuyền được Bàn Cổ Ma Thần truyền thụ, vào lúc này nổ tung.
Vô biên kiếm ý, ngang dọc vạn giới, ngưng tụ trên thân.
Kim Tiên pháp tắc trên người cũng điên cuồng.
Lúc này, sức mạnh của Lâm Phàm đã đạt đến cực hạn, đạt tới trình độ kinh khủng.
Thời khắc này, Lâm Phàm tiến nhập vào một cảm ứng huyền diệu.
Khẽ nâng một cánh tay, tay kia vẫn bình thường không có gì lạ, phảng phất như không có bất kỳ uy lực gì, nhưng cái tay này lại khiến người khác không dám coi thường.
Lâm Phàm trợn hai mắt, một đạo tinh quang xuyên qua thiên địa.
– Lão Tử đấu thiên đấu địa, không gì phải sợ.
– Vĩnh hằng!
Lâm Phàm chợt quát to, chiến ý thăng thiên, năm ngón tay nắm lại thành quyền, một quyền hủy diệt tất cả đánh thẳng đến bàn tay đang muốn trấn áp hắn của Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.