“Huyết Đồ nghe lệnh, san bằng Vương phủ, cứu đại tiểu thư ra!”
“San bằng Vương phủ, cứu đại tiểu thư ra!”
“San bằng Vương phủ, cứu đại tiểu thư ra!”
Advertisement
“San bằng Vương phủ, cứu đại tiểu thư ra!”
Giờ phút này, bốn mươi chín thành viên Huyết Đồ đã tập hợp xong, thanh thế ngút trời!
Advertisement
“Điện chủ, có cần Dược Vương Điện giúp đỡ hay không?” Lúc này, Trương Hiểu Ngọc nghe tin chạy tới, cung kính hỏi.
“Không cần.”
Tô Thương lắc đầu, sau đó hỏi: “Lưu Sở Điềm thế nào rồi?”
“Đã tỉnh lại rồi, không vấn đề không lớn cả. Vừa nãy có một cậu thanh niên kỳ lạ vào phòng chăm sóc cho cô ấy.” Trương Hiểu Ngọc thành thật trả lời.
Tô Thương nhíu mày nói: “Thanh niên kỳ lạ sao? Kỳ lạ thế nào?”
“Cậu ta thế mà có hai cánh tay giống nhau, như này còn chưa đủ kỳ lạ sao.” Trương Hiểu Ngọc nhìn Tô Thương nói.
“Ừm… quả thật rất kỳ lạ.”
Tô Thương không tiếp tục đề tài này nữa, anh nói: “Trương Hiểu Ngọc, cô cứ ở lại đây canh giữ trang viên, chuyện của nhà họ Tô vẫn nên để người nhà họ Tô giải quyết.”
Lúc bắt đầu.
Tô Thương và Hứa Sơn Cư đi tới Dược Vương Điện, dịch dung thành dáng vẻ của Tô Huyền Thiên.
Có điều trước đó, lúc trở về trang viên nhà họ Trương, Tô Thương đã khôi phục hình dáng cũ.
Cho nên, Trương Hiểu Ngọc đã biết Tô Huyền Thiên chính là đại thiếu gia nhà họ Tô, Tô Thương.
“Vâng!”
Dưới sự sắp xếp của Tô Thương, Trương Hiểu Ngọc hết mực cung kính nhận lệnh.
Tiếp theo sau đó.
Tô Thương lập tức dẫn đầu toàn bộ thành viên Huyết Đồ, chậm rãi rời khỏi trang viên nhà họ Trương đi thẳng đến Bình Thân Vương phủ.
Còn về phía Hứa Sơn Cư, Tô Thương cũng để cho ông ấy ở lại. Dù sao Tô Tinh Hà, Vương Phú Quý, Lưu Sở Điềm đều ở lại trang viên nhà họ Trường, có hai người là Thiên Tông đỉnh phong trấn giữ thì Tô Thương cũng khá yên tâm.
…
Khoảng 20 phút sau.
Ngụy Trung dẫn theo vài tiểu thái giám trở lại đại điện Kim Loan, trước mặt văn võ bá quan kể lại hành động vừa rồi của Tô Thương cho họ biết.
“Lẽ nào lại như vậy, thân tín do Bình Thân Vương cử đi mà cậu ta cũng dám giết, người này cũng ngông cuồng quá rồi!”
“Trong mắt cậu ta còn có vương pháp hay không, còn có hoàng thất nữa, quả thực là coi trời bằng vung!”
“Hoàng đế, tên này giết chóc thành thói quen, lòng dạ độc ác, nhất định phải xử cực hình để răng đe cảnh cáo!”
…
Tại nơi đó, đông đảo chân tay của Bình Thân Vương ồn ào đứng ra lên án tố cáo hành vi xấu xa của Tô Thương.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!