“Tôi…Tôi không cam tâm!”
“Tô Thương, cậu sẽ không được chết một cách yên ổn đâu, bà cố ngoại nhất định sẽ báo thù cho tôi, cậu đợi chết đi!”
Advertisement
Lời trăng trối vừa được nói xong thì Bình Thân Vương Long Từ Hành liền được tiễn đưa ra khỏi thế giới này.
Mà Tô Thương ở đại điện Kim loan, trước mặt hoàng thượng và đông đảo bá quan văn võ, gi3t chết đương kim Vương gia.
Hành động này, trong nháy mắt đã gây nên một trận sóng to gió lớn.
Advertisement
Ánh mắt của văn võ bá quan nhìn Tô Thương tràn đầy e ngại, ai nấy đều nhao nhao lên cúi đầu xuống, không dám hó hé một lời nào.
“Hừ!”
Tô Thương đá cái xác của Bình Thân Vương qua một bên, lạnh lùng nói: “Đừng vội, đêm nay tôi sẽ trở về Giang Bắc, bà cố ngoại của cậu và tông chủ Trương Trường Sinh của Thiết quyền tông kia đều là người tôi chắc chắn phải giết!”
Ngông cuồng!
Phách lối!
Tô Thương là một minh chứng vô cùng sinh động cho hai từ này, nhưng tất cả mọi người cũng đều không làm gì được anh cả.
“Bình Thân Vương Long Từ Hành, lén nuôi dưỡng binh lính, có mưu đồ làm phản, chết chưa hết tội, mời hoàng thượng điều tra rõ ràng.”
Đúng lúc này, Lưu Trung Liên đứng đầu quan văn liền đứng ra nói mấy câu như vậy.
Không chỉ giúp cho hoàng thượng có một bệ đỡ đi xuống, mà còn giúp cho Tô Thương thoát tội.
“Ừm.”
Long Hành Thiên hài lòng nhìn Lưu Trung Liên, sau đó gật đầu nói: “Thừa tướng nói có lý, lá gan của Bình Thân Vương thật sự là quá lớn rồi, vậy mà dám ở trong Vương phủ lén nuôi dưỡng nhiều cao thủ địa tông như vậy, thậm chí còn có thiên tông, lòng lang dạ thú đã rõ rành rành.”
Nói đến đây, ánh mắt Long Hành Thiên lại nhìn sang Tô Thương, nói tiếp: “Tô Thương mắt sáng như đuốc, thấy rõ dã tâm của Bình Thân Vương, giả bộ thăm dò, nhưng không ngờ lại ép được Bình Thân Vương lòi đuôi ra.”
“Sau đó còn thay trẫm dẹp yên Bình Vương phủ, truy sát phản tặc Bình Thân Vương, công lao không thể không nói tới.”
Long Hành Thiên cuối cùng nói: “Cộng thêm lần trước, trẫm đã từng nói nếu như Tô Thương trở về sẽ sắc phong cậu ấy thành đại tướng quản lý tam quân.”
“Lúc này, chính là ngày lành tháng tốt, trẫm quyết định, phong Tô Thương làm đại tướng, quản lý tam quân!”
“Thần tán thành!”
“Thần tán thành!”
“Thần tán thành!”
Lưu Trung Liên đứng đầu quan văn dẫn đầu đáp lại, ngay sau đó văn võ bá quan trăm miệng như một, đồng thanh hô lên.
Bây giờ Bình Thân Vương chết rồi, vốn dĩ những ai muốn đầu quân cho anh ta thì bây giờ đương nhiên không dám có ý kiến gì rồi.
“Đại tướng Tô sao?
“Cám ơn hoàng thượng.”
Tô Thương mỉm cười, cũng không từ chối chuyện sắc phong này, mà anh còn đứng đấy để tiếp nhận thánh chỉ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!