Lý Thuần Phong thở dài một lần nữa, sau đó nói: “Ông ta vừa đến nhà họ Lý, đã để ý tới Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, còn dặn dò con phải đưa Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ ở lại trang viên, không cho hai đứa nó ra ngoài.”
“Lúc đó con đã đoán ra lòng dạ của Trương Trường Sinh, nhưng con thực sự bất lực, sợ ông ta nóng giận, hủy diệt nhà họ Lý, nên đành phải làm theo lời ông ta nói.”
Advertisement
Lý Thuần Phong gượng cười: “Quả nhiên, hôm nay ông ta lại muốn ra tay với Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, kế hoạch ngày hôm nay, chỉ có thể lén lút đưa Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ ra khỏi nhà họ Lý, còn có thể chạy trốn được hay không, thì phải trông chờ vào vận mệnh của hai đứa nó.”
“Khuê Võ, đợi tí nữa cha đến phòng luyện công nói chuyện với Trương Trường Sinh, để phân tán sự chú ý của ông ta, con lặng lẽ đưa Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ ra khỏi nhà họ Lý.”
Advertisement
Lý Thuần Phong nhìn về phía Lý Khuê Võ, vẻ mặt phức tạp, nói: “Đến khi ấy con cũng đừng quay về nữa, mang theo ít tiền, các con cao chạy xa bay đi, cứ coi… Cứ coi như ở Giang Bắc không có nhà họ Lý.”
“Cha!”
Lý Khuê Võ tiếp nhận ánh mắt của Lý Thuần Phong, như nghĩ ra điều gì đó, trong mắt đã rưng rưng nước mắt rồi.”
“Đàn ông con trai khóc cái gì mà khóc!”
“Nhớ lấy, làm theo lời cha nói, giữ lấy huyết mạch nhà họ Lý là quan trọng hơn bất cứ cái gì!”
Lý Thuần Phong kiên quyết không do dự nói, sau đó liền đi đến phòng luyện công tìm Trương Trường Sinh.
“Ha ha.”
“Lý Thuần Phong, ông vĩ đại thật đấy!”
Chính lúc này, một giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên ở sảnh lớn.
Sau đó.
Một người đàn ông mặc quần áo hiệp sĩ màu trắng, đội một chiếc mũ dạ cao, bước vào phía trong.
Người này thân hình cao lớn, khoảng một mét tám, cỡ bốn mươi, năm mươi tuổi, sắc mặt là trắng bạch dị thường.
Ông ta chính là tông chủ Thiết Quyền Tông, lão tổ tông nhà họ Trương ở thành phố, Trương Trường Sinh.
Hai ngày trước.
Ông ta đi vào Giang Bắc, cùng với nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều, cùng nhau đi đến sơn trang Y Vân.
Trong lúc đó, Trương Trường Sinh cùng với trụ cột Dược Vương Điện là Trương Trọng Ngu đã từng đánh nhau.
Hai bên đánh nhau không phân thắng bại, kết quả là cả hai bên đều tổn hại.
Có điều, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành và Cổ Hồng Nguyệt còn chưa ra tay.
Nếu như hai người này ra tay, Dược Vương Điện nhất định không có cách nào chống trả.
Nhưng Trương Trường Sinh biết không nên uy hiếp quá gấp, Dược Vương Điện khác với những thế lực khác, nếu quá gấp gáp thì sẽ chỉ phản tác dụng mà thôi.
Vì thế, Trương Trương Sinh đã thương lượng với Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt, quyết định cho Dược Vương Điện thời gian suy nghĩ là hai ngày.
Sau hai ngày nữa, họ sẽ cùng nhau đi đến sơn trang Y Vân, đến lúc đó, nếu như Dược Vương Điện vẫn cố chấp không tỉnh ngộ, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lần đánh nhau trước đó, mặc dù Trương Trường Sinh đã làm Trương Trọng Ngu bị thương nặng, nhưng chính ông ta cũng bị thương.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!