*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Kiền Khôn vừa đứng dậy vừa nói: “Chờ chúng ta luyện khí đột phá đến tầng thứ tư, thứ năm, rồi để cho Tô Thương dạy ông ấy cũng chưa muộn.”
“Cha, đến mức đó sao, ông chủ họ Lý dù sao cũng là ông nội Lý Nguyệt mà.”
Advertisement
Tô Thần Binh cười khổ một tiếng, nhưng cũng chỉ biết nghe theo lời cha nói mà làm.
Rất nhanh chóng, Lý Thuần Phong đã xuất hiện tại mật thất dưới đất.
Advertisement
“Anh Lý, anh đã đến à.” Tô Kiền Khôn cười chào hỏi.
“Ừm, ừm.”
Lý Thuần Phong đứng cách xa Tô Kiền Khôn ba mét, quan sát Tô Kiền Khôn, biết rồi nhưng vẫn giả vờ hỏi: “Ui cha, anh Tô, vết thương của anh hồi phục rồi sao.”
“Ừm, Tô Thương trị khỏi cho tôi.” Tô Kiền Khôn cười nói, nhắc đến Tô Thương, trong mắt tràn đầy tự hào.
“Tô Thương thật lợi hại.”
Lý Thuần Phong cũng rất tự hào, đầu tiên là khen Tô Thương, sau đó nói: “Anh Tô, nếu anh đã khỏi bệnh rồi, chi bằng chúng ta so tài một chút đi, lâu lắm rồi tôi không đánh nhau với ông rồi.”
“Ha ha, được, ông cho rằng tôi sợ…”
Tô Kiền Khôn đang chuẩn bị đồng ý, rất nhanh liền kịp phản ứng lại, mình bây giờ đã không phải là người luyện võ cảnh giới địa tông rồi.
“Luyện khí tầng thứ nhất, đánh không lại Tông sư, không được, tuyệt đối không thể so tài với ông Lý bây giờ được.”
Tô Kiền Khôn lấy lại tinh thần, liền từ chối nói: “Anh Lý, hay là thôi đi, sau này có cơ hội chúng ta lại đấu.”
“Ha ha, chọn ngày không bằng đúng ngày, hôm nay làm luôn đi.” Lý Thuần Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, trong lòng bàn tay ngưng tụ chân khí.
“Đừng đừng đừng.”
Tô Kiền Khôn liên tục khoát tay nói: “Anh Lý, còn nhiều thời gian, chúng ta…”
Ông ấy đang nói, Lý Thuần Phong đột nhiên ra tay, một chưởng trực tiếp đánh vào lồ ng ngực Tô Kiền Khôn.
Ầm!
Đối mặt với Lý Thuần Phong cảnh giới Tông sư, Tô Kiền Khôn luyện khí tầng thứ nhất không hề có sức đánh trả, bị một chưởng đánh bay, cơ thể liên tục đụng lên vách tường.
Tất nhiên, Lý Thuần Phong ra tay lưu tình, nếu không thì một chưởng này có thể đánh Tô Kiền Khôn hộc máu.
“Hửm? Anh Tô, sao anh không đánh trả? Chân khí của anh đâu, nhanh dùng đến đi.”
Lý Thuần Phong nhếch miệng lên, cười đùa nói: “Tôi cực kỳ thích đánh nhau với người có năng lực ngang bằng với tôi.”
“Anh Lý, hôm nay tình trạng của tôi không tốt lắm, không muốn…”
Tô Kiền Khôn chưa nói hết câu, bàn tay Lý Thuần Phong liên tục đánh vào trên người ông ấy.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!