Tôi Trúng Số Rồi!

Chương 48: Lời mời của Lưu Thần Vy



“Hít…”

Từ Lộ hít một hơi thật sâu rồi nhanh chóng đưa ra quyết định.

Cô ấy khẽ nhỉ giọng nói với Trương Phong: “Anh Trương, anh định tặng căn biệt thự này cho tôi có đúng không?”

“Đúng!”

Trương Phong bình tĩnh gật đầu.

Sau khi thấy Trương Phong gật đầu, Từ Lộ cũng không nghĩ gì thêm nữa, cô ấy cầm bản hợp đồng trên bàn lên rồi nhanh chóng viết tên mình vào đó.

Sau khi nhìn thấy Từ Lộ đã ký tên xong thì mọi người đều tỏ vẻ ngưỡng mộ.

Suy cho cùng theo họ thấy thì lúc này Từ Lộ chẳng khác gì đang trúng số cả.

Mà lúc này trong lòng Lưu Thần Vy càng thấy hối hận hơn, nếu nhưng không phải bản thân cô ta không nịnh ợ thì có lẽ bây giờ người kí tên vào bản hợp đồng kia chính là bản thân cô ta rồi.

Bởi vi Trương Phong đã thanh toán hết tiền mua nhà nên thủ tục cũng không rắc rối gì lắm, không bao lâu sau thì Từ Lộ đã cùng nhân viên trong bộ phận bán nhà hoàn thành xong mọi thủ tục rồi.

Từ Lộ cũng đã chính thức trở thành chủ nhân của căn biệt thự!

Lúc này, những người đứng ở bên trong bộ phận bán nhà đều vô cùng ngưỡng mộ Từ Lộ.

Tất cả mọi người đều đang tơ tưởng nếu như chuyện ngày hôm nay xảy đến với bản thân mình thì tốt biết bao nhiêu!

Sau khi Trương Phong thấy Từ Lộ đã hoàn thành xong thủ tục thì quay người đi ra khỏi bộ phận bán nhà.

Từ đầu đến cuối anh đều không để mắt tới Lưu Thần Vy đang đứng bên cạnh vò đầu bứt tóc đủ kiểu để thu hút sự chú ý của anh.

Từ Lộ thấy Trương Phong sắp rời đi thì nhanh chóng cất bước đuổi theo, cô ấy tỏ vẻ ngại ngùng nói: “Anh Trương, cảm ơn anh đã tặng tôi căn biệt thự đó…”

“Không cần cảm ơn!”

Trương Phong bình tĩnh trả lời một câu.

“Vậy thì, đây là số điện thoại của tôi, khi nào anh có nhu cầu thì có thể gọi điện thoại tìm tôi bất cứ lúc nào!”

Từ Lộ do dự một hồi rồi lấy ra một tấm giấy từ trong túi của mình, nhét vào trong tay của Trương Phong, vẻ mặt cô ấy rất ngượng nghịu.

“Tôi có nhu cầu cái gì chứ?”

Sau khi nghe Từ Lộ nói vậy thì ánh mắt Trương Phong trở nên có chút khó hiểu.

“Ợ… anh, anh tặng tôi căn biệt thự đắt tiền như vậy không phải do anh muốn…”

Mới nói có nửa câu thì gương mặt xinh đẹp của Từ Lộ đã đỏ bừng cả lên, cô ấy không nói hết nửa câu sau.

“Tôi muốn cái gì chứ?”

Trương Phong vẫn không hiểu.

“Không phải anh muốn bao nuôi tôi, muốn tôi làm người yêu của anh hay sao?” Cuối cùng Từ Lộ cũng lấy hết can đảm nói ra câu nói này.

“Bao nuôi cô, làm tình nhân của tôi hả?”

Sau khi nghe vậy thì mắt Trương Phong trở nên đờ đẫn, anh nhất thời không biết phải nên nói gì.

Nhìn Từ Lộ đang đứng ở trước mặt, Trương Phong có chút cạn lời rồi.

Anh không hề ngờ rằng tặng biệt thự cho Từ Lộ lại khiến cô ấy hiểu lầm là anh muốn bao nuôi cô ấy, nên anh mới làm như thế.

Nhưng trong lòng Trương Phong không hề có suy nghĩ như vậy!

“Anh Trương, anh cứ yên tâm đi, sau khi lên đại học tôi luôn giữ mình trong sạch, trước giờ tôi chưa từng quen bạn trai, đây vẫn là lần đầu của tôi!”

Từ Lộ thấy Trương Phong không nói gì, cứ ngỡ anh chê bai bản thân nên cô ấy nhanh chóng nói thêm một câu.

Trương Phong liếc mắt ngắm nhìn Từ Lộ, không thể không thừa nhận Từ Lộ cũng được lắm, thân hình tuyệt đẹp và gương mặt trẻ trung đáng yêu.

Bất luận nói về thân hình hay nhan sắc thì cô ấy vẫn được coi là hàng cực phẩm,

Chỉ cần trang điểm nhẹ xíu thì cô ấy còn đẹp hơn nhiều ngôi sao hạng C hạng B ấy chứ.

Nếu như là lúc trước, khi Trương Phong thấy có cô gái đẹp như vậy tự dâng mình đến cửa thì anh sẽ không nói nhiều dẫn cô ấy đi thuê phòng ngay.

Nhưng lần này Trương Phong đã quen biết với Lâm Phỉ Nhi, tuy rằng Lâm Phỉ Nhi chỉ là một người vợ chưa cưới trên danh nghĩa của anh nhưng trong lòng Trương Phong vẫn không hề có suy nghĩ đến việc phát sinh quan hệ với mấy cô gái khác.

Chí ít thì, trước khi Lâm Phỉ Nhi chưa làm chuyện gì có lỗi với Trương Phong thì Trương Phong cũng không làm ra chuyện gì có lỗi với Lâm Phỉ Nhi.

“Tôi thấy có lẽ cô đã hiểu lầm ý của tôi rồi!”

Trương Phong do dự một hồi rồi khẽ lên tiếng nói với Từ Lộ.

“Hiểu lầm ý của anh sao?”

Sau khi nghe Trương Phong nói vậy, trong mắt Từ Lộ tỏ ra sự không hiểu.

“Tôi không hề có ý gì khác khi tặng căn biệt thự này cho cô, chỉ có điều thấy cô bị người ta ức hiếp có hơi đáng thương làm cho tôi nhớ đến bản thân mình trước đây.”

“Đối với tôi mà nói thì căn biệt thự này căn bản không đáng giá bao nhiêu cả, nên tôi mới tặng nó cho cô làm quà gặp mặt!”

Trương Phong giải thích cho Từ Lộ hiểu.

Mà câu nói này của Trương Phong cũng vừa hay bị Lưu Thần Vy nghe thấy, cô ta không khỏi hít một hơi thật sâu, trong lòng cô ta thấy bất ngờ vô cùng.

Suy cho cùng thì đây cũng là lần đầu tiên cô ta thấy có người lấy căn dinh thự hai mươi bốn tỷ làm quà gặp mặt.

Nên biết rằng giá trị của căn biệt thự đó có phải hai trăm bốn mươi nghìn đâu.

Nhưng có lẽ cô ta không biết, trong mắt Trương Phong, căn biệt thự hai mươi bốn tỷ đó chẳng có khác biệt gì với hai trăm bốn mươi nghìn đồng cả.

“Anh Trương, anh thật sự không hề có ý muốn tôi làm tình nhân của anh hay sao?”

Từ Lộ nhìn sang Trương Phong thắc mắc hỏi.

“Không có!”

Trương Phong lắc lắc đầu.

“Nếu như đã như vậy thì tôi không thể nhận căn biệt thự kia được!” Sau khi do dự một hồi thì Từ Lộ nghiến răng nói.

“Tại sao chứ?”

Trương Phong vô cùng thắc mắc cất tiếng hỏi Từ Lộ.

“Căn biệt thự đó đắt như vậy, tự nhiên anh lại đem nó đi tặng cho tôi, tôi không nhận nổi…” Từ Lộ thấp giọng trả lời.

“Khi nãy không phải tôi đã nói với cô rồi hay sao, đối với tôi mà nói thì căn biệt thự này chẳng là cái gì cả, cô không cần lo lắng tôi sẽ làm gì với cô cả!”

Lúc này trong lòng Trương Phong cũng thấy rất bất lực, anh không ngờ cô gái như Từ Lộ lại chính trực như thế, không cho cô ấy làm người yêu thì cô ấy không chịu nhận biệt thự.

Trương Phong lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên anh thấy có cô gái đẹp tự tìm đến cửa nói muốn làm người yêu của anh ấy!

Nên biết rằng lúc Trương Phong không có tiền, một cô sinh viên bình thường cũng lạnh lùng nhìn anh, đến trần văn văn cũng như thế.

Nhưng mà bây giờ tất cả đã thay đổi rồi!

“Nhưng mà…”

“Từ Lộ, sao cô lại không hiểu chuyện như vậy chứ! Cậu Trương người ta đã nói là tặng biệt thự cho cô rồi, cô nhận là được rồi, cô nói nhiều như vậy làm gì!”

Chính vào lúc này, Lưu Thần Vy đột nhiên đi ra, lớn tiếng khuyên nhủ Từ Lộ một câu.

“Giám đốc Lưu, tôi không thể nhận món đồ quý giá như này được!”

Nếu như Trương Phong muốn bao nuôi Từ Lộ nên mới tặng cô ấy căn biệt thự thì trong lòng Từ Lộ còn chấp nhận được, suy cho cùng cũng do cô lấy cơ thể mình để đổi lấy căn biệt thự kia.

Nhưng mà bây giờ Trương Phong không cần gì cả, tặng không cho cô ấy căn biệt thự, Từ Lộ không thể nào chấp nhận được.

“Từ Lộ à, nếu như tôi nhớ không lầm thì bố của cô vẫn đang nằm viện đúng hay không? Nhà cô cũng nghèo đến mức không có gì ăn chứ gì? Bây giờ cô chỉ cần đem căn biệt thự đó đi bán, thì cô có tiền đưa bố cô đi làm phẫu thuật rồi!” Lưu Thần Vy nhìn Từ Lộ rồi nói tiếp.

Sau khi nghe Lưu Thần Vy nói vậy thì Từ Lộ do dự một hồi, sau đó ngẩng đầu nhìn sang vị trí của Trương Phong.

“Cô yên tâm đi, nếu như tôi đã nói tặng căn biệt thự đó cho cô thì tôi sẽ không đòi lại đâu, bây giờ căn biệt thự đó đã là của cô rồi, cô muốn làm gì cũng được!”

Trương Phong khẽ cất giọng nói với Từ Lộ.

Sau khi nghe Trương Phong nói vậy, vẻ mặt Từ Lộ vô cùng cảm kích, cô ấy cúi người với Trương Phong rồi nói lớn tiếng: “Anh Trương, thật lòng cảm ơn anh nhiều lắm, tôi không biết phải cảm ơn anh như thế nào mới phải…”

“Cô không cần cảm ơn tôi đâu!”

Trương Phong lạnh lùng trả lời một câu rồi lập tức quay người rời khỏi bộ phận bán hàng.

Từ Lộ sững sờ đứng yên tại chỗ, cô ấy dùng ánh mắt cảm kích tiễn Trương Phong rời đi.

Lưu Thần Vy bước đi trên giày cao gót nhanh chóng đuổi theo Trương Phong: “Anh Trương, anh đợi tôi một lát…”

“Cô còn có chuyện gì nữa hay sao?”

Sau khi rời khỏi bộ phận bán nhà, Trương Phong quay đầu liếc nhìn Lưu Thần Vy một cái rồi bình tĩnh hỏi.

Trương Phong chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì với cô gái Lưu Thần Vy này nên anh cũng không định để tâm tới cô ta.

“Anh trương, không phải lúc nãy anh đã nói mấy cái nhà ở đây của chúng tôi không xứng với anh hay sao?”

“Chuyện là như này, ở vùng ngoại ô chúng tôi còn có một khu biệt thự cao cấp, nếu như anh có hứng thú thì tôi có thể dẫn anh đi xem thử, thuận tiện…”

Lúc nói chuyện, Lưu Thần Vy cố ý ghé sát vào người Trương Phong, ỏng ẹo nói với Trương Phong.

“Bây giờ có hơi muộn rồi, sau này hẵng nói đi!”

Trương Phong nghĩ cũng không thèm nghĩ mà từ chối thẳng thừng.

“Anh Trương à, bây giờ vẫn còn sớm lắm, hay là chúng ta đi coi thử đi, suy cho cùng nói không chừng căn biệt thự về đêm còn có một cảm giác khác đó!”

Lưu Thần Vy nháy mắt say đắm với Trương Phong.

Nhìn thấy Lưu Thần Vy lẳng lơ như vậy thì Trương Phong bắt đầu có chút do dự.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.