Tổng Giám Đốc Trọng Sinh

Chương 9



Hôm nay cũng như mọi ngày. Thật nhàm chán đối với cô. Cô bước đến lớp với tâm trạng mệt mỏi. Ngồi vào bạn và đeo tai nghe, hưởng thụ âm nhạc bằng cả tâm hồn. Cô không hề chú ý đến mọi thứ bên ngoài.

Ở ngoài mọi người đang bàn tán xôn xao về điều gì đó. Cô thật chẳng quan tâm chút nào. Hôm nay Tuyết Sang không đi học vì gia đình có việc. “Thật nhàm chán”

– Này. Khi nãy tớ đi ngang văn phòng, tớ lén nghe được là hôm nay lớp chúng ta có giáo viên mới- học sinh A nói

– Thật không. Là nam hay nữ thế?- Học sinh B hỏi

– Nghe đồn là Nam đấy. Còn rất đẹp trai là đằng khác. – Học sinh C nhanh chóng trả lời

– Tớ thật thắc mắc đấy – học sinh D nói

Cái lớp giờ không khác gì cái chợ, cứ bàn tán xôn xao về điều gì đó.

Tiếng chuông reo báo hiệu đến giờ vào lớp. Hạnh Nhi nhẹ nhàng gỡ tai nghe ra chuẩn bị tiết học mới.

Cô Vân Anh nhanh chóng bước vào lớp. Nhưng không chỉ một mình cô đi sau lưng cô là… Hàn Mạc. ” Anh ta đến đây làm cái quái gì chứ?”- Cô hết sức bàng hoàng.

– Chào các em. Từ bây giờ đây sẽ là chủ nhiệm mới của các em – thầy giáo Hàn Mạc

Cả lớp hò reo inh ỏi, một phần là vì đã thoát khỏi bà la sát Vân Anh, một phần là vì thầy giáo mới quá ư là đẹp trai. Hôm nay anh mặc áo sơ mi, quân tây. Tuy nhìn đơn giản nhưng không kém phần trang trọng làm tô điểm lồng ngực săn chắc của mình.

Anh thấy khuôn mặt ngốc nghếch của Hạnh Nhi cứ đờ ra đấy anh không nhịn được liền bật cười. Cả lớp đều xôn xao vì nụ cười này của anh. Tim cô cũng đập chậm đi một nhịp.

– À chào các em….Tôi tên Hàn Mạc.

…..

– Vào bài học- Anh nhanh chóng nói

– Thầy ơi! – một học sinh nữ nhanh nhẹn gọi

– Nói- anh lạnh lùng đáp

– Hôm nay là ngày đầu thầy nhận lớp. Sao thầy không giới thiệu về thầy nhỉ?

– Được. Vậy tiết này tôi sẽ trả lời mọi câu hỏi của mấy em. Từng người một, hỏi đi

Học sinh A:

– Thầy bao nhiêu tuổi rồi ạ?

– 23

Cả lớp liền xôn xao lên vì người thầy trẻ này của mình. Thầy nhanh tay chỉ vào bạn kế bên

– Đến lượt em hỏi

– À.. Thầy có bạn gái chưa ạ?

– Chưa

Cô thấy hơi buồn vì câu trả lời này của anh. Nhưng đúng thật hai người có là gì của nhau đâu mà buồn

– Nhưng tôi đang theo đuổi một cô gái. Cô ấy rất dễ thương

Khuôn mặt cô bừng đỏ. Cô không nghĩ anh sẽ nói như vậy. Nhưng cô chợt nhận rằng người anh đang nói chưa chắc phải mình. Khuôn mặt vui tươi bỗng xìu xuống.

Anh chỉ tay vào Hạnh Nhi

– Tới lượt em

– À…. người thầy đang theo đuổi còn là học sinh hay đã đi làm rồi ạ?

Thật ra cô muốn hỏi để xem người anh đang ám chỉ là ai

Anh cười một cái rồi vui vẻ trả lời

– Cô ấy còn đi học. Nếu như có thể tôi muốn bay đến ôm cô ấy ngay bây giờ

Giờ đã đủ khẳng định người anh đang nói tới là cô. Cô ngại ngùng cuối gục mặt xuống gầm bàn.

Loay hoay với những câu hỏi, chuông ra chơi đã reo lên.

Anh hỏi

– Lớp trưởng lớp này là ai??

Tất cả ánh mắt và ngón tay hướng về Hạnh Nhi. Cô thầm nghĩ ” chắc chắn hắn ta đã biết. Có sơ đồ lớp còn giả vờ hỏi. ”

– Em đi theo tôi lên văn phòng. Tôi muốn hiểu rõ hơn về lớp

Cô nhanh chân chạy theo sau anh. Đến đoạn vắng người cô nhanh chóng kéo anh lên sân thượng.

– Anh đến đây làm gì??- cô gắt gỏng hỏi

– Anh đến để tìm em mà.- anh bày khuôn mặt nhõng nhẽo

Anh nhanh chóng ôm cô vào lòng hít, vùi đầu vào cổ hít lấy hương thơm quen thuộc của riêng cô.

– Thả ra đi. Chúng ta còn chưa nói chuyện xong – cô vùng vẫy liên tục

– Em cứ nói đi. Anh nghe đây

– Người anh đang theo đuổi là ai?- cô quay mặt sang bên khác hỏi

– Em…

Bầu không khí giờ đây vô cùng tĩnh lặng. Chỉ có hai con người với khuôn mặt ngại ngùng đang ôm chặt nhau.

– Ba em nói. Nếu anh không đồng ý kết hôn với em thì em sẽ phải lấy Hàn Lâm

Anh rất bất ngờ vì câu nói này của cô. Cũng có thể hiểu rằng câu này cô ngụ ý về việc muốn kết hôn với anh.

Anh giả vờ như không biết. Mặt vẫn cúi vào vai cô

– Thế em muốn lấy Hàn Lâm không.?

– Dĩ nhiên là không….- cô ngại ngùng nói

– Vậy em muốn lấy anh??

Làm gì có người nào mặt dày như anh. Đã gợi ý rõ ràng như thế còn cố tình hỏi.

Cô không đáp lấy lời nào. Tức giận đẩy anh ra nhanh chóng bước về phía cửa.

Hàn Mạc nhanh chóng bắt lấy tay cô, kéo cô ngã vào lòng mình.

– Anh xin lỗi, anh chỉ đùa chút thôi.Đừng giận mà

Cô vẫn im lặng đứng đó mặc dù cô rất cảm thấy buồn cười vì hành động trẻ con này của anh.

Anh thấy cô dường như vẫn còn giận nên anh nhanh chóng cúi xuống đặt môi mình lên bờ môi ấm áp nhỏ bé của cô. Cô không phản kháng, ngược lại còn vui vẻ đón nhận nụ hôn. Anh nhanh chóng dùng lưỡi tách lấy hàm răng cô ra, đưa lưỡi vào bên trong, nhanh chóng mút tất cả mật ngọt trên đầu lưỡi của cô, hai chiếc lưỡi cứ quấn lấy nhau gần 5p đồng hồ. Sau đó ví không thể thở nổi nên cô nhanh chóng đẩy anh ra. Khuôn mặt cô giờ đây đã đỏ ửng lên vì ngại ngùng. Cô vội lấy hai tay che mặt lại. Anh nhanh chóng kéo hai tay cô ra, anh nhìn thẳng vào mắt Hạnh Nhi và nói:

– Anh yêu em.

Cô ấp úng một chút rồi nói.

– Em cũng yêu anh…

Anh rất hạnh phúc khi nghe câu nói này. Nhấc bổng cô lên xoay người cô như chong chóng. Đến khi đặt xuống thấy khuôn mặt hạnh phúc của anh thì cô cũng hạnh phúc lây. Cả thế giới sân thượng này đang đắm chìm trong màu thiếu nữ phấn hường.

– Mai anh sẽ đến nhà em

– Để làm gì??- cô thắc mắc hỏi

– Ra mắt ba mẹ

Tiếng ba mẹ của anh gọi sao mà ngọt xớt. Làm cô cũng cảm thấy ấm áp theo. Nhanh chóng ôm lấy anh. Cứ thế hai người ôm nhau đến khi vào học.

Nhưng cô không ngờ toàn bộ quá trình thân mật của anh và cô đã bị người khác nhìn thấy.

Nhớ like và bỏ phiếu để mình có động lực. Chân thành cảm ơn


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.