Tổng Tài Ác Ma Và Cô Vợ Sát Thủ

Chương 90: Song Phong



Hệ điều hành Alus X102 được thử nghiệm trên cơ thể người, sức mạnh giết được một người trưởng thành mạnh không tưởng, việc bến cảng hôm nay anh đã cho người điều tra được là do bọn phỉ xã hội đen muốn ăn chặn lô hàng nên đã mua chuộc người trong bang Riangle

Người vừa chết tức tưởi trên cây giá chính là nội gián trong bang, rõ ràng hắn đang lựa chọn đường chết mới giáng tiếp cho bọn xã hội đen

” Cứ tiến hành theo mệnh lệnh”

” Rõ”

Lần này Vương Gia Uy đã cử Bộ Tứ đi theo Hàn Thiên hỗ trợ tiến hành nhiệm vụ, chính tuyến 1 sẽ do A Phong và Tề Phong, chính tuyến hai sẽ do A Phi và Tề Phi, còn lại đều được bố trí theo sơ đồ xích xắc

Trên xe Hàn Thiên đưa cây Lục Phỉ cho cô, đây là cây súng ngắn đã theo anh nhiều năm nay, một loại súng giảm thanh có lực bắn cao, viên đạn trong 1 giây có thể bắn xuyên hồng tâm

” Em cầm lấy”

Lãnh Minh An nhận ra được cây súng này, nó không phải rất quý với anh sao, có vẻ như cô hiểu dụng ý của anh vui vẻ nhận lấy cây súng cầm chặt nó trong tay, cô biết lý do anh đưa một vật quan trọng này vào tay cô là có mưu tính riêng của Hàn Thiên

Anh đi ra khỏi xe để mình cô ở trên xe, còn bản thân cùng thuộc hạ đi về phía bến cảng, cô cũng nhanh chóng trèo nhanh lên ghế trước để tiện bề hành động

” Lô hàng đâu”

Hàn Thiên lạnh giọng nói, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía người đàn ông bị hư một mắt, nhìn như mấy hải tặc, mình mẩy xăm mình hung tợn, răng đôi lúc phát ra tiếng ken két, làm vậy tưởng anh sợ sao

” Ngài thật biết đùa, làm gì có lô hàng”

” Lô hàng của ngài không phải tháng sau mới tới sao”

Đúng như không nằm ngoài dự tính của hai người phụ nữ, bọn người này tuy là thuộc bang tính xã hội đen nhưng chuyên về cướp biển trên những tàu thuyền cập bến, bọn chúng chuyên dụng vào những thương gia khét tiếng để thi hành nhiệm vụ cướp bóc

Nhưng bọn chúng lại chọn nhầm đối tượng?

” Ngươi nghĩ lô hàng đó có tác dụng”

Đáng lẽ ra lô hàng đang vận chuyển về gần tới, sớm có dự định về hàng nhanh hơn dự kiến thay vì về cảng lớn thì anh đã bỏ ra một số tiền lớn để chuyến tàu di chuyển đến cảng nhỏ

Lô hàng không có giả chỉ là sau hôm đó thuộc hạ của anh đã nhanh chóng xử lý chuyển 1-1 với nhau, từ lô hàng chất lượng sang lô hàng kém chất lượng

Tên cầm đầu đó khi nghe đến lời này lập tức chỉ trỏ những tên lính kiểm tra từng thùng, vậy là hắn chỉ nhận được câu nói lô hàng toàn là giấy cứng, mặt mày từ xanh rồi chuyển đỏ, ngước mắt giận dữ nhìn về phía anh

” Hai người đã làm gì lô hàng”

” Nực cười”

Hàn Thiên nở nụ cười khinh bỉ, cái loại hạng người này cũng muốn gài bẫy anh sao, muốn chọi lại anh trước tiên phải có não, chứ không có não dựng bẫy này lên không phải giống ăn miếng trả miếng sao

” Các ngươi chơi ta, được lắm nếu như không biết sống chết ông đây cho các ngươi ném mùi”

Khi thấy tên cầm đầu rút ra cây súng những tên còn lại cũng bắt đầu rút theo, thuộc hạ của anh thấy vậy liền lập hàng rào bảo vệ, hai bên bắt đầu rương súng bắn về phía nhau

Lãnh Minh An ở trong xe chỉ thấy được bóng lưng hai người đàn ông cao ráo còn trước khung cảnh vẫn không thấy gì, bụi ở bến cảng rất nhiều nên khi nơi này trở thành vùng địa để bọn họ đấu súng đã trở thành một cơn sa mưa giông bão cát rồi

” Pằng…. Pằng Pằng…. Pằng…”

Những tiếng súng không ngừng phát lên, trước mắt bây giờ đã thành bão tố, cát bụi bay lên tứ tung vẫn may bọn người thuộc hạ của anh có phòng bị trước kính bảo hộ nếu không e là khó mà giữ được độ tập trung

Phía bên đám hải tặc thì gần như bị những hạt cát bay vào mắt dẫn đến khó chịu vì thế đã không trụ được độ tập trung, có vài tên buông súng và lập tức chết ngay sau đó, thoáng chốc chỉ lại ba bốn tên lính với tên cầm đầu

Tên đó vì không chịu được cơn bốc hỏa đã lấy ra một nút bấm nhỏ trên tay, nhìn về phía bọn họ, nếu như đấu súng hắn không thể chơi lại thì trò tiểu nhân mà hắn đã lập ra coi bọn chúng còn chơi lại hay không

Ngón tay hắn nhấn xuống lập tức hai bên cây cột bắn ra hai viên đạn bạc, A Phong và Tề Phong đứng gần chính tuyến 1, đã phát hiện ra lập tức dùng thân thể mình xông ra đứng trước Vương Gia Uy và Hàn Thiên

Viên đạn bạc nhanh chóng đã ghim vào bã vai của hai người, Vương Gia Uy và Hàn Thiên thấy vậy cặp mắt càng trở nên hung tàn, ma quỹ. Mạnh Hùng và Tề Thịnh gần đó thấy vậy chạy đến đỡ thân thể hai người anh em của mình

Lãnh Minh An trong xe thấy vậy không thể kìm chế được cơn tức giận trong lòng, Tề Phong và A Phong là hai thuộc hạ có độ tuổi nhỏ nhất nhưng trung phong làm việc vẫn tốt nhất, cô bước xuống xe trên tay cầm cây Lục Phỉ máu lạnh bước đến

Dựa vào khoảng trống của hai người đàn ông cô vẫn có thể bắn ra viên đạn về phía hắn ta, không ít lâu viên đạn được bắn ra bay về phía trước, viên đạn bạn không ngần ngại ghim thẳng vào hồng tâm của hắn ta, máu chảy tuôn xả, gục xuống mặt đất

Hai người đàn ông khi nhận thấy một sức nóng của một vật nóng bay thẳng qua nhìn  về phía sau mới nhận ra người bắn ra viên đạn chuẩn xác như vậy là cô

Hàn Thiên đi đến ôm cô vào lòng, lấy cây Lục Phỉ trên tay Lãnh Minh An cất vào trong túi áo khoác, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn kia của cô, lúc này đi đến đã nhìn thấy A Phong và Tề Phong máu chảy từ vết thương rất nhiều, khuôn mặt vì vậy cũng trở nên tái xanh

” Gọi Cao Trí”

Hàn Thiên hiểu rõ mức độ vết thương trên lưng của cả hai thuộc hạ, viên đạn ghim thẳng vào nơi nguy hiểm nếu như không đưa hai cậu ta đến bệnh viện kịp thời e là sẽ không qua khỏi, hai người họ đã theo bọn anh nhiều năm, ít nhất cũng là người thân cận nhất, không thể làm lơ

” Những tên còn lại đem về bang tra khảo”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.