Người ta vốn không muốn biết chuyện này! Hứa Tâm Duyệt thở dài, nhưng không biết người đàn ông sau lưng cô, khuôn mặt anh hơi nghiêng, khóe miệng hơi mỉm cười.
Hứa Tâm Duyệt phồng má, cô đột nhiên nhớ ra cô ở dưới tầng tiếp khách lâu như vậy, lại quên mắt bà ngoại với dì nhỏ đang ở trên tầng, cô thật đáng chết mà, nhanh chóng từ cầu thang cạnh đó đi lên tầng hai.
Trong phòng riêng tầng hai, bà ngoại ăn rất ngon miệng, khẩu vị cũng rất tốt, Thiệu Cô ăn cùng với bà, ăn những món sơn hào hải vị mà bình thường khó có cơ hội ăn, hai người đều rất vui.
“Tâm Duyệt, ăn chưa? Đến, ba mẹ cháu đặc biệt gọi đến để tiếp đãi chúng ta.” Bà ngoại gọi.
Hứa Tâm Duyệt ngồi bên cạnh hai người: “Cháu cũng đang đói đây!”
Bà ngoại vui vẻ gắp thức ăn vào trong bát cô, Thiệu Cô tò mò hỏi: “Tâm Duyệt, dì vừa nãy ở tầng hai nhìn thấy đêm nay đến không ít nam thanh nữ tú, cháu có nhìn trúng ai không?”
Khuôn mặt Hứa Tâm Duyệt đỏ lên, vội vàng lắc đầu: “Không có!”
“Một người cũng không nhìn trúng? Dì nhìn thấy có rất nhiều thanh niên trông cũng khá được đó, tuổi của cháu cũng không còn nhỏ nữa rồi, có thể xem xét được rồi đó.”
“Đúng vậy, đừng kén chọn quá, cho dù gia đình cháu có tốt thế nào đi nữa, thì chọn đi chọn lại, đến cuối cùng cũng sẽ không chọn được người tốt đâu, đừng học theo dì của cháu.” Bà ngoại cũng nói.
Hứa Tâm Duyệt vội vàng nhìn qua dì nhỏ, chỉ sợ dì nhỏ sẽ cảm thấy mãn cảm, ai biết Thiệu Cô lại cười nói: “Mẹ, con không đẹp bằng Tâm Duyệt, con là do không ai theo đuổi, dựa vào nhan sắc của Tâm Duyệt, sau này sẽ có rất nhiều người theo đuổi con bé, con bé có thể từ từ chọn!”
Hứa Tâm Duyệt liền cười nói: “Tạm thời cháu vẫn chưa có ý nghĩ này.”
Trong lúc nói chuyện, không biết vì sao trong đồ cô lại hiện lên gương mặt của Cố Thừa Tiêu, cô nhanh chóng lắc đầu, nghĩ đến ai cũng không thể nghĩ đến anh!
Dù sao người đàn ông này cũng rất đáng ghét, rõ ràng là anh sắp ở cùng với Hứa An An rồi, mà lần trước ở trong tủ quần áo lại ăn đậu hủ của cô, sao lại có người chết tiệt như anh ta chứ?
Thật hi vọng anh sẽ không truyền lại thói quen này cho con trai, đây cũng không phải là tắm gương tốt.
Một lúc sau, vợ chồng Bùi Hoa đẩy cửa đi vào, Bùi phu nhân nói: “Mẹ còn đang tìm con đấy! Tâm Duyệt, sắp đến lúc bắt đầu vũ hội rồi, ba mẹ có một sắp xếp đặc biệt, cần con đồng ý.”
“Sắp xếp gì ạ?” Hứa Tâm Duyệt tò mò hỏi.
“Do lần này đến không ít người trẻ tuổi, mẹ với ba con nghĩ, điệu nhảy đầu tiên của con chọn ai cũng không được tốt cho lắm, đều là bạn bè thân thiết, ba mẹ quyết định dùng hình thức bốc thăm để quyết định, con xem có được không?”
Hứa Tâm Duyệt cắn răng hỏi: “Nhất định phải nhảy sao?”
“Đây là truyền thống tiệc tối nhà mình, con là con gái của ba mẹ, ba mẹ không thể nào bồi thường cho con một buổi tiệc nhảy mừng sinh nhật tròn mười tám, nên mới quyết định tổ chức buổi tiệc này như là một buổi tiệc mừng lễ trưởng thành của con, điệu nhảy đầu tiên bắt buộc phải nhảy.” Bùi phu nhân rất nghiêm túc nói.
Hứa Tâm Duyệt nhớ Lâm Tuấn Khâm nói đến việc chọn anh, nếu như phải nhảy, vậy thì chọn người khác cũng vậy mà thôi! Mà, không biết tại sao, cô không muốn người nào đó hiểu nhằm.
Ban nãy mới giải thích xong!
“Vâng! Vậy thì dùng bốc thăm để quyết định vậy! Ai cũng được.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu nói, như này hình như: chơi càng vui.
“Cha với anh con cũng bỏ tên vào trong hòm rút thăm rồi.”
Bùi phu nhân vui vẻ nói.
“Tốt quá!” Hứa Tâm Duyệt cũng rất hy vọng có thể rút được ba hoặc là anh trai!
“Vậy ba mẹ xuống trước để tuyên bố tin tức này, tý nữa con hãy xuống.” Bùi Hoa nói.
“Dạ, vâng.” Hứa Tâm Duyệt gật đầu, nghĩ đến rút thăm, vậy những nam thanh niên độc thân có mặt ở buổi tiệc này đều sẽ tham dự sao? Như vậy Có Thừa Tiêu chắc chắn sẽ không ở trong phạm vi này đâu nhỉ?
Vừa hay, Hứa An An cũng ở đây, cô cũng không muốn gây hiểu lầm.
Dưới tầng, Bùi Hoa lên bục tuyên bố tin tức này, điều này khiến cho những người đàn ông độc thân có mặt ở buồi tiệc này đều không nhịn được bắt đầu rục rịc muốn thử, hy vọng có thể cùng nhảy điệu nhảy đầu tiên với tiểu thư của Bùi gia.