Mặc dù nhận ra có chút muộn màng, nhưng trong lòng Hứa Tâm Duyệt vẫn cảm ơn ông trời, để cho cô biết được chân tướng.
Trong khoảng thời gian ở nước ngoài đó, cô cũng thường xuyên nhớ đến đứa bé này, cho dù cách xa vạn dặm, cô cũng có thể cảm nhận được sự thân thiết với đứa bé, hoá ra đây chính là con trai của cô!
Biệt thự Cố gia.
Có phu nhân đang cùng người giúp việc nói chuyện, nhìn thấy ba người nắm tay nhau đi vào, bà kinh ngạc một chút: “Thừa Tiêu, Tâm Duyệt.”
“Bà nội, bà nội ơi, nói cho bà một tin tốt.” Cậu nhóc cực kỳ vui mừng chạy vào trong lòng Có phu nhân.
“Tin tốt gì vậy, mau nói cho bà nội nghe xem nào.”
“Bà nội, bà đừng bao giờ để ba cháu cưới người phụ nữ kia nữa, bởi vì người mẹ thật sự của cháu đang ở bên cạnh cháu rồi.”
“Cháu nói cái gì?” Cố phu nhân nhát thời sửng sót.
Cố Thừa Tiêu ngồi xuống, đưa báo cáo giám định ADN cho mẹ: “Mẹ, năm đó bác sĩ lừa mẹ, người cung cấp trứng thật sự không phải Hứa An An, mà là Tâm Duyệt.”
“Cái gì?” Cố phu nhân kinh ngạc nhìn báo cáo, không dám tin nhìn Hứa Tâm Duyệt: “Tâm Duyệt, sao lại là cháu?”
“Là bác sĩ nhân cơ hội lúc cháu hôn mê, lấy trứng của cháu, dì, cháu xin lỗi.” Hứa Tâm Duyệt cảm tháy có lỗi, dù sao người năm đó Có phu nhân chọn là Hứa An An.
“Mẹ, có lẽ là do con và Hứa An An không phù hợp, những vị bác sĩ đó vì tiền mới dùng của Tâm Duyệt, cho dù thế nào đây cũng là kết quả mà con mong muốn nhất.” Cố Thừa Tiêu khó kìm nổi sự kích động.
Tính tình Cố phu nhân sắp tức giận rồi, bà đập xuống bàn: “Những bác sĩ đó vậy mà lại dám làm loạn, cho dù thế nào.
họ cũng nên nói với mẹ, để mẹ sớm biết chân tướng một chút! Cũng không đối xử tệ với Tâm Duyệt lâu như vậy.”
*DÌ ơi, mặc dù cháu và Tiểu Mục nhận nhau có chút muộn, nhưng không sao đâu ạ, chỉ cần chân tướng sáng tỏ là tốt rồi.” Hứa Tâm Duyệt an ủi một câu.
“Hoá ra Tiểu Mục vẫn luôn biết cháu là mẹ của thằng bé, mới trong lúc dì chọn Hứa An An mà bằng mọi giá đều không chấp nhận, Tiểu Mục của bà thật thông minh.” Cố phu nhân ôm cháu trai rồi thơm một cái.
“Bởi vì cháu biết người đối xử tốt với cháu là ai mà.” Cậu nhóc gật đầu, Hứa An An chỉ là giả vờ thích cậu, trên thực tế, cô ta căn bản không có tình cảm của một người mẹ yêu thương con.
“Mẹ, chuyện này chúng ta phải nói rõ với Hứa gia.”
“Đúng vậy, chuyện này bắt buộc phải nói rõ ràng.” Cố phu nhân gật đầu.
*Để con đi nói! Tâm Duyệt, em ở trong nhà cùng mẹ anh và Tiểu Mục đi, chuyện này anh bắt buộc phải xử lý ngay lập tức.” Cố Thừa Tiêu không muốn đợi thêm một giây phút nào nữa.
“Em muốn đi cùng anh.” Hứa Tâm Duyệt đứng dậy, Hứa An An quá kiêu ngạo, hơn nữa sao cô có thể bỏ qua thời khắc vả mặt của cô ta như vậy cơ chứ?
Có Thừa Tiêu gật đầu, nói với mẹ: “Mẹ, mẹ chăm sóc Tiểu Mục nhé, bọn con đến Hứa gia một chuyền.”
“Đi đi! Nhất định phải đem chuyện này nói cho rõ ràng.” Cố phu nhân gật đầu.
Có Thừa Tiêu kéo Hứa Tâm Duyệt ra ngoài, ngồi trong xe, Hứa Tâm Duyệt đang thất dây toàn, đột nhiên cổ bị một bàn tay giữ chặt, giây tiếp theo cằm của cô bị nắm lấy bá đạo, môi mỏng của người đàn ông mạnh mẽ hôn xuống.
Hứa Tâm Duyệt trực tiếp đỏ mặt, người đàn ông này sao có thể làm loạn như vậy, người giúp việc ở đây lúc nào cũng có thể đi ra ngoài.
Nhưng nụ hôn của người đàn ông này cực kỳ mãnh liệt, khiến cô không thể phản kháng, chỉ có thể đáp lại anh, hôn được một lúc đến khi cô thở hổn hển mới kết thúc, cô ngắng đầu nhìn ánh mắt nóng như lửa đốt của anh, thấy suy nghĩ mãnh liệt như dã thú của anh, cô lập tức xua tay: “Dừng lại, anh dừng lại cho em, em không muốn cùng anh nữa đâu.”
Có Thừa Tiêu thật sự rất muốn tìm một nơi để yêu thương cô, chỉ có hoàn toàn có được cô, anh mới có thể chứng minh được cô là người phụ nữ của anh.