Đúng như những gì Tần Thiên Lan đã nói, có làm thì mới có ăn, ngay khi mọi người điều đã chuẩn bị tất cả nguyên liệu nấu ăn, mua bên ngoài và thu hoạch trong vườn, đến chiều hai cô gái kia vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh nào.
“Nhóc con không ngờ đến cậu lại giỏi nấu nướng như vậy.” Tần Thiên Lan đứng một bên nhìn tên nhóc mập mạp Chung Hán Miên đang đứng bếp, không khỏi cảm thán một câu.
Cô vốn còn nghĩ ngoài chính mình và Trương Thục Quyên ra không ai giúp đỡ được gì, không ngờ đến tên nhóc mập mạp tưởng chừng như chỉ biết ăn này nấu ăn lại thành thục đến như vậy, đã thế đồ ăn lại có mùi vị không tệ, đúng là không nên nhìn mặt mà bắt hình dong.
“Chị Thiên Lan, đừng khen em như vậy, em chẳng qua chỉ biết được vài món thôi.” Chung Hán Miên ngượng ngùng cười, tay vẫn không quên làm việc.
“Nhưng mà thôi khá là tò mò đấy, tôi nghe Cố Tư bảo cậu là con một, hơn nữa gia đình cậu so với nhà họ Cố cũng không kém là bao, nhưng có thể nuôi ra được một đại thiếu gia biết nấu nướng như cậu đúng là có chút không tin được đi.”
Tần Thiên Lan vẻ mặt đầy khó hiểu nhìn Chung Hán Miên, cô không khỏi nghi ngờ có phải tên nhóc này có bệnh tự ngược hay không đây, bằng không thì một vị thiếu gia con một của một tập đoàn đá quý như Chung gia tại sao lại có thể tự mình vào bếp kia chứ, quái lạ thật.
Không đợi Chung Hán Miên trả lời, Cố Tư từ bên ngoài đi vào phụ giúp mang đồ ăn ra giải đáp thắc mắc của cô:
“Mẹ cậu ta là đầu bếp, nên từ nhỏ cậu ta đã được mẹ mình dạy nấu ăn, nếu không chị nghĩ một người có thể béo thành ra như vậy ư?”
Tần Thiên Lan liền ngay lập tức hiểu ra, hóa ra là ở nhà có một người mẹ thích nấu ăn, bảo sao nhóc này lại bị nuôi đến béo tốt đáng yêu như vậy.
“Có cần anh giúp gì không?”
Cố Thanh Trì đột nhiên xuất hiện phía sau Tần Thiên Lan, dọa cho cô sợ hết hồn.
“Không cần đâu, mọi thứ điều xong cả rồi, anh mau ra ngoài ngồi đi, bên trong này dầu mỡ không hợp với anh.” Tần Thiên Lan vừa nói vừa đẩy người ra ngoài, cô còn quay đầu lại cùng hai người trong bếp nói: “Còn lại giao cho hai người, bọn chị ra ngoài trước.”
“Vâng.” Chung Hán Miên cùng Trương Thục Quyên đồng thời lên tiếng, sở vĩ cũng chỉ là một bữa tối đơn giản nên cũng không có gì nhiều, còn lại hai người làm rất nhanh, ba người có khi lại chật chỗ ấy chứ.
“Có muốn cùng đi dạo một lát không?” Cố Thanh Trì quay ngược lại đảo khách thành chủ, đầu cúi sát gần Tần Thiên Lan đến mức có thể nghe được tiếng tim đập cùng hơi thở nóng bỏng của người nào đó.
“Được.” Tần Thiên Lan theo bản năng đáp lại một câu.
Cả hai đi dạo một vòng quanh nông trại, nông trại ban đêm được bật đèn chung quanh, cung cảnh không quá giống với trong tưởng tượng của cô là về đêm sẽ rất đáng sợ, ngược lại vô cùng lãng mạn. Cứ thế cả hai người đi bên cạnh nhau như vậy mà không ai nói với ai câu nào, mãi cho đến khi Cố Tư gọi điện cho họ bảo quay về ăn cơm.
Buổi tối nhờ vào con trai của vị đầu bếp nổi tiếng mà vô cùng ngon miệng hơn bình thường, ngay khi mọi người đã ăn gần xong trên lầu truyền xuống tiếng bước chân của hai người nào đó.
||||| Truyện đề cử: Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi |||||
“Tại sao lại không gọi bọn tôi.” Nguyễn Mai Anh cảm thấy đói bụng liền cùng bạn gái Triệu Gia Lạc xuống dưới nhà, hiện tại cũng chỉ mới hơn bảy giờ tối, hai người nghĩ chắc hẳn cơm đã được nấu xong cả rồi, thật không ngờ đến vừa đi xuống liền nhìn thấy đám người đang cùng nhau ăn cơm tối, còn là ăn sắp xong rồi nữa chứ.
Tần Thiên Lan sớm đã ăn no, bằng không lúc này đã trực tiếp đá người bay về thành phố rồi, cô ghét nhất người khác chen vào lúc đang ăn cơm.
“Vì sao chúng tôi lại phải gọi các cô?” Tần Thiên Lan hỏi ngược lại.
Cô nghe Triệu Gia Lạc nói chỉ có cô bạn gái cậu ta là một người bình thường, gia cảnh cũng khá giả chứ không thuộc về giới hào môn bọn họ. Còn cô nàng Nguyễn Mai Anh kia thì đích thị là thiên kim hào môn chính hiệu, cũng không biết vì sao cái loại kiêu căng như cô lại lại có thể chấp nhận cùng một người kém xa mình như bạn gái nhỏ Triệu Gia Lạc chơi chung được.
Tám phần là muốn lợi dụng cô nàng kia tiếp cận Cố Tư đi, nhưng hôm nay lại không ngờ đến Cố Thanh Trì cũng có mặt, so với một con cá lớn như Cố Tư thì một con cá mập giữa đại dương như Cố Thanh Trì câu được sẽ có lợi hơn, đó là lý do gì sao lúc trên xe cô ta thay gì câu dẫn Cố Tư, lại dám to gan chuyển hướng qua Cố Thanh Trì.
Lại nói trong giới ai ai cũng biết rõ Cố Thanh Trì không gần nữ sắc, đừng nói là nữ sắc hầu như không có bất kỳ cô gái nào có thể đến gần hắn nửa bước. Lúc trên xe cô ta nhìn thấy Cố Thanh Trì ngồi cạnh Tần Thiên Lan nên mới to gan như vậy.
Còn về Tần Thiên Lan thiên kim cả cái vòng tròn này cô ta điều biết cả, nên sớm đã không để Tần Thiên Lan vào mắt.
Trở lại thực tế lúc này nghe thấy Tần Thiên Lan nói vậy, Nguyễn Mai Anh tức giận đến mức đỏ cả mặt.
“Ý cô là sao? Cô gọi tất cả mọi người nhưng chỉ duy nhất bỏ lại mình bọn tôi. Cô chẳng qua chỉ là một thư ký nhỏ đi theo Cố Thanh Trì mà thôi, đừng nghĩ những lời đồn bên ngoài liền tưởng rằng bản thân thật sự thành chim sẻ hóa phượng hoàng.”
Nguyễn Mai Anh nói một hơi, hoàn toàn không nhìn thấy sắc mặt của mọi người nhìn cô ta như thể nhìn một con ngu nào đó.