“Ba người buổi tối có phải làm chuyện gì mờ ám hay không vậy?” Chu Đình Chi vừa nhìn thấy Tần Thiên Lan cùng hai đứa nhóc nhà cô xuất hiện, với hai mắt thâm quầng như gấu trúc liền không chút nể nang nói.
Tần Thiên Lan bị đoán đúng tim đen chỉ cười trừ, tên này quả nhiên là lão yêu quái cái gì cũng biết mà.
“Nói chuyện chú ý.” Còn không đợi Tần Thiên Lan nói gì, Cố Thanh Trì đã đứng ra trực tiếp đánh chủ quyền, từ sau chuyện hôm qua chỉ cần có tên nào khác giới đến cạnh Tần Thiên Lan điều bị Cố Thanh Trì đánh bay.
Tên này không chỉ ghen với nam mà đến cả Lý An Kiều và Trương Thục Quyên cũng không bỏ qua. Đối với hành động tối qua cô cùng hai đứa nhóc đi trộm rau đủ khiến hủ dấm của Cố Thanh Trì tràn ngập thành sông rồi.
Chu Đình Chi nhìn Tần Thiên Lan cười đầy thâm thúy, xem ra Cố Tổng nhà hắn đã đuổi người tới tay rồi.
“Anh em cảm thấy tối qua tới giờ mắt trái cứ giật giật.” Trong bầu không khí vô cùng quỷ dị Cố Tư đột nhiên từ đâu đi ra đánh vỡ bầu không khí vô cùng kỳ quái này.
Tần Thiên Lan có chút chột dạ nên không có châm chọc Cố Tư, chỉ có Cố Thanh Trì dùng bộ dạng bình thản như thường ngày nói: “Không gì đâu về thôi.”
Mãi cho đến khi về thành phố Cố Tư mới nhận ra được điểm kì lạ mà hắn cảm thấy là gì, Tần Thiên Lan không chỉ hái một chút rau quả mà hắn trồng, mà là hái hết một vườn.
Sau khi về Cố Tư nhận được một số tiền chuyển khoản lớn từ anh trai, sau đó là cuộc gọi đến từ nông trại. Khiến hắn tức đến mức thiếu chút nữa nhập viện, điều đáng nói chính là vị hôn thê nhà hắn cũng tham gia gây án.
….
Ngay khi trở về Tần Thiên Lan bắt đầu lao vào việc củng cố lại thương hiệu thời trang, hơn nữa người làm đại diện cho cô không ai khác chính là hai người Lý An Kiều cùng Trương Thục Quyên.
Bởi vì chủ đề của lần này là thiếu nữ, mà Tần Thiên Lan nhìn khắp giới giải trí lại không ai thích hợp với chủ đề này hơn hai đứa nhóc nhà cô cả.
“Chị Thiên Lan em có chút sợ.” Trương Thục Quyên được nhân viên trang điểm mặt không khỏi lo lắng, ngược lại Lý An Kiều thì vô cùng vô tư nên làm gì thì làm cái đó.
“Không cần lo lắng, cứ xem như bản thân đi dạo chơi liền được. Em xem An Kiều kìa giờ này vẫn còn tâm trạng ăn uống đấy thôi. Nên tự tin lên em làm được.” Tần Thiên Lan cười trấn an.
“Nhưng mà…” Trương Thục Quyên vẫn còn do dự, đây là lần đầu tiên cô ăn mặt như thế này đã thế còn chụp ảnh để lên tập trí, có chút khẩn trương.
“Quyên Quyên, cậu sợ gì chứ không phải còn có mình đây sao.” Lý An Kiều ở bên cạnh cũng giúp đỡ trấn an Trương Thục Quyên.
Trương Thục Quyên được trấn an lúc này tâm trạng đã đỡ hơn một chút, nhưng cô vẫn còn vô cùng lo lắng. Đừng nói là chụp ảnh cho bộ sưu tập mới sắp ra mắt, mà cô từ trước giờ ngoài đi học thì về ký túc xá, tự mình chơi với mình.
Trong mắt mọi người cô không khác nào người vô hình cả, nghĩ đến đây Trương Thục Quyên mới vừa được trấn an tâm trạng đỡ hơn một chút lại tiếp tục trùm xuống.
Nhìn Trương Thục Quyên như vậy đến cả Lý An Kiều cũng bó tay.
“Chị Thiên Lan, cậu ấy như vậy liệu chút nữa có ổn không đây.” Lý An Kiều cùng Tần Thiên Lan nói nhỏ.
“Không sao đâu, quen rồi liền tốt.” Tần Thiên Lan cười nói.
Đúng như Tần Thiên Lan nói, sau khi Trương Thục Quyên đã vào trạng thái chụp ảnh, dù mới đầu vẫn còn rung một chút.
Nhưng không lâu liền theo nhịp độ cùng hướng dẫn của nhiếp ảnh gia, liền vô cùng chuyên nghiệp không khác gì người mẫu thực thụ.
“Được rồi, tốt…Tốt…Mọi người nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cảnh tiếp theo.” Nhiếp ảnh gia vô cùng hài lòng hô lớn.
Tần Thiên Lan thấy Trương Thục Quyên trở lại trạng thái bình thường liền tiến đến khen ngợi một câu.
“Làm tốt lắm.” Rồi quay sang Lý An Kiều: “Em cũng vậy.”
Trương Thục Quyên được cổ vũ tin thần so với vừa rồi thoải mái hơn không ít, vui vẻ cùng Lý An Kiều đi thay đồ chuẩn bị cảnh tiếp theo.
“Jack Anh thấy sao.” Tần Thiên Lan hỏi nhiếp ảnh gia.
Jack lúc này vẫn còn đang nhìn lại số ảnh vừa được chụp, căn bản không nghe thấy Tần Thiên Lan nói gì cả. Mất một lúc sau khi đã thỏa mãn Jack mới quay lại nắm lấy tay Tần Thiên Lan ánh mắt nhìn cô tựa như nhìn thấy thần thánh vậy.
“Cục cưng cô tìm thấy hai bảo bối này ở đâu vậy? Thật là quá tuyệt vời luôn mà. Tôi làm nghề bao lâu nay vẫn là chưa từng nhìn thấy một bảo bối thần khiết như vậy.”
Tần Thiên Lan nghe Jack hết lời khen ngợi hai đứa nhỏ nhà mình, có chút cảm thấy thơm lây.
Bảo hai đứa nhỏ nhà cô không thần khiết cũng không có gì làm lạ, phàm là chưa bị giới giải trí bào mòn mà thôi.
“Anh vẫn là đừng nên mơ ước đến hai bảo bối nhà tôi thì hơn, Lý An Kiều là thiên kim nhà thế gia sẽ không vào giới giải trí còn Trương Thục Quyên lại càng không.”
Jack nghe xong liền cảm thấy vô cùng hụt hẫng, không phải nói mấy cô thiên kim hào môn kia rất thích dấn thân vào giới giải trí hay sao. Tại sao đến lượt hai bảo bối này lại không muốn. Thật tiếc mà.
Hắn cũng hiểu hai bảo bối như vậy chịu chụp ảnh cho bộ sưu tập sắp ra mắt của Tần Thiên Lan, cũng một phần do quan hệ đi.
Tần Thiên Lan thấy Jack thở dài liền vỗ tay lên vai hắn an ủi: “Được rồi, anh làm như trên đời này chỉ có hai bảo bối nhà tôi vậy, đợi tôi gặp được nhất. Định sẽ giới thiệu cho anh được không?”
Hai mắt Jack vô cùng lấp lánh nhìn Tần Thiên Lan, phải biết một khi cô đã hứa liền sẽ không nuốt lời bao giờ.