Editor: Yuhina
Màu lam này tương tự với màu cà vạt của Cung Âu.
Cô chọn lựa một chút.
Thời Tiểu Niệm đổi váy, đi đôi giày cao gót màu trắng, theo Phong Đức đi đến phòng thiết kế.
Cô đi vào, chỉ thấy Cung Âu quay mắt về phía tường mà đứng, mái tóc ngắn được cắt tỉa cẩn thận càng tôn thêm vẻ anh tuấn của hắn, cô đang muốn mở miệng, chỉ thấy Cung Âu hướng về tường hít sâu.
Thời Tiểu Niệm sửng sốt, nhớ tới những lời tối hôm qua mà mình đã nói, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Xem ra hắn đúng là đang căng thẳng.
Thời Tiểu Niệm ngăn cản Phong Đức đang muốn vào đi, không cho phép ông đi quấy rối Cung Âu, hình như Cung Âu nhận ra được xoay đầu lại nhìn về phía bọn họ, hô hấp lập tức ngừng trệ, vẻ lúng túng chợt lóe lên một cái rồi biến mất.
Một giây sau, Cung Âu chỉ vào tường lạnh lùng thốt, “Phong Đức, bức tường này có vấn đề.”
“A” Phong Đức há hốc mồm.
Thời Tiểu Niệm biết rõ trong lòng, cũng không vạch trần, chỉ là hướng về phía trước, hai tay đặt ở phía sau, nhìn Cung Âu hỏi, “Anh thấy em mặc cái váy này thế nào”
Cung Âu đánh giá cô một chút, không keo kiệt mấy lời ca ngợi chút nào, “Bạn gái của anh mặc cái gì cũng đều đẹp ”
“Mặc khăn lau cũng đẹp à”
“Đẹp ”
“…”
Advertisement
Phụ nữ đều thích nghe ca ngợi, Thời Tiểu Niệm mỉm cười lên, nhìn hắn nói, “Kỳ thực em mặc như vậy cũng không có tác dụng gì.”
Cô chỉ là khán giả mà thôi.
Cung Âu đi tới trước mặt cô, con ngươi đen nhìn chằm chằm cô, tiếng nói từ tính, “Anh phải đi, lát nữa Phong Đức sẽ đưa em tới buổi họp báo.”
“Vâng.” Thời Tiểu Niệm gật đầu, “Có phải là ở cho tới khi buổi họp báo bắt đầu em mới gặp được anh”
“Ừ.”
Hắn còn muốn làm một số công việc chuẩn bị cho buổi hộp báo.
“Được rồi, vậy anh cố lên.” Thời Tiểu Niệm nhìn hắn nói, âm thanh ôn nhu, như một luồng nước suối mát trong rót vào trái tim hắn.
“Cứ như vậy”
Cung Âu bất mãn mà nhìn chằm chằm cô, như không muốn đi.
Thời Tiểu Niệm mím mím môi, nhón chân lên hôn lên hắn gò má một cái, “Cố lên”
Advertisement
Trên mặt Cung Âu vẫn viết hai chữ bất mãn, đem cô kéo vào trong lồng ngực, cúi đầu liền hôn môi cô, một nụ hôn nồng nhiệt, hôn triền miên thâm nhập, cuốn lấy cướp đoạt toàn bộ ngọt ngào trong miệng cô .
Thời Tiểu Niệm đưa tay muốn bắt y phục của hắn, bỗng nhiên nghĩ đến ngày hôm nay này trang phục của hắn không thể nhăn nhúm, lập tức thả tay xuống, không hề lộn xộn, ngoan ngoãn tùy ý hắn hôn.
Một lúc lâu, Cung Âu mới không cam lòng mà buồn cô ra, đầu ngón tay ở trên môi của cô lau một cái, tiếng nói ảm đạm, “Anh đi trước.”
“Ừ.”
Thời Tiểu Niệm gật đầu, nhìn bóng lưng của hắn, nhớ tới dáng vẻ hắn, vừa thở vừa lớn tiếng mà hô, “Buổi họp báo nhất định sẽ thành công”
Cung Âu cũng không quay đầu lại rời đi.
Thời Tiểu Niệm quay đầu, chỉ thấy Phong Đức đang đứng đối diện bức tường nghiên cứu, “Bức tường này có vấn đề chỗ nào a”
“Phốc”
Thời Tiểu Niệm không khỏi bật cười, đi tới bên người Phong Đức, nghi hoặc mà hỏi, “Phong quản gia, năm đó thời điểm Cung Âu chủ trì buổi họp báo giới thiệu hệ thống N.E có căng thẳng không”
“Không có a.” Phong Đức lắc đầu, “Đúng là lần này, thiếu gia thật sự đặc biệt coi trọng, vì buổi họp báo này mà cũng đã tập đi tập lại không dưới 20 lần rồi.”
“…”
Hóa ra là như vậy.
Xem ra Cung Âu đối với sản phẩm người máy này đặc biệt coi trọng.
Thời Tiểu Niệm mím môi, chuyên viên trang điểm từ bên ngoài đi tới, liếc mắt liền thấy Thời Tiểu Niệm, thấp cúi đầu, “Thời tiểu thư, chúng ta có thể bắt đầu làm tóc rồi.”
“Tốt đẹp.”
Thời Tiểu Niệm gật đầu, ngồi vào cái ghế.
Cô ngồi xuống, liền nhìn thấy Phong Đức đứng bên tường nhận điện thoại, thái độ kính cẩn nghe theo, “Lão gia, vâng, thiếu gia đã xuất phát.”
Phong Đức vừa nói vừa hướng Thời Tiểu Niệm liếc mắt nhìn, lập tức đi ra ngoài.
Lỗ tai Thời Tiểu Niệm rất thính, mặc dù Phong Đức hết sức đè thấp âm thanh của mình nhưng vẫn truyền tới lỗ tai của cô, “Lão gia, tôi nghĩ gần đây thiếu gia bận rộn chuẩn bị cho buổi họp báo, mới không cùng Mona tiểu thư liên hệ.”
Mona tiểu thư.
Chính là đối tượng thông gia của Cung Âu.
Nhiều ngày như vậy, xem ra Cung Âu vẫn chưa đề cặp tới chuyện giải trừ hôn ước với bên Anh quốc, ngay cả thử cũng không.
Ánh mắt Thời Tiểu Niệm ảm đạm, chuyên viên trang điểm sờ mái tóc cuả cô rồi hỏi, “Thời tiểu thư, xin hỏi cô muốn làm kiểu tóc như thế nào”
Thời Tiểu Niệm ngẩng mặt lên, nhìn về phía mình trong gương, trong mắt một mảnh âm u, “Cô xem giúp tôi, xem có kiểu nào phù hợp thì làm, dù sao tôi cũng chỉ là một khán giả mà thôi.”
Cô cũng đâu có địa vị cao sang gì đâu.
“Vâng, Thời tiểu thư.”
Chuyên viên trang điểm gật đầu.
Cách thời gian diễn ra buổi họp báo giới thiệu Mr Who một giờ.
Trên đường phố náo nhiệt, màn hình đèn led lớn ở quảng trường tháp chuông đã bắt đầu phát sóng, chuyển tiếp hiện trường rầm rộ.
Từ đầu đường đến ngõ nhỏ, từ trong cửa hàng nhỏ đến trung tâm thương mại,, trong siêu thị các TV đều bật kênh phát sóng trực tiếp hiện trường buổi họp báo.
Đám người trẻ tuổi đứng trên đường cầm điện thoại di động xem thẳng trực tiếp.
Một bên trong trường quay phim kịch cổ đại, bên trong bối cảnh hoàng cung vàng son lộng lẫy, Thời Địch mới vừa kết thúc một cảnh quay, mặc bên trong ba lớp, ở ngoài ba lớp trang phục cổ đại, cô ta nóng đến nỗi cả người khó chịu.
Lập tức có người đưa cốc nước đến.
Thời Địch tiếp nhận cốc nước uống một cái, hỏi, “Trên internet còn đăng vụ bê bối lần trước không”
“Không có, phong ba tựa hồ đã qua.” Quản lý cười nói, “Xem ra Cung Âu cũng không ở cùng với Thời Tiểu Niệm được bao nhiêu, ngoại trừ lần trước nữ nhân Lăng Đức phát rồ ra, cũng không cso làm thêm chuyện gì quá đáng với cô, ngày hôm nay Cung Âu phải chủ trỉ buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới, phỏng chừng sẽ không động đến cô nữa.”
Nghe vậy, Thời Địch thở phào nhẹ nhõm, lập tức cười lạnh một tiếng, “Phỏng chừng Cung Âu chỉ coi Thời Tiểu Niệm như là một công cụ làm ấm giường, làm sao có khả năng vì cô ta mà trả giá nhiều, còn hung hăng nhằm vào tôi.”
“Đúng rồi, đúng rồi.”
Quản lý của Thời Địch kéo một cái ghế qua ngồi, nói rằng, “Tôi nghĩ, cái vụ lần trước phu nhân giám đốc Lăng Đức phát rồ là do Thời Tiểu Niệm cứ quấn quýt lấy Cung Âu, Cung Âu không chịu được mới giúp cô ta một chút, làm sao có khả năng vẫn giúp cô ta mãi được.”
Quản lý thở ra một hơi.
Nếu như Cung Âu thực sự động đến bọn họ, e rằng cô ta cùng Thời Địch sẽ biến mất khỏi thế giới này rồi.
Bất quá bây giờ xem ra, vị trí cảu Thời Tiểu Niệm đối với Cung Âu cũng thường thôi.
Thời Địch ngồi trên ghế, ngước mắt liếc mắt nhìn xung quanh, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, tất cả mọi người mặc kệ diễn viên hay đạo diễn, thư ký trường quay hay nhân viên làm các công việc khác, đều cầm điện thoại di động nhìn chằm chằm màn hình.
Chỉ chốc lát sau, một nhân viên đem ra một chiếc TV, “Đến đến đến, buổi họp báo lập tức bắt đầu, xem điện thoại di động thì tiện, nhưng nhìn ti vi đã mắt hơn nhiều”
“Đến đến đến.”
Tất cả mọi người nghe vậy đều cùng nhau tiến lên.
“Mấy người nói xem Mr Who rốt cuộc là thứ gì, có phải là hệ thống điện thoại di động phiên bản mới”
“Tôi nghĩ không phải, nhất định là cái gì đó trợ giúp vận động, hiện tại ngành khoa học kỹ thuật đều quan tâm đến các sản phẩm trợ giúp vận động.”
“N.E làm sao có khả năng thấp như vậy, tôi lại cảm thấy là một loại sản phẩm máy tính mới, chứ mấy cái kia đầy rẫy ra rồi.”
“N.E nổi tiếng về các sản phẩm khoa học kỹ thuật, làm sao chỉ làm mỗi Computer mà thoogn báo rầm rộ vậy, anh ngớ ngẩn à.”
“…”
Tất cả mọi người đều thảo luận quên cả trời đất.
Thời Địch ngồi ở một bên, có chút không cam lòng, nói, “Có gì đáng xem, không đập xuống một hồi à”
Coi như Thời Tiểu Niệm ở bên Cung Âu không có địa vị gì, cô cũng khó chịu việc Cung Âu gây ra náo động lớn như vậy, rõ ràng không phải người của Làng Giải Trí, nhưng bá chiếm tiêu điểm Làng Giải Trí.
“Vừa vặn nghỉ ngơi một chút, Thời Địch đến đến, cùng xem đi.”
Đạo diễn có vẻ kích động, “Bây giờ đàn ông mười người thì có đến chin người yêu thích các sản phẩm khoa học kỹ thuật, N.E đẩy ra gì gì thì cũng đều có ý nghĩa vượt thời đại, mau tới xem cùng đi.”
“…”
Thời Địch đối với lời mời này không có lời nào để nói, lấy trang sức Quý Phi nặng nề trên đầu xuống, nhấc theo đồ hóa trang nặng nề đi sang ngồi, mặt khó chịu mà nhìn màn hình TV.
Trên màn hình, hội trường khoa học kỹ thuật chứa đầy người, tất cả các nhân viên bảo an đang phải duy trì trật tự trong hội trường náo động này.
Đám người kia đều điên rồi sao
Buổi họp báo giới thiệu đã như vậy, chờ ngày sản phẩm chân chính đem bán, những người này còn không vào hết bệnh viện tâm thần rồi sao
Trang viên Mộ thị.
Trợ lý Ellen đi vào một căn biệt thự kiểu cổ, đẩy mở cửa phòng, một mùi rượu nồng nặc bay tới.
Lại uống rượu.
Ellen nhíu nhíu mày lại, đi vào đem rèm cửa kéo ra, đem cửa sổ mở ra, để không khí trong lành đi vào.
Trên ghế salông, một bóng người thon dài đang nằm.
Ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, Mộ Thiên Sơ nằm trên ghế sa lông giơ tay lên che khuất con mắt, “Đem rèm cửa kéo vào”
Hắn ghét chói mắt.
Ellen quay đầu, chỉ thấy trên đất dưới chân ghế sô pha bày đầy chai rượu, rượu gì đều có, hiển nhiên là trộn lẫn vào để uống.
“Mộ tổng, anh tỉnh táo một chút đi, anh đang tự hành hạ bản thân sao” Ellen đi tới nhìn người đang nằm trên ghế salông.
“Tôi không cần anh tới quản.”
Mộ Thiên Sơ say khướt nói rằng, một hồi lâu thích ứng được với ánh sáng rực rỡ, mới chậm rãi từ trên ghế sa lông ngồi lên, tinh thần uể oải, trên gương mặt đẹp trai tràn đầy men say, ánh mắt mơ màng, trạng thái tinh thần cực kém, trên mặt lún phún râu, lôi thôi lếch thếch.
“Mộ tổng, anh không thể tiếp tục như vậy, thời điểm anh vừa mới tiếp nhận tập đoàn Mộ thị có bao nhiêu hoài bão, tại sao bây giờ chỉ vì một người phụ nữ mà biến thành bộ dáng như thế này”
Ellen nhìn bộ dạng boss mình bây giờ, chỉ muốn ôm đầu.
” Tập đoàn Mộ thị a.”
Mộ Thiên Sơ trào phúng cười một tiếng, “Tập đoàn Mộ thị đã bị Cung Âu phá tan thành hình dáng gì, muốn khôi phục hình dạng rầm rộ ngày xưa cũng cần mấy năm, huống chi chị gái tôi cũng sẽ không để cho tôi tiến vào tập đoàn, tôi chính là cái phế vật vô dụng”
Hắn vô dụng.
Cái gì cũng đều thua, cái gì cũng không chiếm được.
Tập đoàn không còn, Tiểu Niệm cũng mất.
“Mộ tổng”
Mộ Thiên Sơ ngồi ở trên ghế salông, tiện tay cầm lấy một chai rượu rót vào trong ly, lắc lư hai lần, ngửa đầu uống xong, rượu là thứ tốt nhất đến cho người ta quên đi nỗi đau.