Thôi gia.
Ngoại trừ quản gia cùng bảo mẫu bên ngoài, cũng chỉ có mẹ Thôi cùng Thôi Đình trong nhà.
Mẹ của bọn họ cũng đã sớm ly hôn với Thôi Canh Kiến, bây giờ bà ở nước ngoài, chỉ khi đến ngày lễ ngày tết mới trở về một chuyến.
Hai người này không có tình cảm, liên hôn thương nghiệp, kết hôn sinh con là để hoàn thành nhiệm vụ, về sau liền đường ai nấy đi.
Đợi mẹ Thôi cho Thôi Đình biết sau đó ly hôn trong hòa bình.
Tình cảm không sâu, mẹ Thôi rời đi cũng thoải mái.
Trước khi bị Lê Khinh Chu và Liễu gia dạy dỗ cảnh cáo một phen về sau, Thôi Mậu và Thôi Đình xem như là thật yên tĩnh được một thời gian.
Càng không cần nhắc tới Liễu gia Tam gia một câu nói kia, Thôi Đình có không cam lòng thế nào, cũng không dám đi đến trước mặt Liễu Hạ Huy.
Nhưng cô ta đến cùng vẫn ghi hận —— không dám thầm ghi hận người của Liễu Bạc Hoài, ngược lại nỗi hận đối với Hứa Mộng Ngưng ngày càng sâu sắc.
Lúc này, cô ta lôi kéo Thôi Mậu muốn làm chút chuyện xấu.
Nhưng Thôi Mậu lại cực kỳ qua loa mà nghe, tuy là thỉnh thoảng vẫn ừ à một tiếng, gật đầu, nhưng rõ ràng tâm tư không đặt vào chuyện này.
Thôi Đình không khỏi khó chịu: “Anh, anh suy nghĩ cái gì vậy? Anh có nghe em nói gì không đấy?”
Cô ta nắm lấy cánh tay của Thôi Mậu kêu lớn.
Thôi Mậu không nhịn được nói: “Thật không biết Liễu Hạ Huy có cái gì tốt, mà đến bây
giờ mày còn nhớ mãi không quên, có thôi đi không?”
“Nếu mày muốn tìm Hứa Mộng Ngưng gây phiền toái, thì tự mày đi tìm người đối phó, tao còn bị Lê Khinh Chu nắm thóp trong tay…”
Thôi Đình bĩu môi nói: “Bị nắm thóp cái gì anh cũng không nói.”
Sắc mặt Thôi Mậu thoáng chốc âm trầm xuống.
Thôi Đình thấy thế cũng không dám tiếp tục nhắc tới chuyện này nữa.
Ngược lại cô ta thấy hiếu kỳ Thôi Mậu vừa rồi nghĩ đến cái gì, vì vậy dò hỏi.
Thôi Mậu: ” Dựa vào trận đấu trí tuệ nhân tạo người máy lần này…”
Thôi Canh Kiến gần đây đem Thôi Mậu theo dẫn dắt.
—— Về việc mua chuộc ban tổ chức cùng nhân viên công tác trong trận đấu trí tuệ nhân tạo người máy, sự thật đen tối này cũng không hề dấu diếm Thôi Mậu.
Nhưng nào biết kết thúc trận chung kết, vị trí thứ nhất cũng không có như Thôi Canh Kiến nghĩ tới mà rơi vào đội CW.
Không chỉ như thế, ngày gần đây Thôi Canh Kiến bận rộn tới sứt đầu mẻ trán, mơ hồ có chuyện sắp xảy ra.
Thôi Mậu trong lòng luôn có chút dự cảm không lành.
Thực tế nghĩ đến Lê Khinh Chu làm được cái người máy kia… Đến bây giờ trên mạng độ hot vẫn không hề giảm bớt.
Hơn nữa…
Không đợi Thôi Mậu suy nghĩ cẩn thận, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng vang.
Chẳng được bao lâu, Thôi Canh Kiến đầu đầy mồ hôi mà đi tới, ngày xưa điềm tĩnh, dường như có thể thấy mọi thần sắc đều tan biến, tựa hồ bên trong mang theo nét sợ hãi.
“Cha, người như thế nào…” Thôi Đình không rõ ràng cho lắm.
Thôi Mậu trực tiếp đứng lên hỏi: “Cha, làm sao vậy?”
Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện?!
Có thể không phải là đã xảy ra chuyện.
Hiện tại Thôi Canh Kiến biết được Lê Khinh Chu lại có thể làm ra một loại trí tuệ nhân tạo xuất sắc như vậy, mà dựa vào trước mắt mà nói không cách nào có thể so sánh với bộ phận cứu viện, cuộc thi đấu được đăng tải lên mạng khiến cho các ngành liên quan chú ý cùng coi trọng, là ông ta biết khả năng chuyện này không thành rồi.
Nhưng Thôi Canh Kiến lại thật không ngờ, Lê Khinh Chu phản kích nhanh đến như vậy.
—— Vốn là trận đấu giao lưu trí tuệ nhân tạo người máy là ban tổ chức và nhân viên công tác bị ông ta mua chuộc liên tiếp bị điều tra, không cách nào trốn thoát, là quân đội • nhúng • tay vào…
Ngay sau đó, hạng mục trong tay mà ông ta đang muốn hợp tác cũng bị từ chối.
Đối phương trì hoãn, lúc trước cũng đã đáp ứng, hiện tại lại tạm thời đổi ý.
Thôi Canh Kiến sao có thể không biết đây là sau lưng có người muốn hại ông ta… Đối phương tình nguyện đắc tội tập đoàn Thôi thị cũng không muốn hợp tác.
Thêm cả hôm nay, cấp trên có người tìm ông ta nói chuyện, yêu cầu lập tức chỉnh đốn và cải cách tập đoàn Thôi thị.
Thôi Canh Kiến khuôn mặt bình tĩnh, lại khó giấu sự mỏi mệt và u ám nói: “… Kỳ lạ người viện trợ trong Studio tại trận chung kết nguyên nhân xảy ra vấn đề bị điều tra ra rồi.”
“Cấp trên đặc biệt coi trọng chuyện này, không chỉ yêu cầu tập đoàn Thôi thị chỉnh đốn và cải cách, hơn nữa sẽ phái người tới điều tra…”
“Khoảng thời gian này, chắc là có không ít ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thôi thị.”
“Các con cũng ngoan ngoãn đợi cho ta, tuyệt đối không thể gây chuyện, bằng không thì, các con tự ra nước ngoài, đừng có quay về đây.”
Thôi Canh Kiến nhìn về phía Thôi Đình.
Ông ta biết rõ đứa con gái này gần đây mờ ám, trước kia có thể bỏ qua, thậm chí phóng túng, nhưng bây giờ không được.
Thôi Đình không dám phản bác, vội vàng gật đầu, ý đồ trong lòng tạm thời buông bỏ.
Thôi Canh Kiến vội vã mà trở về là muốn lấy một ít tài liệu.
Sau khi nói xong những lời này ông ta liền bước lên lầu, sau đó lại lập tức quay về công ty.
Mọi chuyện còn chưa xong.
Đợi đến lúc trận đấu trí tuệ nhân tạo người máy Microblogging Website Games đem mọi chuyện công khai, hơn nữa không lâu sau bị các ngành liên quan điểm danh phê bình, cổ phiếu tập đoàn Thôi thị tụt xuống, lỗ lã nghiêm trọng…
Điều đó ngược lại không quan trọng với cư dân mạng, họ dũng mãnh lao vào website chính thức của tập đoàn Thôi thị phỉ nhổ một phen, sau đó một quả dưa lớn xuất hiện.
—— Đỗ Thầm Vi bởi vì ở nước ngoài hại một nữ sinh uất ức, tiếp theo lại hại một nữ sinh khác cùng anh ta kết giao phí hoài bản thân mình mà tự sát, may mắn về sau được cứu trở về.
Bởi vì ở nước ngoài không thể tố, cuối cùng đều bị Đổ Thầm Vi dùng tiền uy hiếp xử lí sạch sẽ.
Những chuyện này đều là lời nói của nữ sinh tự sát kia được cứu trở về.
Cô ấy rất kiên cường, hiện tại đã thoát khỏi rồi, hơn nữa cô cùng nữ sinh khác kết giao bạn bè, có thời gian thuận tiện sẽ đến bên an ủi.
Hai người trên mạng biết được Đỗ Thầm Vi dĩ nhiên là người phụ trách CW Studio, nhưng tham gia trận đấu lại hãm hại đối thủ cạnh tranh…
Sau khi hai người thương lượng, quyết định đem đồ cặn bã Đỗ Thầm Vi, diện mạo đạo đức bại hoại ra vạch trần.
Bình luận trên mạng tạm thời không đề cập tới.
Tài liệu chi tiết hơn được người đưa tới trước mặt người con gái đang kết giao với Đỗ Thầm Vi —— thì ra là cháu ngoại của Thôi Canh Kiến.
Đỗ Thầm Vi hưởng thụ chinh phục phái nữ, làm cho các nàng thuần phục tại dưới chân nhanh • cảm giác, nhưng đó là chỉ là một đứa con gái bình thường, mà không phải một cô cháu gái chủ tịch tập đoàn.
Đỗ Thầm Vi còn không dám sử dụng loại thủ đoạn này với cô ta.
Trừ khi cô ta đã yêu anh ta đến không thể tự kiềm chế, bằng không thì đến lúc đó người không may lại chính là anh ta.
Từ khi bị hủy bỏ tư cách tham gia trận đấu, sau đó bị cưỡng chế giải tán CW Studio, Đỗ Thầm Vi vẫn đều không có khởi động máy, anh ta đem tất cả đồ vật có thể đập ở trong phòng đập phá, mượn rượu giải sầu.
Buổi sáng hôm nay, Đỗ Thầm Vi vừa tỉnh rượu, giữa lúc đau đầu có ý định đi tắm rửa, ai ngờ chuông cửa rất gấp gáp mà vang lên.
Anh ta bực bội đi qua mở cửa, là một người đàn ông trung niên đeo kính.
Đỗ Thầm Vi biết ông, là quản gia của bạn gái anh ta. ()
Thấy thế, thần sắc trên mặt Đỗ Thầm Vi quan sát một chút, giữa lông mày không kiên nhẫn bị anh ta đè xuống bớt.
Anh ta hỏi: “Có chuyện gì?”
Người đàn ông trung niên: “Tiểu thư mời Đỗ tiên sinh đi ra ngoài một chuyến.”
Đỗ Thầm Vi níu quần áo nghe xong liền thấy hứng thú, lập tức bộ dáng giả vờ tươi cười nói: “Vậy làm phiền chờ tôi, tôi thay quần áo trước đã…”
“Không cần, Đỗ tiên sinh như vậy đi là được.”
Người đàn ông trung niên không đợi Đỗ Thầm Vi nói xong, cơ thể tránh ra đứng bên cạnh.
Đỗ Thầm Vi lúc này mới phát hiện ra đứng bên cạnh anh ta còn có hai gã vệ sĩ thân hình cao lớn.
Hai gã vệ sĩ này thừa dịp Đỗ Thầm Vi ngu ngơ đi tới, một tay kéo anh ta đi ra ngoài, cửa lớn “Phanh” một tiếng đóng lại…
Đỗ Thầm Vi không biết chuyện gì xảy ra.
Nhưng anh ta bị cưỡng chế • tính • đưa đến một kho hàng nhỏ khá xa vắng vẻ.
Trên đường, anh ta nghe người đàn ông trung niên phan phó hai gã vệ sĩ ít lời, nghe được anh ta hãi hùng khiếp vía, thấp thỏm lo âu.
Đỗ Thầm Vi run giọng hỏi tại sao phải đối với anh ta như vậy.
Người đàn ông trung niên cũng không có giấu diếm gì, đem văn kiện trong tay hướng về phía người anh ta quảng tới, biểu lộ khinh miệt nói: “Đỗ tiên sinh, ngài ở nước ngoài làm chuyện tốt, hôm nay cơ hồ đều truyền khắp trên mạng.”
“Chúc mừng ngài, ngài nổi danh rồi.”
“Nhưng ngài ngạn vàn lần không nên đem chủ ý đánh lên người tiểu thư của chúng tôi, đó là người mà ngài có thể trêu đùa hay sao? Lá gan của ngài thế mà thật lớn…”
Đỗ Thầm Vi nghe vậy sắc mặt tái đi.
Ngón tay anh ta run rẩy đem văn kiện mở ra, đợi sau khi xem, khuôn mặt lại càng căng thẳng sợ hãi, lúc này không còn cách nào mà nói xạo nữa.
—— Chuyện của anh ta ở nước ngoài rõ ràng là cũng đã xử lý tốt, làm sao lại bị lôi ra, đưa tới tay bạn gái hiện tại của anh ta?!
Đỗ Thầm Vi run giọng nói: “Không, tôi đối với tiểu thư các người là thật lòng…”
Người đàn ông trung niên chẳng muốn nghe anh ta nói nhảm, vung tay lên, miệng Đỗ Thầm Vi đã bị bịt chặt rồi.
……
Hai ngày sau, Lê Khinh Chu nhận được tin tức từ Liễu Bạc Hoài.
—— Đỗ Thầm Vi một tay bị phế sạch, thê thảm đến quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cũng không thể, giáo sau khi bị giáo huấn xong lại bị người bắt ép đưa đi Châu Phi, đời này đều khỏi muốn trở về rồi.
Lê Khinh Chu lại để cho Phương Tây Ngạn đem tin tức này gửi cho Dữu Triết.
Cậu nói: “Điều tra chuyện của của Đỗ Thầm Vi ngoài Tạ Tam gia còn có ai hỗ trợ không.”
Bằng không thì cũng không nhanh như vậy đã có kết quả.
Liễu Bạc Hoài nói: “Chỉ là giai đoạn trước điều tra chỉ có chút phiền toái, hai cô gái kia rất phối hợp.”
Các cô gái cũng muốn Đỗ Thầm Vi gặp báo ứng.
Kết quả về sau ngành sản xuất trí tuệ nhân tạo người máy vĩnh viễn không mướn người Đỗ Thầm Vi, tin tức trên mạng rất nhanh bị khống chế xóa đi.
Dù sao trong đó còn có thông tin của người bị hại.
Tuy là dùng tên giả, nhưng điều khó bảo vệ là có người không hiểu chuyện lần theo manh mối • tìm tòi • người • thật.
Huống chi, cha mẹ Dữu Triết không hi vọng Dữu Lị sau khi chết còn bị quấy rầy.
Cho nên, quan hệ của Dữu Lị và Đỗ Thầm Vi không có mảy may xuất hiện trên mạng.
Liễu Bạc Hoài mắt nhìn tiểu nhân bọt khí đang phát ngốc, nói: “Khinh Chu, quân đội quyết định đợi trí tuệ nhân tạo người máy quyết tái lại mang Cứu Viện Số 1 đi.”
“Hiện tại phòng thí nghiệm nghiên cứu đã xây xong, cậu để tôi tới hỏi qua ý cậu.”
Lê Khinh Chu hoàn hồn nói: “Tôi không có ý kiến, đây đều là trước đây sớm đã cùng Hạ tiên sinh bàn bạc tốt, bất quá…”
Liễu Bạc Hoài giương mắt, tỏ ý cậu nói tiếp.
Lê Khinh Chu: “Bất quá, phòng thí nghiệm có thể làm nhiều hơn hai cái, tôi còn định làm ra Vũ Đấu Số 1, Phục Vụ Số 1…”
“Trận quyết tái chung kết có thể vượt qua người cứu viện.”
“Hạng mục đấu trí tuệ nhân tạo người máy đội Kỳ Đặc tổng cộng báo danh ba loại hình, tổng điểm cao nhất mới có thể đạt được quán quân.”
[ phải tin tưởng, ta là số một! ]
—— bọt khí ở bên trong tiểu nhân nhảy ra hai cái bông hoa lớn bên người cao thấp lắc lư, kiễng một chân xoay vòng quanh, cánh hoa phiêu tán lên trên đầu, lại xoay tròn rồi rơi xuống.
Liễu Bạc Hoài không để lại dấu vết mà thu lại đáy mắt vui vẻ.
Anh nói: “Tôi nghe nói cậu gần đây tại tham dự cát nhạc manga Game Online hóa chế tác, đối với trò chơi phương diện cảm thấy hứng thú sao?”
Lê Khinh Chu: “Vâng, có chút hứng thú.”
Trí tuệ nhân tạo AI ô tô đang nghiên cứu, chậm rãi phát triển trong đó, trí tuệ nhân tạo người máy, trí tuệ nhân tạo khoa học kỹ thuật sinh vật phòng thí nghiệm cũng đã bắt đầu.
Hôm nay chỉ kém toàn bộ tin tức kỹ thuật, cùng với… Cậu khi còn sống không có hoàn thành chữa trị tiêm dịch vào tủy sống.
[ Úi giời ơi! ]
—— bọt khí ở bên trong tiểu nhân đột nhiên tràn ngập động lực, đeo một chiếc khốc huyễn kính râm ngồi ở xe thể thao mở nóc xe.
Cái xe thể thao này ngoại hình kỳ quái, không có lốp xe, hơn nữa lơ lửng tại giữa không trung, xe thể thao xung quanh đi tới rất nhanh có hiện hóa đường cong, đang giận phao ở bên trong mạnh mẽ đâm tới mà đột.
Liễu Bạc Hoài nhướng mi, nội tâm không hiểu Lê Khinh Chu làm sao lại kích động lên.
Đáng yêu đến lạ.