Lâm Huyền Du mỉm cười. Cô đã không làm thì thôi, làm rồi thì chẳng cần đến Dương Hàn Phong ra tay.
Một nhóm năm người bắt đầu phân chia công việc. Theo như thông tin, buổi đấu giá miếng đất này sẽ diễn ra vào thứ năm, có nghĩa là ba ngày nữa.
Lâm Huyền Du, Dao Kỳ Nhi và Phạm Minh Huy sẽ đến buổi đấu giá. Lệ Vu Phát sẽ thăm dò hành tung gần đây của Bạch gia.
Nói chuyện một chút cô cũng biết Lệ Vu Phát là hacker, tài năng cũng có thể gọi là cao, có thể hack được hệ thống của một công ty. Nhưng nhà cậu ta có công ty nên học kinh tế để về sau tiếp quản gia nghiệp.
Người còn lại là Trương Anh Vũ, anh ta có khả năng giao tiếp rất tốt nên đảm nhiệm việc đến các hộ gia đình để khuyên họ chuyển đi.
Công việc là như vậy.
Suốt hai ngày sau, Lâm Huyền Du ở lại phòng học để nghiên cứu. Nói nghiên cứu cho hay thôi chứ thật ra là ăn và chơi. Trương Anh Vũ đã đến khu đất Long Kỳ, nhưng mà còn chưa kịp mở miệng đã bị bọ họ cầm chổi đuổi về. Anh ta trở về, bộ mặt khó coi, đến hôm nay vẫn còn âm u.
Thông tin về Bạch gia lại rất tốt. Bạch gia có nhiều chi nhánh, trụ sở là tập đoàn Luyến Tâm. Ngoài ra Bạch gia còn qua lại rất thân quen với tổ chức trong bóng tối. Tập đoàn lính đánh thuê nổi tiếng Lika cũng là Bạch gia quản lý.
Trong việc này Lệ Vu Phát làm rất tốt!
Nhưng mà người đứng đầu lại không thẻ tra ra là ai. Lâm Huyền Du nghĩ đó là một ông gia râu ria trắng phơ nên mới không lộ diện. Xưng danh gia tộc bí ẩn nhất!
Dao Kỳ Nhi cười: “Thông tin như vậy có thể coi là nhiều!”
Lâm Huyền Du không ý kiến. Đúng vậy, tra ra như vậy cũng là rất nhiều thông tin.
Lệ Vu Phát choàng tay qua vai Dao Kỳ Nhi, giọng nói vui vẻ đầy phấn khởi: “Ngày mai sẽ bước vào chiến trường, hay bây giờ chúng ta đi giải trí đi!”
Lệ Vu Phát và Dao Kỳ Nhi là một đôi. Theo như cô ấy kể, bọn họ quen nhau từ cao trung. Lâm Huyền Du nhìn bọn họ vô cùng xưng đôi. Hai ngày qua ở đây cô ăn không biết bao nhiêu cơm chó.
Sau này về kéo theo Dương Hàn Phong đi khắp nơi rải cơm chó lại vậy!
Nơi bọn họ đến là nhà hàng Lan Anh, ẩm thực nghiêng về phương Tây. Bữa cơm này là Phạm Minh Huy mời. Phạm Minh Huy, đại thiếu gia của Phạm gia, cái gì cũng thiếu nhưng mà tiền thì xài không hết.
Phạm Minh Huy tay nâng ly rượu, giọng nói vang khắp phòng: “Nào! Bữa này bổn thiếu gia đãi!”
Trương Anh Vũ vỗ vai Phạm Minh Huy, giọng ngưỡng mộ: “Phạm thiếu gia quá khoa trưng rồi!”
Mọi người đều cười ồ lên. Giáo sư Lương ngồi đó chỉ có thể lắc đầu.
Bữa cơm có thể nói là linh đình, cả quá trình Lâm Huyền Du ăn rồi cũng Dao Kỳ Nhi nói chuyện, mấy người kia cũng không để ý đến.
Sáng hôm sau, tại đại sảnh Bạc Vy, nơi tổ chức buổi đấu giá. Một cô gái xinh đẹp, váy xẻ vai dài qua gối vừa lộng lẫy vừa tôn lên làn da trắng trẻo, tinh xảo của cô gái. Quý cô thời thượng, quần áo không biết mua ở đâu nhưng lên người cô lại vô cùng lóa mắt.
Lâm Huyền Du sinh ra đã xinh đẹp động lòng người. Khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay tinh tế, mắt to sáng ngời,vài làn nước khẽ động. Môi nhỏ chum chím, màu son đỏ rực làm cô gái thêm quyến rũ, hai gò má nhỏ xinh trắng tinh.
Từng động tác nhỏ của cô gái cũng khiến bao người lóa mắt. Bạc Vy có quy định, chỉ có giới thượng lưu và có thiệp mời mới được vào. Lâm Huyền Du dựa vào thiệp mời của Dương Hàn Phong mà có thể lột vào. Nhưng mà Dao Kỳ Nhi và Phạm Minh Huy lại không thể vào, bọn họ không có thiệp mời.
Hôm nay Dương Hàn Phong có cuộc họp đột xuất, anh không thể đến. Chỉ có thể cử một người thân tín khác đến bảo vệ cô. Tuy Lâm Huyền Du có từ chối nhưng anh lại lo cho sự an nguy của cô. Lâm Huyền Du đành đồng ý.
Người đi cùng cô là Xuân Tiến Công, anh ta dùng thiệp mời vào cùng cô sau đó liền đi đâu mất. Chỉ còn một mình Lâm Huyền Du đứng ở đại sảnh. Trong lòng cô có chút bực, kế hoạch bọn họ tỉ mỉ vạch ra, vậy mà thất bại trong một giây duy nhất.
Lâm Huyền Du theo dòng người đi vào khu diễn ra đấu giá.
Đây là một cuộc đấu giá đất quy mô lớn, nhìn xung quanh toàn là ông lớn bà cả. Lâm Huyền Du hít thở thật sâu, cô chả phải sợ điều gì.
Một quý ông xuất hiện trên sân khấu, sa màn giới thiệu dài dòng thì từng miếng đất được đưa ra. Giá khởi điểm đều trên một trăm triệu. Lâm Huyền Du ngồi lắng nghe, từng miếng đất được bán ra với giá trên trời.
Người ở đây toàn đại gia, thiếu gia, tiểu thư thiên kim cao quý. Xài tiền cũng như chơi.
“Và tiếp theo là một miếng đất vàng, ai ai cũng mong ước. Là khu đất Long Kỳ. Vâng! Giá khởi điểm là năm trăm triệu!”
Lời của người dẫn vừa kết thúc, bên dưới liền nháo nhào lên.
“Tám trăm.”