Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 35: Bán suất



Loại đồ như Trật tự chi chương, không nên rơi vào tay của những kẻ vô năng, cho nên mới có sự xuất hiện của Trật tự trấn thủ giả.

Đầu não thiết lập Trật tự trấn thủ giả một quái cật có cấp bậc cao như thế để thủ hộ Trật tự chi chương, nhưng lại chỉ cho trí tuệ bậc thấp, hành động của nó chỉ xuất phát từ bản năng, dựa vào thiết lập thứ tự cừu hận.

Chỉ huy Ni Tác Đức cứu Nhiếp Ngôn một mạng ngay lúc Nhiếp Ngôn đang trong tình trạng nguy cấp.

– Thật nhiều người.

Mắt Nhiếp Ngôn đảo qua, hắn phát hiện xung quanh Trật tự trấn thủ giả có không ít ngoạn gia như hổ rình mồi, nếu Trật tự trấn thủ giả xong đời, sẽ có hơn trăm người không hẹn mà cùng nhào lên, cướp đoạt trang bị!

Có nhiều người như vậy ở đây, trang bị khẳng định sẽ không tới lượt ta, cũng đã lấy được Trật tự chi chương, cũng thỏa mãn rồi.

Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, hắn là một người dễ thỏa mãn, khi mà khẳng định không thể chiếm được thứ gì, chưa bao giờ có tham vọng quá đáng.

Ánh mắt dừng ở phía sau một số chướng ngại vật, ánh mắt chăm chú, lướt qua nhìn thấy một ít người quen.

Tinh Chi Huy Hoàng: khoảng hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt hình chữ điền, mặc dù không tính là đẹp trai, nhưng cũng xem như dễ nhìn, râu dưới cằm cạo rất sạch sẽ, làm cho người ta có một loại cảm giác gọn gàng sạch sẽ, hắn là hội trưởng của Huy Hoàng Thánh Điện, kiếp trước cũng có một chút giao tình với Nhiếp Ngôn, người này rất nghĩa khí, đã giúp Nhiếp Ngôn nhiều lần, Nhiếp Ngôn cũng cùng đoàn đội của công hội bọn họ hạ phó bản.

Lập Mã Hoành Đao: hội trưởng của Hắc Ám Sát Lục nghiệp đoàn, ba mươi sáu tuổi, một thân đầy khí chất lưu manh, nghe nói trong hiện thực hắn lăn lộn trong giới xã hội đen, dưới tay một đống thủ hạ, làm người không được tốt, luôn có vấn đề với Tinh Chi Huy Hoàng, ấn tượng của Nhiếp Ngôn đối với hắn không được tốt lắm.

Hồ Ly Bán Tỉnh: khoảng ba mươi tuổi, Nhiếp Ngôn đối với hắn cũng không quen thuộc lắm, không có giao tình gì, nhưng làm hội trưởng của Thần Thánh La Mã đế quốc nghiệp đoàn, hắn cũng có chút danh tiếng, nghe nói hắn tại nghiệp đoàn có uy danh rất cao, có thể mang Thần Thánh La Mã đế quốc tiến vào một trong mười đại nghiệp đoàn, điều này đã chứng minh thực lực của bản thân hắn.

Hắn cũng chính là kiếp trước người nắm giữ Dũng khí chi chương!

Người của Tinh Chi Huy Hoàng mai phục tại phía Tây đống đổ nát, người của Lập Mã Hoành Đao tại bên cạnh phía Tây Nam, song phương nhìn nhau chằm chằm, tùy thời đều có thể khai chiến. Hồ Ly Bán Tỉnh thì mang theo thủ tại phía Đông, khóe miệng mang theo một nụ cười tươi khi tọa sơn quan hổ đấu.

Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, nếu Hồ Ly Bán Tỉnh biết Nhiếp Ngôn lấy đi Dũng khí chi chương vốn nên thuộc về hắn, chẳng biết sẽ có cảm nghĩ như thế nào nhỉ, có thể kéo nhân mã tìm đến hắn mà liều mạng hay không.

– Lập Mã Hoành Đao, có Huy Hoàng Thánh Điện chúng ta ở đây, Hắc Ám Sát Lục các ngươi nên đứng sang một bên đi. Đừng không phục, ta thăng 5 cấp trước ngươi, hơn nữa mang đoàn đả thông Thụ yêu lâm và Hắc diễm rừng rậm, bất kể là ngoài đời, hay là du hí, ta đều mạnh hơn ngươi!

Tinh Chi Huy Hoàng ngạo nghễ nhìn thấy Lập Mã Hoành Đao, miệng nói không khách khí.

Lập Mã Hoành Đao sắc mặt xám xịt, hắn bị Tinh Chi Huy Hoàng chọc giận đến phát điên, cười lạnh nói:

– Huy Hoàng Thánh Điện các ngươi thông qua Hắc diễm rừng rậm thì thế nào, đánh giá cũng 68% mà thôi. Vinh quang nghiệp đoàn chỉ cao hơn chúng ta 200 điểm, chúng ta không mất bao lâu là có thể đuổi kịp rồi.

– Hiện tại cao hơn 200 điểm, nói không chừng ngày mai sẽ sẽ cao 1000 điểm, sau này chính là 2000 điểm, nếu muốn đuổi theo chúng ta, kiếp sau đi.”

Vinh quang nghiệp đoàn là tiêu chí thực lực của nghiệp đoàn, cho nên bọn họ luôn để ý đến sự chênh lệch điểm này.

– Cái gì, lão Đại, liều mạng với bọn chúng.

– Tinh Chi Huy Hoàng có gì đặc biệt hơn người đâu, chúng ta đánh chết bọn chúng.

Hắc Ám Sát Lục bên kia quần chúng đồng lòng bắt đầu động đậy.

– Tiểu bức, có gan thì đến đây!

Huy Hoàng Thánh Điện bên này một bước cũng không nhường, nhưng mà hai bên chỉ chửi bới nhau, mục đích chủ yếu của bọn họ vẫn là trang bị của Trật tự trấn thủ giả.

Kiện trang bị này mới chính là mục tiêu của hội trưởng ba công hội.

Các chiến sĩ Thánh thập tự quân liều mình chống đỡ Trật tự trấn thủ giả, không lùi một bước, Cung Tiến Thủ phía sau giương cung bắn tên, mũi tên dày đặc như mưa cắm lên trên người Trật tự trấn thủ giả.

Trật tự trấn thủ giả phẫn nộ gầm thét thi triển ma pháp, Long ngữ trầm thấp tại phiêu đãng trên không Lâm Khắc tiểu trấn, một đám ma pháp trút xuống cuồn cuộn.

– Trật tự trấn thủ giả sắp hết máu, nhanh cướp trang bị!

Cũng không biết là ai hô lên, một đám ngoạn gia dồn dập chạy về phía Trật tự trấn thủ giả.

Chỉ huy Ni Tác Đức quát to một tiếng, một loạt mũi tên bắn ra, xuyên thủng bả vai Trật tự trấn thủ giả, máu tươi phọt ra, Trật tự trấn thủ giả kêu lên một tiếng thê lương, hóa làm hàng loạt đạo ánh chớp màu trắng, biến mất trong không khí, một kiện áo giáp màu vàng rơi xuống.

– Là trang bị, động thủ!

Tinh Chi Huy Hoàng quát lạnh một tiếng.

– Ai cướp trang bị liền giết kẻ đó!

Hồ Ly Bán Tỉnh hội trưởng Thần Thánh La Mã đế quốc ở trong kênh nghiệp đoàn quát.

Ba bốn trăm người từ các phương hướng lao về phía trang bị của Trật tự trấn thủ giả rơi xuống, người của nghiệp đoàn nào cũng có, một trường hỗn loạn bắt đầu diễn ra.

Không nghĩ tới Trật tự trấn thủ giả thật sự rơi ra một kiện trang bị, xem ra là một kiện giáp trụ màu vàng, Nhiếp Ngôn cũng hướng bên kia nhào tới, dù sao cũng tới nơi này, cũng không ngại thử vận khí.

Một tên Cuồng Kiếm Sĩ của Thần Thánh La Mã đế quốc cưỡi ngựa xông lên trước, một chiêu Xung phong, tốc độ rất nhanh, lập tức bắt được kiện giáp trụ màu vàng kia, hơn mười đạo ma pháp đồng thời oanh kích xuống, tên Cuồng Kiếm Sĩ bị nhiều ma pháp như thế đồng thời đánh trúng, lập tức hóa thành một đạo bạch quang.

“Mẹ kiếp!” Thấy trang bị vừa tới tay lại bay đi, Hồ Ly Bán Tỉnh mắng một tiếng

– Đấu võ!

Người của ba đại nghiệp đoàn còn chưa đến gần trang bị, liền đấu võ, ma pháp oanh kích lẫn nhau, có sáu bảy ngoạn gia đang chuẩn bị đến gần kiện giáp trụ màu vàng kia, liền bị oanh thành mảnh nhỏ.

Nhiếp Ngôn cách kiện giáp trụ màu vàng khoảng hơn hai mươi thước, một tên Thuẫn Giáp Chiến Sĩ của Hắc Ám Sát Lục nghiệp đoàn chắn phía trước hắn, một đao quét tới, chặn Nhiếp Ngôn lại.

Nhiếp Ngôn cúi người tránh né, lách qua Thuẫn Giáp Chiến Sĩ.

Thuẫn Giáp Chiến Sĩ một kích thất bại, hơi sửng sốt quay đầu nhìn lại thì Nhiếp Ngôn đã chạy xa.

“Tấn công!” Hồ Ly Bán Tỉnh là Cuồng Kiếm Sĩ, hắn cưỡi ngựa xông lên trước liền vọt ra ngoài.

Hơn mười đạo ma pháp oanh kích xuống, thấy sắp đánh trúng Hồ Ly Bán Tỉnh ngay tại chỗ lăn mình tránh né, hơn mười đạo ma pháp chỉ có hai ba đạo đánh trúng hắn.

– Thứ này thuộc về ta!

Trong lòng Hồ Ly Bán Tỉnh mừng như điên,cúi người chuẩn bị nhặt trang bị trên mặt đất lên.

– Đừng cao hứng quá sớm!

Lập Mã Hoành Đao âm thanh lạnh lùng nói.

– Định thân thuật!

Lập Mã Hoành Đao vung pháp trượng, miệng phun ra ba âm tiết, thi triển một chiêu Định thân pháp thuật, Hồ Ly Bán Tỉnh lập tức cứng ngắc đứng tại chỗ.

Lập Mã Hoành Đao là một Âm Ảnh Mục Sư, Định thân thuật là pháp thuật chỉ hướng tương đối hiếm thấy, có thể làm người chơi toàn thân cứng ngắc, sơ cấp có thể cứng ngắc ba giây.

“Kháo!” Hồ Ly Bán Tỉnh trong lòng mắng một tiếng, toàn thân hắn không thể động đậy.

Lập Mã Hoành Đao và Tinh Chi Huy Hoàng gần như đồng thời nhào về phía kiện giáp trụ màu vàng kiện, khoảng cách càng lúc càng gần.

Năm thước, ba thước…

Dựa theo tốc độ này, Lập Mã Hoành Đao nhất định sẽ cướp được trang bị nhanh hơn Tinh Chi Huy Hoàng.

Nhiếp Ngôn ở trạng thái Tiềm hành, đang chạy ở phía sau Lập Mã Hoành Đao và Tinh Chi Huy Hoàng, nhưng mà Lập Mã Hoành Đao và Tinh Chi Huy Hoàng nhanh hắn một bước, nhất định là hắn sẽ không cướp được trang bị. Dù sao chính mình cũng không lấy được chi bằng đưa cho người quen.

Nhiếp Ngôn chân trái đưa lên, Bán suất!

Bán suất là trụ cột động tác của Tín Ngưỡng, đơn vị cận chiến có thể làm địch nhân vấp ngã, xác xuất thành công của Bán suất có quan hệ với lực lượng của bản thân và thể trọng của địch nhân.

Chân trái của hắn vừa mới móc vào chân truớc của Lập Mã Hoành Đao, chân của Lập Mã Hoành Đao bị vấp lập tức mất đi trọng tâm ngã xuống.

Một tiếng ầm, Lập Mã Hoành Đao té trên mặt đất, Tinh Chi Huy Hoàng tay phải mò một lát rồi bỏ kiện giáp trụ màu vàng kia vào ba lô.

Lúc này bọn họ mới phát hiện, thì ra vẫn có một Đạo Tặc đi theo phía sau bọn họ.

Tinh Chi Huy Hoàng lấy được trang bị, cảm kích nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, nói:

– Cám ơn.

Hắn phát hiện Nhiếp Ngôn rất lạ mặt, cũng không phải người của nghiệp đoàn bọn họ, trước kia cũng không quen, nhưng là hiện tại quả thật là Nhiếp Ngôn đã giúp hắn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.